Hỗn Nguyên Võ Tôn – Chương 624: Thăm dò phú nhiêu hồn khoáng: Qua Bưu! – Botruyen

Hỗn Nguyên Võ Tôn - Chương 624: Thăm dò phú nhiêu hồn khoáng: Qua Bưu!

“Thế nào Đao hổ, có tìm được tung tích phú nhiêu hồn khoáng?” Diệp Phong và Đao hổ lang thang ngoài ngoại hư không, tìm phú nhiêu hồn khoáng để dẫn dụ chủ lực Thánh điện.

Có thượng cổ vu mạch như Hạ Kỳ Lạp là sợi dây nối hai bên, hợp tác giữa gã và Vu võ nhất tộc cực kỳ chắc chắn. Thiên vu không có lý do gì hoài nghi gã.

Hạ Kỳ Lạp quyến luyến gã như thế thì khi cô thành công tiếp thụ vương tộc truyền thừa, địa vị của gã tại Vu võ nhất tộc cũng sẽ cao lên. Hà huống gã lại là truyền nhân duy nhất của Thần Thông lão tổ tại Võ Nguyên đại lục. Dù gã không phải là Vu võ thật sự thì Vu võ nhất tộc cũng không muốn đắc tội mà nỗ lực kết minh.

Nên hành động nhắm vào Thánh điện lần này, song phương không còn gì không tin nhau. Tất cả đã đủ, chỉ thiếu con mồi – – phú nhiêu hồn khoáng.

“Muốn tìm được phú nhiêu hồn khoáng, trừ thiên phú thăm dò không gian dao động thì cần cả vận khí. Hồn thạch ngưng kết với quy mô lớn như vậy thì không nhiều ở thánh địa.” Đao hổ đáp với vẻ bất lực. Dù nó có thiên phú hơn cả hồn lực thu tập khí nhưng muốn tìm được phú nhiêu hồn khoáng cũng không dễ dàng.

“Yêu thú nhất tộc các vị là cư dân gốc của thánh địa, tin rằng hiểu về phú nhiêu hồn khoáng hơn nhiều Thánh điện. Lẽ nào không có quy luật gì về việc phú nhiêu hồn khoáng tập kết?” Không phải Diệp Phong nóng lòng nhưng gã tiến nhập thánh địa đã hơn hai năm, cự ly sinh mệnh điêu linh mà sư phụ trúng bạo phát không còn nhiều, lần này khó khăn lắm mới có cơ hội giết Qua Bưu, lẽ nào gã còn không nóng lòng như lửa.

Nêu không thể nhanh chóng tìm được phú nhiêu hồn khoáng hoàn thành kế hoạch thì rất có thể Diệp Phong chấp nhận mạo hiểm đến trảm sát Qua Bưu rồi tìm cách quay về Võ Nguyên đại lục. Chỉ là thực lực hiện tại của gã thì cơ hội thành công không cao.

“Phú nhiêu hồn khoáng ngưng kết không có quy luật nào hết. Thông thường địa điểm tích tụ nhiều hồn thạch như thế đều dày đặc thiên địa linh khí, không gian cũng không ổn định bằng những nơi khác. Địa điểm như thế, dù ở ngoại hư không mênh mông cũng không quá một trăm.” Đao hổ ngẫm nghĩ thật lâu rồi đáp.

“Thế thì cúng ta cứ chọn nhứng vị trí đó mà tìm không phải tiện hơn sao?” Diệp Phong hoan hỉ, chỉ tìm mấy chục vị trí thì cơ hội tìm thấy phú nhiêu hồn khoáng cao hơn nhiều.

“Nhưng vị trí thế này tại thánh địa không phải bất biến. Cứ vài chục năm hoặc trăm năm là tọa tiêu đặc biệt lại trôi đi. Gần vạn năm nay, những nơi chủ chốt trong thánh địa đều bị nhân loại chiếm cứ, yêu thú hiếm khi tìm được những tọa tiêu đặc biệt thế này. Trừ phi…” Đao hổ hơi ngừng lời.

“Trừ phi gì?”

