Hỗn Nguyên Võ Tôn – Chương 620: Bàn luận đại kế: Qua Bưu! – Botruyen

Hỗn Nguyên Võ Tôn - Chương 620: Bàn luận đại kế: Qua Bưu!

Để lại hình ảnh bằng năng lượng, với Diệp Phong dễ như trở bàn tay, hiện tại gã còn có hỗn nguyên lực nên sử dụng để bao lấy hình ảnh rồi giao cho thiên vu. Với bản lĩnh của y thì còn lại không thành vấn đề.

Song phương giao lưu xong, nhanh chóng đi vào việc chính.

“Diệp Phong. Nghe Trát Mộc nói các hạ ở Thánh điện là có ý đồ khác, mục đích chủ yếu vì phản đồ của bản tộc, không hiểu có đúng không?” Thiên vu hơi trầm ngâm rồi hỏi.

“Chính như vậy, trước khi đến bái phỏng quý tộc, tại hạ vừa hay gặp mặt…” Gã hơi mỉm cười, khẽ gật đầu.

Được gã khẳng định, thiên vu và Trát Mộc đều kinh ngạc rồi hoan hỉ: “Các hạ biết chỗ ẩn thân của phản đồ đó?”

Vu võ nhất tộc vì tìm tung tích của hắn mà hao phí không biết bao nhiêu nhân lực nhưng vẫn công cốc. Nếu Diệp Phong có thể cho biết thì Vu võ nhất tộc sẽ không tiếc giá nào để diệt trừ hắn.

“Phản đồ các vị nói đến có phải tên Qua Bưu? Dáng vẻ thế này…” Diệp Phong tả lại qua qua hình dáng Qua Bưu, ánh mắt kinh hỉ của đối phương cho gã biết câu trả lời.

“Không sai! Đúng là tên khốn đáng băm vằm đó.” Thiên vu giậm chân, cả đại điện rung lên, mặt đất nứt nẻ.

“Nếu Diệp huynh đệ biết chỗ ẩn thân của Qua Bưu, xin cho mỗ biết, Vu võ nhất tộc cảm kích vô cùng.” Trát Mộc ôm quyền thi lễ.

“Không phải Diệp Phong không muốn cho biết, dù các vị biết thì cũng vị tất lấy được mạng hắn. Không cẩn thận chỉ tổ đả thảo kinh xà.” Diệp Phong lắc đầu.

Kỳ thật gã còn nghi ngại, Vu võ nhất tộc nếu thật sự tấn công Thánh điện, dù giết được Qua Bưu, gã cũng vị tất lấy được tinh huyết giải trừ vu chú cho sư phụ. Hà huống, Thánh điện phòng bị nghiêm ngặt như thế, giả như Vu võ thất bại, đối tượng duy nhất tiết lộ hành tung của Qua Bưu sẽ là gã, chẳng phải tự rước lấy phiền hà sao?

“Dù Thánh điện bảo vệ nghiêm mật thế nào, Vu võ nhất tộc cũng phải lấy mạng phản đồ đó. Mong tiểu huynh đệ cho bọn mỗ biết nơi Qua Bưu ẩn thân.” Ngữ khí thiên vu không cho phép nghi ngờ, thanh âm như chuông đồng sang sảng.

“Quanh chỗ Qua Bưu có bày mê trận đáng sợ và hai thiên thánh ngày đêm trông giữ. Nơi đó lại không cách xa Thánh điện, quý tộc mà phái ít nhân mã, e rằng trong thời gian ngắn khó lòng đột phá được chướng ngại của hai thiên thánh, chỉ e sẽ thu hút cả toán thiên thánh tới. Nhưng phái nhiều nhân mã, chưa đến mê trận đã bị Thánh điện phát giác.”

“Dù thế nào Vu võ nhất tộc phải thử xem mới biết có thành công hay không.” Thiên vu có phần mất kiên nhẫn.

“Thử mà thất bại càng khiến Thánh điện phòng bị nghiêm mật hơn.” Diệp Phong nhất định không để lộ tung tích Qua Bưu cho đối phương biết.

“Các hạ thoái thác như vậy, lẽ nào không có thành ý với Vu võ nhất tộc? Thành công hay thất bại thì đều là Vu võ nhất tộc tổn thất, không cần các hạ phí tâm.” Nếu không vì Diệp Phong để lại hình ảnh chiến đấu của Thần Thông lão tổ thì e thiên vu đã lập tức bức cung gã một cách không hề khách khí.

