Lịch làm việc ở hội thảo Luân Đôn được sắp xếp rất kín, hầu như ngoại trừ lúc ăn hay ngủ thì không có thời gian trống. Thừa dịp đi vệ sinh Diệp Dung Sâm nhanh chóng gửi tin nhắn cho Trình Hi Hòa, đợi đến lúc nhắn lại e rằng trong nước cũng đã là buổi tối rồi.
Buổi tối Tần Tiêu đón Trình Hi Hòa đi ăn cơm, trên đường đi đến nhà hàng hắn thuận miệng nói, “Phải rồi, Hi Hòa tối nay luật sư Ngụy cũng cùng ăn tối với chúng ta đấy.”
Trình Hi Hòa hơi ngẩn người, lặng người hỏi: “Anh nói Ngụy Thất sao?”
“Đúng vậy, thế nào?” Tần Tiêu đang lái xe nhanh chóng quay đầu nhìn sang Trình Hi Hòa đang ngồi bên cạnh,” Hai người không phải là cũng có quen biết sao?” Cậu ấy với Diệp Dung Sâm còn là bạn học đại học.”
Trình Hi Hòa thấp giọng nói: “Ừ, em biết.”
Tần Tiêu cảm thấy thái độ của Trình Hi Hòa có chút kỳ lạ, suy đoán nói,”Cậu không thích Ngụy Thất à?”
“Không phải, chẳng qua là không thân thiết với anh ta như thế.” Trình Hi Hòa dùng vài ba câu xua đuổi ý nghĩ kia của Tần Tiêu, tiếp tục hỏi, “Anh với luật sư Ngụy thân thiết lắm hả?”
“Thỉnh thoảng sẽ cũng đi uống rượu, cũng coi như là bạn đi.”
Lúc Tần Tiêu và Trình Hi Hòa đến nhà hàng ăn, Ngụy Thất đã sớm đặt xong bàn đợi ở đó, nhìn thấy Trình Hi Hòa bước vào, sắc mắt hắn nhất thời tái đi, dường như trong phút chốc đó hắn kết luận được Trình Hi Hòa đã bị Diệp Dung Sâm đánh dấu.
“Sao thế? Sắc mặt khó coi như vậy.”
Ngụy Thất mất tự nhiên nói,”Có thể do gần đây nhiều việc, nghỉ ngơi không đủ.”
Tần Tiêu cũng không nghi ngờ, tự nhiên đẩy Trình Hi Hòa tới bên cạnh, “Hai người chắc là cũng biết nhau rồi, tôi không giới thiệu lại nữa.”
“Chào, cậu Trình, ở buổi kỷ niệm trường lần trước chúng ta đã gặp mặt.”
“Chào anh, luật sư Ngụy.”
Tần Tiêu cảm thấy hai người này chào nhau thật thú vị, “Hai người sao lại khách khí thế, trực tiếp gọi tên có phải tốt hơn không.’
“Tôi sợ là trực tiếp gọi tên sẽ khiến cậu Trình không thoải mái,:
Đối mặt với kiểu gây khó dễ của Ngụy Thất Trình Hi Hòa cũng không để ý, chỉ hờ hững nói, “Không sao, anh gọi tôi là Hi Hòa được rồi.”
Diệp Dung Sâm bận đến sứt đầu mẻ chán khiến hắn thật vất vả mới có thời gian ngồi xuống dùng cơm, việc đầu tiên chính là mở điện thoại di động, đồng nghiệp chưa lập gia đình ngồi cạnh trêu ghẹo nói, “Người mà đã kết hôn như giáo sư Diệp thật là không giống với mấy người độc thân chúng tôi mà.”
Đối với sự đùa giỡn của đồng nghiệp Diệp Dung Sâm cũng chỉ cười nhẹ một tiếng, im lặng không đáp lời.
Trên điện thoại hiện lên một tin nhắn của Trình Hi Hòa:”Buổi tối em đi ăn với anh trai, đợi đến khi về nhà sẽ báo cho anh.”
“Hi Hòa ăn no chưa?”
“Hả? Trình Hi Hòa bị hỏi đột ngột có chút khó hiểu,” Cũng lưng lửng rồi…”
“Vậy anh đưa em về trước.” Phát hiện có có điều không đúng Tần Tiêu lập tức cảnh giác, “Tránh cho em trở về muộn người nhà lại lo lắng.”
Trình Hi Hòa trái lại không có ý kiến gì đối với đề nghị này, có điều nhìn vẻ mặt Nguỵ Thất thì lại giống như muốn ăn hắn vậy.
Ngụy Thất cười mà như không nói, “Làm gì mà vội về thế, cơm cũng đã ăn xong đâu.”
“Hi Hòa ngày mai còn đi học, về sớm chút để nghỉ ngơi.” Tần Tiêu quay đầu nói với Trình Hi Hòa,”Hi Hòa chúng ta đi thôi.”
Trình Hi Hòa do dự hỏi, “Vậy luật sư Ngụy…”
“Tôi tự lái xe, không làm phiền Tần tổng.”
Tần Tiêu đưa Trình Hi Hòa về nhà, thừa dịp trước khi đối phương xuống xe, hắn hỏi, “Ngụy Thất với Diệp Dung Sâm trước đây là người yêu của nhau phải không?”
Trình Hi Hòa trợn mắt, biểu tình kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt này của Trình Hi Hòa Tần Tiêu biết mình đoán không sai, có chút hối hận nói, “Tại sao không nói trước với anh? Nếu nói trước tối nay anh sẽ không để Ngụy Thất tới.”
“Luật sư Ngụy với Diệp Dung Sâm đã là quá khứ, em cảm thấy không cần phải đặt nặng chuyện cũ.”
“Hi Hòa em ngốc thật hay giả vậy?”Tần Tiêu có lúc bị tính cách nhẫn nhịn chịu đựng này của Trình Hi Hòa làm cho tức chết,”Ánh mắt vừa rồi Ngụy Thất nhìn cậu cứ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy, không phải cậu không phát hiện ra chứ?”
Trình Hi Hòa vẫn im lặng không nói lời nào.
Tần Tiêu hỏi, “Diệp Dung Sâm nói thế nào?”
“Anh ấy với Ngụy Thất đã là chuyện đã qua rồi.”
“Hắn chỉ nói đơn giản thế liền qua mặt được cậu?” Trong giọng nói của Tần Tiêu có xen lẫn chút tức giận “Rõ ràng Ngụy Thất vẫn còn tình cảm với Diệp Dung Sâm, cậu không sợ bọn họ sẽ nối lại tình xưa sao?
Trình Hi Hòa siết chặt nắm tay, “Dung Sâm không phải người như vậy.”
Tôi thấy cậu chính là bị tình yêu làm cho mê muội rồi.