“Trừ phi ngươi lấy được vị trí tọa tiêu phát hiện phú nhiêu hồn khoáng tại ngoại hư không trong gàn ngàn năm nay.” Đao hổ phất tay áo nói: “Tuy trong ngàn năm thì vị trí tọa tiêu đó có trôi nổi nhưng cự ly sữ không quá xa. Ta chỉ cần phân tích cẩn thận sẽ tìm ra địa điểm có thể hình thành phú nhiêu hồn khoáng, tần suất tìm kiếm tất nhiên tăng lên nhiều.”

“Toàn bộ tọa tiêu phú nhiêu hồn khoáng phát hiện trong gần ngàn năm nay ở ngoại hư không?” Diệp Phong suy nghĩ một lúc, tin tức này ở Thánh điện có, với thân phận của gã hiện nay, muốn hỏi chắc không vấn đề gì.

“Được, chúng ta tạm về Thánh điện, nếu ta cung cấp đủ mọi thông tin về tọa tiêu, cần bao lâu thì ngươi tìm được phú nhiêu hồn khoáng?” Diệp Phong hỏi.

“Việc đó ta không dám chắc, còn phải căn cứ vào tin tức ngươi cung cấp mà phán đoán. Nhưng chỉ cần vận khí không quá tệ thì trong một năm sẽ có manh mối.” Đao hổ cân nhắc một chốc rồi nói.

Một năm? Gã có thể chấp nhận được suy đoán này của Đao hổ. Sư phụ nói là ông có thể kiên trì ít nhất hai mươi năm nữa, đấy là khi ông hoàn toàn không động dụng thực lực, một khi dùng đến năng lượng thì sinh mệnh điêu linh sẽ bạo phát sớm hơn.

Yêu vương trừ vì phục sinh Thu Tố Thanh mà hao tổn thực lực thì Võ Nguyên đại lục không còn địch nhân khiến ông phải xuất thủ nữa. Số lượng yêu hoàng của yêu điện không ít, dù có chuyện gì cũng vị tất cần sư phụ ra tay, trong năm năm mà gã về được cũng sẽ vạn vô nhất thất. Một năm nữa cũng mới chỉ là hơn ba năm từ khi gã tiến nhập thánh địa, sư phụ còn chống chọi được…

“Đi.” Diệp Phong mang theo Đao hổ về Thánh điện.

oOo

Không ngoài sở liệu của Diệp Phong, Thánh điện quả nhiên có ghi chép về vị trí tọa tiêu mỗi lần ngoại hư không xuất hiện phú nhiêu hồn khoáng. Thánh điện cũng hy vọng từ ghi chép này mà tìm ra quy luật ngưng kết. Tiếc là… thời gian vào thánh địa đã mấy vạn năm nhưng so với lịch sử nơi này thì chưa là gì, hà huống thói quen ghi lại tọa tiêu của phú nhiêu hồn khoáng chỉ từ gần vạn năm nay, muốn tìm ra quy luật từ đó không dễ.

Yêu thú nhất tộc truyền thừa tại thánh địa không biết mấy trăm vạn năm cũng chỉ mơ hồ biết được quy luật. Thánh điện hiển nhiên còn kém xa.

Diệp Phong tìm Kiếm Vô Phong xin ghi chép không khiến ai hoài nghi vì ghi chép này không phải bí mật gì, địa giai cường giả bình thường vẫn đến đọc, Thánh điện cũng treo thưởng vô số công huân và hồn thạch cho ai tìm được manh mối từ những ghi chép này. Hành động của gã không khiến Kiếm Vô Phong lấy làm lạ.

Qua một tháng Đao hổ dốc lòng nghiên cứu, sau cùng nó tính được hơn bốn mươi điểm thích hợp với kế hoạch của Diệp Phong.

Địa điểm thích hợp là phú nhiêu hồn khoáng không nên quá gần Thánh điện, bởi như thế khi ở Thánh điện bạo phát chiến đấu, nhân mã bị dẫn dụ đi sẽ nhanh chóng quay về, hình thành thế giáp kích với nhân mã Vu võ, kế hoạch đáh lén giương đong kích tây của Diệp Phong sẽ hoàn toàn phá sản! Vu võ nhất tộc cũng sẽ tổn thất không thể vãn hồi.