Diệp Phong mỉm cười, thản nhiên nói: “Thiên vu đại nhân hà tất nóng lòng, nghe Diệp Phong nói xong đã.”

“Tại hạ trà trộn vào Thánh điện, mục đích lớn nhất là trừ diệt Qua Bưu, có cùng mục tiêu, thiên vu đại nhân không cần hoài nghi Diệp Phong. Còn nguyên nhân… xin Vu võ nhất tộc đừng hỏi gặng.” Tuy Vu võ nhất tộc và Yêu vương không có gì mâu thuẫn nhưng gã vẫn phải cẩn thận. Ai biết được việc lấy tinh huyết Qua Bưu mà bị Vu võ biết thì sẽ xảy ra chuyện gì?

“Tại hạ có kế vẹn toàn, nếu Vu võ nhất tộc chịu toàn lực phối hợp thì giết Qua Bưu dễ như trở bàn tay, không hiểu ý thiên vu đại nhân thế nào?”

Thiên vu và Trát Mộc sáng mắt lên, tỏ vẻ mong chờ. Thiên vu phất tay: “Huynh đệ nói thẳng ra đi.”

“Chắc thiên vu đại nhân không phủ nhận chỉnh thể thực lực của Thánh điện mạnh hơn Vu võ nhất tộc?” Diệp Phong vòng vo, mỉm cười hỏi.

“Việc này là thật, bản thiên vu không phủ nhận.”

“Diệp Phong muốn hỏi, hành động lần này, vũ võ có thể phái lực lượng có thể đối phó được mấy phần thực lực của Thánh điện?” Gã tì một tay vào cẳm, mỉm cười hỏi.

“À… nếu kế hoạch Diệp Phong các hạ đưa ra khả thi, Vu võ nhất tộc sẽ xuất động lực lượng, đối phó quá nửa thực lực của Thánh điện không thành vấn đề. Lúc tất yếu, Vu võ có thể chấp nhận trọng thương, bạo phát chiến lực cao hơn. Điểm này thì lũ khốn Thánh điện không có.” Thiên vu ngẫm nghĩ hồi lâu rồi khẳng định.

“Khống chế được quá nửa lực lượng Thánh điện.. là đủ rồi.” Diệp Phong tỏ vẻ tự tin, tiết lộ: “Kỳ thật kế sách này không phức tạp, chúng ta cần tìm một món mồi câu thu hút chiến lực chủ yếu của Thánh điện, đặc biệt là thiên giai cường giả rời khỏi khu vực Thánh điện. Rồi Vu võ nhất tộc tập hợp nhân mã chủ yếu toàn lực công kích Thánh điện!”

“Công kích Thánh điện?!” Thiên vu và Trát Mộc nhất tề kinh hãi, dù Vu võ nhất tộc và Thánh điện thế như nước lửa thì cũng chưa từng có ý nghĩ điên cuồng đó. Cơ hồ là đã khơi mào chiến tranh toàn diện giữa hai bên, với việc Vu võ nhất tộc đuối hơn thì kết quả hiển nhiên sẽ bất lợi.

“Ha ha! Công kích Thánh điện chỉ để che mắt, chứ không phải Vu võ nhất tộc liều mạng với Thánh điện. Thẻ nghĩ xem nếu nhân mã quý tộc xuất hiện tại Thánh điện thì chúng sẽ phản ứng thế nào?”

“Đương nhiên là dốc toàn lực nghênh kích.” Trát Mộc cướp lời.

“Nhưng nếu lực lượng của Thánh điện không chống nổi, các vị nghĩ lưỡng vị thiên thánh bảo vệ Qua Bưu có xuất thủ không?” Gã càng cười tươi hơn.

“Đương nhiên sẽ xuất thủ, Qua Bưu dù quan trọng đến đâu cũng không thể bằng căn cơ Thánh điện.” Thiên vu nheo mắt, tựa hồ hiểu ý: “Ý các hạ là lợi dụng công kích của bản tộc thu hút hai thiên thánh bảo vệ Qua Bưu? Vậy thì ai sẽ lấy mạng hắn? Người Thánh điện đâu phải ngốc, nhất định sẽ phòng vệ nghiêm ngặt mỗi vị thiên vu, Qua Bưu là địa giai vu thánh lão làng, trong tộc dù có địa giai thực lực hơn hắn nhưng muốn lấy mạng hắn không dễ.”

