Tác giả: Hoàng Bạo Tả Thủ
Convert: JW
Editor: Wawa
Beta: Vivi
Cố Viện với thân thể trần trụi ngồi trêи sô pha, nhìn người đàn ông trong phòng vệ sinh đang rửa máu mũi. Ba lần bốn lượt đều bị cự tuyệt, lòng hiếu thắng bị kϊƈɦ thích tới tột cùng rồi, cô híp híp đôi mắt, hạ quyết tâm, mục tiêu hôm nay: Moi được 5 vạn từ trong tay Thẩm Vạn Cẩm, thậm chí là nhiều hơn!
Trong phòng vệ sinh, người đàn ông dáng người thon dài thật vất vả mới ổn định lại được, trêи mặt có chút trắng xanh.
Thẩm Vạn Cẩm cẩn thận nhớ lại những số 0 trong thẻ ngân hàng của mình, trong nháy mắt bình tĩnh lại không ít, lại nhìn xuống số chất lỏng đỏ tươi trong bồn nước, bắt đầu đau lòng huyết dịch của bản thân mình, vội vứt những hình ảnh hương diễm mới nhìn thấy ra sau đầu, âm thầm suy nghĩ trong kế hoạch bữa trưa phải thêm hai cái trứng rán để bồi bổ.
5 phút sau, sau khi bình tĩnh Thẩm Vạn Cẩm đi ra khỏi phòng vệ sinh, thì nhìn thấy cô gái quyến rũ mị hoặc chỉ khoác mỗi lớp áo lụa mỏng màu đỏ, hắn vô cùng trấn định, còn lễ phép hỏi một câu: “Chỉ nhìn thôi thì không cần tiền nhỉ?”
Cố Viện nghiến răng, trêи mặt lại bất động thanh sắc, thậm chí còn mang theo ý cười: “Miễn phí nha, khiêu vũ cho anh xem luôn.”
Bức cô phải làm đến nước này, xem như là lần đầu tiên. Tên Thẩm Vạn Cẩm này nhiều tâm nhãn, miệng lại độc, nếu chơi trò “lươn lẹo” trong câu chữ giống như với Chu Nguyên Minh thì không thực tế lắm, còn không bằng cứ thuận theo suy nghĩ của hắn đi. Cố Viện hừ lạnh trong lòng, thôi, trước tiên phải nhẫn nhịn, chờ ăn vào bụng được rồi lại dạy dỗ hắn sau!
Màu đỏ thuộc về gam màu ấm, nếu là một cô gái có nhan sắc bình thường, hơn phân nửa là sẽ bị lấn át, nhưng Cố Viện vốn có khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, hơn nữa lại thêm một cơ thể băng cơ ngọc cốt, chiếc áo lụa mỏng màu đỏ này càng phóng đại thêm thần thái mị hoặc của cô, những lúc sóng mắt lưu chuyển đều như câu hồn đoạt phách. Càng không cần phải nói, lộ mà như không lộ chính là quyến rũ nhất.
Cô gái ngoài miệng cười nhẹ một tiếng, từ từ bắt đầu múa, thân thể tựa gần lại người đàn ông, vòng eo mềm mại, bộ ngực sữa cao ngất, đường cong mị hoặc mê người theo điệu múa hơi duỗi thân vặn vẹo.
Thẩm Vạn Cẩm từng đi xã giao không ít, cũng đã từng xem tiết mục múa cột quyến rũ. Trước kia mà gặp được loại tình huống này thì hắn sẽ không nhịn được mà trào phúng.
Nhưng lúc này, Cố Viện lại hầu như không hoàn toàn áp sát vào hắn. Cô nắm giữ khoảng cách vô cùng tốt, mỗi lần đều như là muốn chạm vào nhưng lại không thật sự chạm, ấy thế mà những nơi ngón tay kia di chuyển qua, tất cả lông tơ đều dựng thẳng lên hết, so với trực tiếp đụng vào còn khiến người ta khó có thể nhẫn nhịn hơn.
Trêи người cô có loại mùi hương đặc biệt, không nồng lắm, nhưng lại xộc vào trong mũi người ta, mang đến từng trận sóng nhiệt; khuôn mặt nhỏ kia hoàn toàn là mặt mộc, không son mà đỏ; dáng người hình chữ S hoàn mỹ sau khi cử động sẽ đánh mạnh vào tâm trí người ta, đặc biệt là đôi gò bồng đảo lay động, cùng với cánh ʍôиɠ hơi lắc lư, khiến người ta chỉ muốn dùng sức bóp mạnh mấy cái.
