Vẻ mặt cô thoạt nhìn vẫn cao ngạo như trước, nhưng ánh mắt lại nhịn không được
nhìn chằm chằm Trình Dạng nhiều hơn.
Trình Dạng thấy cô không lên tiếng, cau mày, không hề nghĩ ngợi liền ngồi
xuống, muốn kiểm tra cổ chân của Kiều An Hạ, kết quả tay vừa ***ng tới dây
giày, Trình Dạng nghe giọng nói lạnh lùng của Kiều An Hạ truyền đến: “Trình
tiên sinh, nếu nhớ không nhầm thì chúng ta đã chia tay rồi, anh cảm thấy làm
như vậy thích hợp sao?”
Tay Trình Dạng nhất thời khựng lại, anh ngồi xuống bên chân Kiều An Hạ, im
lặng chừng năm giây, đột nhiên đứng lên, liếc mắt thật sâu nhìn Kiều An Hạ,
cuối cùng gật đầu, lễ phép mà xa cách nói: “Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, quấy
rầy cô rồi.”
Nói xong, Trình Dạng còn nở một nụ cười không thể nào bắt bẻ được với Kiều An
Hạ, rồi trực tiếp cất bước, đi vào toilet nam, để lại một mình Kiều An Hạ,
đứng tại chỗ trợn mắt há hốc mồm.
Thế nhưng Trình Dạng cứ như vậy bỏ đi?
Trước kia, cô và anh cũng hay giận dỗi, mỗi lần anh đều nói xin lỗi cô, còn cô
cũng tỏ ra mặt lạnh, nhưng anh luôn dịu dàng dỗ dành cô, rõ ràng mới vừa rồi
anh còn rất quan tâm đến cô mà, sao đột nhiên tỏ ra lạnh lùng bỏ đi rồi?
Kiều An Hạ đứng tại chỗ không nhúc nhích, cho đến khi Trình Dạng từ bên trong
toilet đi ra, cô mới nháy mắt, gọi tên anh: “Trình Dạng?”
Trình Dạng dừng bước lại, ánh mắt nhìn về phía Kiều An Hạ, chỉ lạnh lùng hỏi:
“Có chuyện gì không? Kiều tiểu thư?”
Trình Dạng cố ý nhấn mạnh ba chữ cuối cùng “Kiều tiểu thư”, giọng điệu lạnh
nhạt giống như căn bản hai người bọn họ không hề có quan hệ gì, Kiều An Hạ
kinh ngạc há miệng, không biết nên nói gì tiếp.
Thoạt nhìn Trình Dạng có vẻ rất không kiên nhẫn, đợi trong chốc lát, thấy Kiều
An Hạ không lên tiếng, thì lễ phép nhàn nhạt mở miệng: “Thực xin lỗi, Kiều
tiểu thư, tôi còn có chút việc, xin lỗi không tiếp được rồi.”
Lần này, Trình Dạng không chờ Kiều An Hạ có phản ứng, trực tiếp đi qua bên
cạnh cô, cất bước rời đi.
Kiều An Hạ mãnh liệt quay đầu lại nhìn theo bóng dáng Trình Dạng, phát giác
bản thân mình thế nhưng so với anh ở đêm kia nói lời chia tay, còn kinh hoảng
hơn.
Trình Dạng lúc này đây, và trước kia không giống nhau, giận thật rồi sao, nói
chính xác hơn, giống như trong lúc đó cô và anh, thật sự không hề dây dưa với
nhau sao?
Đúng là kỳ quái… Không liên quan sẽ không dây dưa, vì sao cô còn khổ sở như
vậy? Thậm chí dưới đáy lòng còn cảm thấy đau buồn?
Kiều An Hạ hơi mất hồn mất vía đi vào toilet, xong việc, khi cô đứng ở bồn rửa
tay, trong đầu vẫn còn nghĩ tới chuyện về Trình Dạng.
–
Kỳ thật đôi khi, sự thật so với tiểu thuyết còn càng thần kỳ hơn nhiều.
Đêm nay, không đơn thuần là Kiều An Hạ và Trình Dạng tham gia trong khách sạn
lớn Bắc Kinh, ngay cả Lâm Thi Ý cũng ở đây, hơn nữa Lâm Thi Ý và Trình Dạng
còn tham gia cùng một bữa tiệc.
Lâm Thi Ý từ toilet kế bên đi ra, bước đến bồn rửa mặt, trước rửa sạch tay,
lúc soi gương trang điểm lại, phát hiện người đứng bên cạnh mình, tay vẫn để
dưới vòi nước, giống như đang mất hồn, cả nửa ngày cũng không có một động tác
nào khác, cô tò mò nhịn không được chăm chú nhìn thêm, sau đó cảm thấy người
này hơi quen mặt, cau mày suy nghĩ hồi lâu, mới bất giác nhớ lại, không phải
là chị của Kiều An Hảo, Kiều An Hạ sao? Lúc trước cô suýt nữa đã bị người phụ
nữ này cầm dao hủy dung rồi!
Thật là không nghĩ đến, oan gia ngõ hẹp, thế nhưng hôm nay lại gặp mặt nhau!