Hôn Trộm 55 Lần – Chương 740: Chọn lựa của Hứa Gia Mộc (7) – Botruyen

Hôn Trộm 55 Lần - Chương 740: Chọn lựa của Hứa Gia Mộc (7)

Khi Hứa Gia Mộc nghe đến âm thanh này, cả người hơi rung lên.

Anh rõ ràng nghe thấy tiếng bước chân của Lục Cẩn Niên, từ phía sau tới gần,
sau đó dừng ở tại chỗ.

Anh nghĩ, hẳn là Lục Cẩn Niên đã thấy anh.

Hứa Gia Mộc ngồi xổm trước khay trà đưa lưng về phía Lục Cẩn Niên, như thế nào
cũng không dám quay đầu nhìn người phía sau.

Trên mặt Lục Cẩn Niên có vẻ lo lắng, trong nháy mắt đó nhìn thấy Hứa Gia Mộc,
rõ ràng trở nên đờ đẫn, nhìn chằm chằm bóng dáng của Hứa Gia Mộc thật lâu sau,
mới đưa tầm mắt lên người Kiều An Hảo, cánh môi giật giật, không nói gì.

Sau khi xí nghiệp Hứa thị bị Lục Cẩn Niên thu mua, đây là lần đầu tiên hai anh
em bọn họ gặp mặt.

Kiều An Hảo rõ ràng cảm giác được không khí trong phòng trở nên hơi khác
thường, cô đặt ly nước xuống, đứng lên: “Em vừa bị phóng viên chặn đường, là
anh Gia Mộc đã giúp em.”

Lục Cẩn Niên hơi gật đầu, nhưng vẫn im lặng.

Trong phòng rơi vào yên tĩnh.

Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, lại hơi liếc nhìn Hứa Gia Mộc: “Nếu không mọi
người cùng ngồi xuống đi?”

“Không cần.” Hứa Gia Mộc lên tiếng, anh giống như phục hồi tinh thần, kéo ra
nụ cười, nhìn Kiều An Hảo: “Anh cũng không còn việc gì ở đây, nên đi trước.”

Nói xong, cầm bình cồn i-ốt đặt lên bàn, không nhìn Lục Cẩn Niên ở phía sau,
lại mở miệng nói: “Kiều Kiều vừa mới bị té ngã.”

Tuy rằng Hứa Gia Mộc nói lời này không chỉ đích danh ai, nhưng người trong
phòng đều biết, đó là nói cho Lục Cẩn Niên nghe.

Lục Cẩn Niên đứng tại chỗ, không nhúc nhích, qua hồi lâu, khuôn mặt anh bình
tĩnh “Ừ”.

Hứa Gia Mộc không nói nữa, đứng lên, chỗ trên cánh tay bị máy quay phim đập
vào, vẫn còn đau, khi anh đứng dậy, lại càng đau thêm, anh hơi cau mày, nhưng
không kêu rên ra tiếng, giống như chẳng có chuyện gì, nói: “Gặp lại.”

Lục Cẩn Niên vẫn im lặng, Kiều An Hảo mở miệng nói: “Gặp lại.”

Hứa Gia Mộc xoay người, đi ra cửa, thời điểm đi ngang qua bên cạnh Lục Cẩn
Niên, anh muốn ngẩng đầu nhìn, nhưng bước chân cuối cùng cũng không hề dừng
lại liền đi qua, tốc độ rất nhanh chạy ra khỏi nhà.

Sau khi Hứa Gia Mộc rời khỏi, trong phòng yên tĩnh chừng 1 phút, Lục Cẩn Niên
mới đi tới trước mặt Kiều An Hảo: “Không có sao chứ? Kiều Kiều?”

Theo lời nói, anh đem Kiều An Hảo kiểm tra từ trên xuống dưới một lần, thấy
lòng bàn tay của cô trầy da, cau mày, sau đó đỡ Kiều An Hảo ngồi xuống, cầm
lấy bông băng và bình cồn i-ốt lúc nãy Hứa Gia Mộc để lên bàn, rửa vết thương
cho cô.

“Không phải đã nói với em rồi, không nên ra khỏi cửa mà? Sao không nghe lời,
vẫn muốn đi ra ngoài?”

“Phóng viên đi rồi, sau đó có người đưa thư đến gõ cửa, em mới đi ra, không
nghĩ tới, người đưa thư là phóng viên giả dạng, em vừa mở cửa, những phóng
viên kia liền xông vào, vây quanh em.”

“Ngoại trừ chỗ cổ tay bị trầy ra, còn có bị thương ở đâu nữa không?”

“Không có.” Kiều An Hảo nũng nịu trả lời, rồi rúc vào lòng Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên vươn tay ra ôm cô, cúi đầu, hôn lên mái tóc của cô, chần chờ một
chút, vẫn hỏi: “Gia Mộc? Tại sao hắn lại ở chỗ này?”

“Em cũng không biết… Lúc ấy em bị phóng viên dồn vào giữa, bọn họ chen lấn
bên cạnh em, khiến em không sao đứng dậy nổi, sau đó anh Gia Mộc liền xuất
hiện…”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.