Chợt có làn gió nhẹ thổi qua, thổi tung lớp vải mỏng, thậm chí có thể nhìn được nơi riêng tư đang chảy nước dầm dề.
Thẩm Vạn Cẩm há mồm vài lần, lại phát hiện không biết nói gì, chỗ nào cũng đều cực kỳ quyến rũ lòng người. Trường hợp như vậy, ɖu͙ƈ vọng quen thuộc lại đánh sâu vào, nhiệt huyết nhắm thẳng xuống hướng hạ thân, chỉ dựa vào ý chí thì rất khó có thể áp xuống được.
Khi đối diện với cặp mắt quyến rũ linh động kia, trong lòng Thẩm Vạn Cẩm mềm nhũn, thậm chí còn có một ý nghĩ nảy lên xoay vòng trong đầu rằng tiêu 5 vạn tệ chỉ để mua vui (tiêu khiển), khẽ cắn môi cũng không phải là không thể, cùng lắm thì sau này lại làm thêm vài bản báo cáo.
Một khi có ý nghĩ như vậy xuất hiện thì trong lòng liền tự động lên men, vốn dĩ hắn cũng chẳng phải thánh nhân gì đó, áp lực trong một khoảng thời gian quá dài, bùng nổ cũng càng mạnh mẽ.
“Có muốn… làm gì không?”
Giọng cô gái như ẩn giấu cái móc câu, mỗi khi nói một chữ, ngón tay như màu xanh nhạt liền nhẹ nhàng chạm vài cái, cuối cùng lại quang minh chính đại kề sát vào dưới háng người đàn ông, cặp mắt mị hoặc kia nhìn trừng trừng thẳng vào chỗ đó, có tò mò cũng có cảm thán kinh ngạc, hoàn hảo diễn tả ra suy nghĩ “Thật lớn, thật muốn nhìn một chút”.
“Muốn về phòng đếm tiền.”
Tiền trong phòng hẳn là đủ 5 vạn, xong còn dư lại 369 tệ lẻ 7.
Thân thể Cố Viện vốn đang vặn vẹo để quyến rũ lại trở nên cứng đờ, cả khóe miệng cũng bất giác run rẩy vài cái, lại là đếm tiền, người này quả nhiên là trong mắt chỉ có tiền.
Cô cũng không biết suy nghĩ của Thẩm Vạn Cẩm, chỉ cảm thấy có chút bị xem nhẹ, trong lòng thấy hơi giận, thậm chí muốn từ bỏ. Nhưng lúc này đây thân thể đích thực là rất khó chịu, váy lụa cũng không cẩn thận cuộn lên đến trêи môi âm hộ, khiến cả người xôn xao ngứa ngáy.
Thật sự nhịn không nổi nữa, cô dứt khoát dùng sức một cái, đẩy người đàn ông ngã ra sô pha ở đằng sau, không nói hai lời liền ngồi đè lên, ép chặt vị trí bụng dưới của hắn, trong lúc tâm tư xoay chuyển, cuối cùng lựa chọn cách trực tiếp:
“Như vậy đi, chúng ta định giá rõ ràng, anh cắm tôi thì đưa tôi 5 vạn, tôi kẹp anh cũng đưa anh 5 vạn.”
Có qua có lại, ai cũng không lỗ, ai cũng không lời, hai bên thỏa thuận tiền bạc xong, giá cả vừa phải.
Vốn tưởng rằng đã nắm chắc được ồi, ai ngờ người đàn ông này sau khi sững sờ trong chốc lát, trong mắt xẹt qua ý cười không tên, cuối cùng chớp chớp mắt nói: “Đè tôi một lần năm vạn sao? Giá cả có thể thương lượng thêm không? Hàng to xài tốt đó nhé!”
Hừ!
Đến chết vẫn còn keo mà.
Cố Viện trở nên tức giận, đùi dùng sức ép mạnh lên bụng dưới của người đàn ông, ép đến mức Thẩm Vạn Cẩm kêu rêи ra tiếng.