Nên địa điểm phú nhiêu hồn khoáng phải ở xa Thánh điện.

“Trong hơn bốn mươi vị trí, có không đầy mười nơi có thể sản sinh phú nhiêu hồn khoáng.” Đao hổ xoa vầng trán đau đến tê dại, sau cùng mới thả lỏng, báo với Diệp Phong. Tuy nhiều vị trí nhưng những nơi đã sinh sản phú nhiêu hồn khoáng thì không thể trong thời gian ngắn lại ngưng kết được nhiều hồn thạch.

“Gần là bao lâu?” Diệp Phong nhíu mày.

“Trong vòng năm năm… Thời gian cụ thể thì phải xem xét kỹ mới xác định được.”

“Hi vọng vận khí không tệ quá.” Một năm hay năm năm với thời gian hình thành phú nhiêu hồn khoáng không khác gì nhau. Nhưng với Diệp Phong thì lại quyết định đến sống chết của sư phụ.

“Ngươi có manh mối thì lập tức tìm đi.” Diệp Phong không thể đợi thêm, chúng nữ vẫn ở lại Thánh điện, còn gã và Đao hổ lại tiến vào ngoại hư không.

“Chỗ này… không có dấu hiệu.”

“Chỗ này… cũng không có dấu hiệu.” Mỗi vị trí có thể, Đao hổ đều thăm dò kỹ trong vòng hai mươi ngày mới đưa ra kết luận.

Trong nửa năm, Diệp Phong và Đao hổ liên tục thăm dò tám vị trí đều không có dấu hiệu gì sẽ sản sinh phú nhiêu hồn khoáng, không khỏi khiến gã hơi nóng lòng. Nếu mấy vị trí còn lại không phát hiện gì, có nghĩa là trong năm năm tới khả năng gã tìm được phú nhiêu hồn khoáng là con số không.

“Vị trí tiếp theo.” Diệp Phong nhíu mày, cự ly này gần Thánh điện nhất, nhưng vẫn trong phạm vi có thể thực thi kế hoạch.

“Ồ… chỗ này có chút dấu vết.” Đao hổ đi một vòng, thoáng tỏ ra vui mừng.

“Có xác định không?” Diệp Phong hơi kích động.

“Tạm thời không thể xác định, dù có thì thời gian hồn khoáng bạo phát là ba tháng nữa, cần thêm thời gian mới có thể định luận. Nhưng khả năng là hơn năm mươi phần trăm.”

“Vậy cứ ghi lại nơi này, chúng ta thăm dò những vị trí khác, nếu có địa điểm hợp lý hơn thì bỏ qua.” Gã luôn thấy chỗ này quá gần Thánh điện, bất quá có một chỗ còn hơn không, ít nhất cũng có một phần hi vọng.

Mấy tháng sau, Đao hổ tìm lại mấy vị trí còn sót nhưng kết quả đều khiến Diệp Phong thất vọng.

“Vậy chỉ còn chỗ lúc trước.” Đã hơn hai tháng rồi, nếu nơi đó có phú nhiêu hồn khoáng ngưng kết, Đao hổ có thể xác định được.

Gã và Đao hổ lại quay về tọa tiêu gần Thánh điện, lần này Đao hổ quả nhiên có tin đáng mừng báo cho gã. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL

“Diệp Phong, ta gần như xác định ở vị trí này, hai tháng nữa sẽ hội sản sinh không gian hồn động của phú nhiêu hồn khoáng. Đó là phú nhiêu hồn khoáng ngưng kết duy nhất trong thời gian tới.”

“Tuy hơi miễn cưỡng, bất quá… tin rằng kế hoạch có thể thuận lợi tiến hành.” Diệp Phong thở phào, tuy vị trí này mà bố trí mồi câu thì thời gian cho hành động tập kích hơi gấp gáp nhưng cơ hội vẫn rất lớn.

Từ vị trí này, lời cảnh báo Thánh điện phát đến tai nhân mã rồi khi toàn tốc lao đến mất chừng ba canh giờ, thời gian đó dành cho hành động của Diệp Phong và nhân mã Vu võ hành. Chỉ cần nhất thiết thuận lợi, đạt được mục tiêu hoàn toàn không thành vấn đề.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.