“Nhiệm vụ đó đương nhiên giao cho tại hạ.” Diệp Phong tỏ rõ tự tin, mỉm cười đáp.

“Các hạ? Bằng vào thực lực hoàng cấp… ồ, các hạ hình như tấn cấp rồi?” Thiên vu tâm thần sắc bén, thoáng tra xét là biết gã không còn là hoàng cấp tiểu tử như trước. Tốc độ tấn cấp kinh nhân đó khiến người ta kinh ngạc.

“Cách đây không lâu tại hạ đã tấn cấp hư giai.” Diệp Phong không hề che giấu phát ra khí thế sánh với địa giai, quét khắp đại điện. Trát Mộc cũng bị khí thế này ép cho nghẹt thở.

“Dù các hạ có tu vi đạt đến hư giai, cũng không đủ thực lực tru sát Qua Bưu. Tuy tại hạ được Trát Mộc cho biết thủ đoạn của các hạ nhưng không nên coi thương thực lực của Vu võ. Có thể Qua Bưu không phải đối thủ của các hạ nhưng hắn muốn chạy trốn thì vị tất cả hạ có thể thi triển thủ đoạn trí mệnh. Một khi thất bại chẳng phải hành động trước đó của chúng ta công cốc?” Thiên vu vẫn lắc đầu, tựa hồ không tín nhiệm gã.

“Không hiểu thực lực của Trát Mộc so với Qua Bưu thì thế nào?” Gã không biện bác, đột nhiên nhìn sang Trát Mộc.

“Lúc Qua Bưu làm phản, thực lực còn chưa bằng mỗ, nhưng giờ hắn là chó săn của Thánh điện, dù thực lực tăng nhanh đến đâu cũng chỉ ngang với tại hạ. Diệp tiểu huynh đệ định…” Chiến ý trong mắt Diệp Phong rừng rực khiến Trát Mộc hiểu ngay ý đồ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Diệp Phong lấy Trát Mộc làm tham chiếu, chứng minh thực lực với thiên vu rằng có thể tru sát Qua Bưu!

“Ha ha! Bản thiên vu cũng muốn xem các hạ với tu vi hư giai làm cách nào mà giết được một địa giai của Vu võ.” Thiên vu chợt thấy hứng thú, cười to: “Trát Mộc, ngươi giả làm Qua Bưu đấu với Diệp Phong một trận.”

Trát Mộc hơi ngạc nhiên rồi lại nổi hứng, mỉm cười: “Giao thủ lần trước, tiếc rằng đối thủ của các hạ không phải tại hạ nên chưa được lĩnh giáo thủ đoạn cuardp huynh đệ. Lúc trước các hạ với hoàng cấp ngũ hành chiến trận đã khiến đồng bạn của tại hạ liên tục chịu thiệt, giờ tấn nhập hư giai, chắc sẽ không khiến Trát Mộc thất vọng…”

“Vậy thì thử xem sao. Bất quá Trát Mộc, ngươi nên nhớ khi chúng ta tấn công, Qua Bưu đã thành kẻ sợ bóng sợ gió rồi. Một khi Diệp Phong để lộ sát ý, hắn sẽ không dây dưa mà tìm mọi cách bỏ chạy. Nên Diệp Phong các hạ muốn chứng minh thực lực, phải không cho Trát Mộc cơ hội bỏ chạy… Được vậy Vu võ nhất tộc mới cân nhắc giao nhiệm vụ quan trọng nhất cho các hạ. Không thì kế hoạch này không thể nào khả thi.” Thiên vu nở nụ cười đầy thâm ý.

Gã cũng đáp lại bằng nụ cười tự tin, chúng nữ hiểu ý cùng Đao hổ lập tức lùi lại thật xa. Thấy thiên vu và Trát Mộc không hiểu, Diệp Phong giải thích: “Không cần phiền hà như thế, mỗ chứng minh cho thiên vu đại nhân thấy luôn.”

“Tru thần lĩnh vực!” Kim quang rực lên trước mắt thiên vu và Trát Mộc, tiễn khí hình thành một lớp chướng ngại năng lượng phong tỏa cả ba. Dù tu vi của thiên vu cao hơn gã nhiều nhưng thần niệm chạm phải chướng ngại này cũng thấy lạnh buốt cõi lòng.

Cơn lốc tiễn khí cỡ này tuyệt đối đủ uy lực uy hiếp địa giai vu thánh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.