Rồi có làm hay không, cùng lắm thì nhịn đến khi mấy người đàn ông kia trở về, nhất định phải ngay trước mặt hắn, làm một trận thật hoành tráng. Sau khi hạ quyết tâm, Cố Viện kẹp chặt hoa huyệt ướt đẫm ɖâʍ dịch, chuẩn bị rời đi.
Mới vừa đứng dậy nửa chừng, tay đột nhiên bị người lôi kéo, một trận trời đất quay cuồng, lúc hoàn hồn lại đã thấy bị đè lên trêи sô pha, bên tai vang lên giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông: “Nói chuyện nghiệp vụ à, rốt cuộc cũng là muốn cò kè mặc cả thêm chứ gì ~”
Cố Viện méo miệng, trong lòng vẫn có chút tức giận: “Quý ngài đây có vẻ như không hứng thú lắm, không bằng bỏ đi!”
Thẩm Vạn Cẩm lần này không tiếp lời mà cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt Cố Viện, trong mắt như có các loại cảm xúc lưu chuyển, mấy phút sau, những cảm xúc đó đều tan đi, chỉ còn khóe miệng cong lên, giống như ngày xưa, làm người khác có chút nhìn không thấu.
Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.
Một tay hắn di chuyển đến dưới hạ thân, cởi bỏ cự thú khỏi trói buộc, hạ thân mình xuống nhắm ngay cửa động ướt dầm dề chỗ khe hở của mảnh lụa đỏ, dùng sức động thân một cái, “phốc” một tiếng, đi vào nguyên cây.
Cùng lúc đó, trong không khí chỉ vang lên một câu: “Năm vạn cũng được! Nói không chừng về sau tôi sẽ làm giàu dựa vào cái này, trước tiên tìm em mở hàng vậy.”
Cố Viện bị cảm giác no căng mãnh liệt làm cho thoải mái hết sức, chỗ giao hợp từng dòng điện phun ra, cảm giác tê dại bủn rủn xông thẳng lến trán. Nghe thấy lời này xong, giờ mà dừng lại thì luyến tiếc, tiếp tục thì lại cảm thấy “tức cái lồng ngực”, chỉ có thể rêи rỉ nói: “Yên tâm, chỉ cần anh hầu hạ…Ưm a…hầu hạ tốt…Về sau…giới thiệu phú bà…A…cho anh…”
Vừa dứt lời, động tác người đàn ông khựng lại trong chớp mắt, sau đó liền trở nên càng thêm cuồng bạo, côn thịt dường như mạnh mẽ đóng cọc liên tục, lực đạo dũng mãnh, vừa mới chọc vào quy đầu cực to nhắm thẳng vào cửa t.ử ƈυиɠ thật nhỏ mà cắm, khóe miệng căng chặt còn tràn ra một tiếng hừ lạnh: “Vậy tôi đây cũng phải biểu hiện cho thật tốt mới được!”
Quy đầu nghiền ép bốn vách tường, hung hăng thọc đến tận trong cổ t.ử ƈυиɠ, không ngừng nghỉ một giây nào, cắm đến mức Cố Viện không ngừng tiết ra, bất giác vặn vẹo lung tung trêи sô pha nhỏ hẹp, chỉ cảm thấy toàn bộ xe đều như đang chấn động.
Căn ƈôи ȶɦịt này cũng rất lớn.
Thân gậy thô to nhét kín cả đường đi, đường rãnh cứng rắn lướt qua những nếp uốn biến chuyển liên tục, kéo lấy thịt non mềm mại cọ xát ra bên ngoài, tư thế kết hợp với nhau thế này lại là thuận tiện nhất, chẳng qua mới hơn một ngàn nhịp, Cố Viện liền run run rẩy rẩy mà phun nước.
Lỗ chân lông toàn thân đều nở to ra, khoái cảm ngập đầu ập tới, mắt thấy Thẩm Vạn Cẩm nâng một chân cô lên, chuẩn bị lấy tư thế vào từ bên sườn để lần nữa vọt vào hoa huyệt đang cao trào, Cố Viện dùng hết sức tự chủ bình sinh để giữ người đàn ông lại, cố nén run rẩy, nói nhàn nhạt:
“Tôi cao trào rồi, muốn đóng phí bổ sung không? Giá cũ!”
Hôm nay mà không kiếm lại được tiền, cô sẽ không mang họ Cố nữa!