Lục Cẩn Niên nghe Kiều An Hảo nói, mới nhớ tới mục đích mình để cho trợ lý gọi
cô lên là muốn làm rõ với cô rằng giữa anh và Kiều An Hạ không có quan hệ gì.
Nhưng anh và cô không phải là người yêu, cũng không phải vợ chồng thực sự, trừ
cái thỏa thuận kia ra thì không có bất kỳ mối ràng buộc nào. Nếu anh trực tiếp
giải thích chuyện giữa anh và một người phụ nữ, thì nó có vẻ hơi đường đột.
Lục Cẩn Niên trầm mặc một lúc lâu, vẫn chưa nghĩ ra được cách nên mở miệng
giải thích với Kiều An Hảo như thế nào. Sau cùng, anh khẽ mấp máy môi, hỏi
Kiều An Hảo một câu: “Còn cô? Gặp tôi, cũng không có gì muốn hỏi tôi sao?”
Là anh kêu cô lên tìm anh, nhưng bây giờ lại hỏi cô muốn hỏi anh cái gì…
Kiều An Hảo bị câu hỏi của Lục Cẩn Niên làm ngẩn ra, kế đó lắc đầu, có chút mờ
mịt hỏi lại Lục Cẩn Niên: “Hỏi gì cơ?”
Lục Cẩn Niên cho rằng Kiều An Hảo chưa hiểu ám chỉ trong lời nói của mình, bèn
bổ sung: “Buổi trưa lúc đi ăn cùng Kiều An Hạ, cô không có gì muốn hỏi tôi?”
Nhắc tới đó, thật vất vả Kiều An Hạ bởi vì phải dụ dỗ Lục Cẩn Niên ăn, rồi
cùng anh ngắm mưa, mới quên đi chuyện ấy, chớp mắt lại hiện về trong tâm trí
Kiều An Hảo. Ánh mắt cô chợt trĩu xuống, đăm đăm nhìn ngoài cửa sổ, trầm mặc
không mở miệng.
Lục Cẩn Niên đứng ở bên cạnh, mang theo kiên nhẫn hiếm có, chờ Kiều An Hảo lên
tiếng. Thế nhưng đợi đã lâu, cô gái vẫn một mực không chịu nói năng, khiến đáy
lòng anh rơi vào sự hiu quạnh cuồn cuộn.
Anh vừa rồi hỏi cô có gì muốn hỏi anh không, rốt cuộc là đang mong đợi cái gì?
Đang mong đợi cô sẽ vì để tâm lời Kiều An Hạ, anh có thể sẽ trở thành bạn trai
của cô ta, sau đó xác nhận anh tin đó là thật hay giả sao?
Đối với cô mà nói, anh ở cùng với phụ nữ nào, phát sinh cái gì đó với phụ nữ
nào, cô cho tới bây giờ đều luôn thờ ơ, làm sao có thể bận tâm chứ?
Đáy mắt Lục Cẩn Niên hiện lên một tầng tự giễu, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhịn
không được che lấy miệng, cười khẽ một tiếng. Một lát sau, như là quả thật bị
bại bởi Kiều An Hảo, mang theo chút thất vọng lên tiếng: “Tôi và Kiều An
Hạ…”
Khi Kiều An Hảo đang nghe đến Kiều An Hạ và anh có thể trở thành bồ bịch, cũng
đã chật vật đến nỗi không thể thừa nhận. Tại thời điểm này, cô thực sự rất sợ
từ miệng Lục Cẩn Niên thốt ra bọn họ muốn sống chung với nhau, dưới bàn tay vô
thức nắm chặt thành đấm, môi gắt gao cắn chặt, sau liền cắt đứt lời Lục Cẩn
Niên: “Chị tôi là một người tốt, xinh đẹp, xuất thân không tệ, cái gì cũng
tốt…”
Kiều An Hảo còn chưa nói xong, Lục Cẩn Niên lạnh giọng thẳng thừng cắt đứt lời
của cô: “Đi tắm!”