Đối mặt với khuôn mặt ngơ ngác của Tần Tiêu, Ngụy Thất cơ hồ chạy mất dạng, từ trong tiềm thức nhắc nhở hắn người đàn ông này nhất định là có ý đồ khác.
Sau khi về nhà, Ngụy Thất xóa bỏ mọi phương thức liên lạc với Tần Tiêu, vì muốn chấm dứt triệt để mà cho luôn cả số điện thoại của đối phương vào danh sách đen, cho rằng như việt có thể cắt đứt hoàn toàn với người kia.
Cũng không biết Tần Tiêu bằng cách nào đó lấy được địa chỉ của Ngụy Thất, sau khi điện thoại bị cho vào danh sách đen thì bắt đầu đến ám ở cửa công ty. Hiện tại người trong công ty không ai là không nhìn Ngụy Thất và Tần Tiêu bằng một con mắt khác, vẻ mặt khi nhìn Ngụy Thất của mỗi người đều mang vẻ mập mờ.
Mắt thấy như không, không chọc nổi nên tốt nhất là tránh đi.
Cuộc sống của Ngụy Thất hầu hết đều diễn ra ở công ty, chỉ cần người khác không làm xong hắn liền chủ động ở lại làm thêm giờ, có lúc làm đến đêm muộn liền ngủ lại luôn trong phòng làm việc, nghĩ rằng Tần Tiêu thấy vậy sẽ biết khó mà lui.
Nhưng lại không ngờ tới, Tần Tiêu không chỉ một mực chờ hắn chở ở ngoài cửa công ty mà khi biết hắn ở lại làm thêm giờ còn mua thức ăn đêm, cơn giận dữ của Ngụy Thất nhẫn nhịn bao ngày lần này không thể nhịn thêm nữa mà bộc phát, “Có phải anh bị điên rồi không?”
Lấy gia thế cùng tướng mạo của người kia căn bản không cần chơi trò dây dưa không dứt với mình, ngoài kia chắc chắn có hàng đống Omega muốn hắn, Ngụy Thất quả thực không hiểu người đàn ông này rút cuộc cứ quấn lấy mình là muốn lấy cái gì ở chỗ mình. Hắn chắc chắn không tin chuyện tỏ tình hoang đường ngày hôm đó.
Tần Tiêu cũng không tức giận bình tĩnh nhìn Ngụy Thất nói: “Tôi thấy chắc cậu vẫn không để tâm tới lời tôi nói ngày hôm ấy.”
“Tôi không có thời gian chơi trò mèo vờn chuột với anh.”Ngụy Thất không để ý tới vẻ mặt ôn hòa của Tần Tiêu từ đầu đến cuối nghiệm mặt,”Anh đi tìm người khác mà chơi cùng tôi rất bận.”
“Tôi rất nghiêm túc.” Con mắt đen láy của Tần Tiêu như có sức hút vô hình khiến người khác bị yếu thế.
Ngụy Thất vẫn rất lạnh lùng, “Tôi cũng rất nghiêm túc, giữa chúng ta là không thể, anh biến đi.”
Ngụy Thất quả thực khó chiếm hơn Tần Tiêu nghĩ, có điều như vậy cũng tốt, nếu như đạt được quá dễ dàng, ngược lại chẳng phải quá giả sao nếu có lấy giả thành thật hắn cũng phải toàn lực ứng phó mới được.
Bên Trình Hi Hòa căn bẳn không hề biết quan hệ thân thiết giữa Ngụy Thất với Tần Tiêu, một lòng mong mỏi tính toán ngày Diệp Dung Sâm về. Đêm trước ngày Diệp Dung Sâm trở về Trình Hi Hòa háo hức đến độ không ngủ được, trời chưa sáng đã tỉnh dậy chờ đến giờ đi đón máy bay.
Bị Diệp Dung Sâm truy hỏi như vậy Trình Hi Hòa có hơi căng thẳng đành nói thật, “Hai tiếng…”
“Cứ đứng như vậy sao?” Diệp Dung Sâm siết chặt tay nắm Trình Hi Hòa, không phải nói trước với em thời gian dự kiến rồi sao? Sao còn đến sớm như vậy?”
Trình Hi Hòa cúi đầu, nói lẩm nhẩm, “Em nhớ anh mà…”
“Em nói gì?”
“Không có gì chúng ta nhanh về nhà thôi.”
Sau khi lên xe, Diệp Dung Sâm để Hi Hòa dựa lên người mình, nhẹ nhàng giúp cậu xoa đầu gối, “Sau này đừng đứng quá lâu, không tốt cho đầu gối, tuổi còn trẻ nhỡ mắc phải bệnh gì thì lại khổ.”
Trình Hi Hòa an tĩnh dựa vào người Diệp Dung Sâm, một đêm ngủ không ngon khiến giờ đây cơn buồn ngủ ập tới, cậu căng mắt được một lúc thì ngủ gật.
Diệp Dung Sâm đợi mãi không thấy Trình Hi Hòa nói gì, đối phương cũng không đáp lời, hắn hơi nhìn xuống mới phát hiện Trình Hi Hòa đã ngủ.
Diệp Dung Sâm cởi áo khoác trên người xuống đắp cho Trình Hi Hòa, nhẹ giọng nói với bác lái xe,”Bác Vương hôm nay mấy giờ Hi Hòa ra ngoài thế?”
“Nghe ông Diệp nói, Hi Hòa sáng nay bốn năm giờ đã tỉnh, bữa sáng cũng không ăn liền vội vã đi đón cậu.” Bác Vương từ gương chiếu hậu nhìn xuyên sang thấy được Diệp Dung Sâm dịu dàng hôn lên khóe mắt Trình Hi Hòa, tuy rằng đã một đống tuổi rồi nhưng thấy hành động “chảy nước” như vậy vẫn cứ không chịu nổi.
Chờ đến lúc Hi Hòa tỉnh lại phát hiện mình đã ở Diệp gia, Diệp Dung Sâm còn nằm bên cạnh đang ngủ.
Trình Hi Hòa dùng bàn tay chống đầu, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên khuôn mặt đẹp trai của Diệp Dung Sâm, càng nhìn trong lòng càng thích không chịu được tiến lại gần, hôn một cái lên đôi môi kia, cặp mắt đen nhánh bất thình lình mở ra, nụ cười dịu dàng trong ánh mắt như muốn trào ra cả bên ngoài.