Cô không cho xe chạy, vẻ mặt thật bình tĩnh nhìn chằm chằm ngay phía trước cửa
kiếng xe nhìn một hồi thật lâu, sau đó kéo túi của mình ra, từ bên trong rút
ra báo cáo mới vừa kiểm tra, xuyên thấu qua bao mở khóa kéo rộng, có thể nhìn
thấy bên trong có thả hai hộp vi-ta-min B11.
Kinh nguyệt Cô từ trước đến nay rất chính xác, kết quả hiện tại chậm trễ một
tháng, đáy lòng cô mơ hồ hiện lên dự cảm xấu, thừa dịp xế chiều hôm nay không
có thông báo, Hứa Gia Mộc ở công ty, một mình cô len lén tới bệnh viện làm
kiểm tra, kết quả không ngờ, dự cảm trở thành sự thật, cô mang thai.
Một tháng có bầu, so với thai nhi trong bụng Kiều An Hảo nhỏ tháng một chút,
đứa bé của Hứa Gia Mộc, nói cách khác đứa bé trong bụng của cô, muốn gọi đứa
bé trong bụng Kiều An Hảo là anh hoặc chị.
Cô và Hứa Gia Mộc làm việc này, vẫn luôn có biện pháp tránh thai.
Mặc dù y học nói, bao ngừa thai sẽ không ngừa thai 100%, nhưng là tối thiểu,
cô và hắn cùng nhau dây dưa qua bảy năm, cô không có một lần trúng thầu, nhưng
ai biết, bây giờ lại xuất hiện ngoài ý muốn.
Thẳng thắn mà nói, cô không bài xích đứa bé này, tuổi cô không nhỏ, cô đã từng
liều mạng mà cố gắng cùng phấn đấu, là vì thoát khỏi nghèo khó, nhưng bây giờ
cô không nghèo rồi, cô không muốn một người lạnh lẽo cô quạnh trong thành Bắc
Kinh tiếp tục qua đi, cô rất muốn có một gia đình, có một đứa bé xinh đẹp,
cùng với cô lớn lên, qua một quá thời gian cô gái bình thường trôi qua cuộc
sống gia đình ấm áp an định.
Nhưng là, cha đứa bé này, năm vạn đồng tiền mua cô bảy năm, chưa tới một tuần
nữa, chính là vào năm thứ tám rồi, thế nhưng từ đầu đến cuối hắn lại không có
điểm muốn kết hôn với cô.
Tống Tương Tư nghĩ tới đây, đầu mơ hồ nổi lên một tia thương cảm, đáy mắt tràn
ngập ưu thương, nhìn chằm chằm tấm báo cáo mang thai, từ trước đến giờ có thể
tự mình cố gắng, đáy mắt xuất hiện một màn luống cuống.
Qua hồi lâu, Tống Tương Tư mới cầm báo cáo trong tay lung tung nhét vào trong
túi xách, sau đó cho xe chạy, chậm rãi lái đi.
Cô bâng quơ theo dòng xe chạy, xe đậu trước mặt, cô cũng ngừng, trước mặt xe
đi, cô cũng đi.
Dọc theo đường đi, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều việc, cô có muốn gọi điện
thoại cho Hứa Gia Mộc hay không, nói cho hắn biết, cô mang thai, sau đó thuận
tiện xem hắn có thể bởi vì đứa bé phụ trách đối với cô hay không? Nhưng là,
nếu là trong lòng hắn vốn là không muốn kết hôn với cô, vì đứa bé mới đồng ý
cưới cô làm thế nào? Cô yêu hắn, cũng muốn gả cho hắn, nhưng là, lại càng muốn
để cho hắn cam tâm tình nguyện cưới cô, huống chi, cô cũng không muốn máu mủ
trong bụng mình, là lợi thế cô bức hôn.
Tống Tương Tư thở dài một hơi, phát giác mình thế nhưng bất tri bất giác lái
xe đến công ty Hứa thị.
Cô lái xe chậm rãi ngừng lại, xuyên thấu qua cửa sổ xe, nhìn một cái cao ốc
cao vút trong mây, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn là lái xe vào bãi đỗ xe ngầm
công ty Hứa thị, sau đó nhét báo cáo vào trong túi xách, giơ lên, xuống xe,
trực tiếp đi thang máy, lên tầng cao nhất.
Tống Tương Tư đi theo Hứa Gia Mộc đã tới công ty Hứa thị mấy lần, biết phòng
làm việc của hắn ở nơi nào.
Có thể buổi chiều có việc, thế nhưng phòng làm việc thư ký không có một bóng
người, Tống Tương Tư liền dứt khoát đi tới phòng làm việc của Hứa Gia Mộc.
Cửa phòng làm việc không có đóng, Tống Tương Tư đẩy ra, bên trong trống rỗng,
không có một người.
Tống Tương Tư chuẩn bị ngồi ở trên ghế sa lon phòng làm việc chờ Hứa Gia Mộc,
lại nghe được trong phòng phía sau phòng làm việc có giọng nói nhỏ nhẹ.