Tác giả: Hoàng Bạo Tả Thủ
Convert: JW
Editor: Wawa
Beta: Vivi
Vốn là không biết từ lúc nào, xe đã đi vào một cái thôn xóm nhỏ, hai bên đường xuất hiện nhiều người hơn, thậm chí còn có không ít người đang chơi đùa bên ngoài, bọn họ tò mò nhìn chiếc xe từ đằng xa, có vẻ như thảo luận xem đây là kiểu xe tải lớn gì, mặc dù nhìn xuyên qua kính chắn gió thấy bộ dạng lạnh lùng của Tiêu Giai cũng không thấy sợ, ngược lại thảo luận càng thêm nhiệt tình. Còn có vài cô gái trẻ tuổi trong mắt nhộn nhạo xuân tình nhìn sang.
Tiêu Giai đã căng chặt muốn hỏng cả người, bởi vì cô gái đang ở dưới thân, hắn cơ bản là không dám chạy nhanh, thậm chí còn giảm tốc độ lại, nhưng chính bởi vì thế mà thời gian đi qua thôn xóm này cũng trở nên càng thêm lâu. Sau khi khẩn trương cường độ cao, ƈôи ȶɦịt vừa dài vừa cứng lại lần nữa sưng to lên, lấp đầy cái miệng nhỏ hẹp của cô gái, lấp đến kín kẽ.
Lần này thật đúng đích thực là chơi xe chấn, không chỉ có xe đang mở mà bên ngoài lại còn có người.
Cố Viện hoàn toàn trở nên hưng phấn, nghĩ đến chính mình đang dưới tình huống thế này mà bị đàn ông cắm làm, anh tài xế mà những người bên ngoài đang nhìn trông có vẻ đang ngồi nghiêm chỉnh, kỳ thật dưới háng có một cô gái trần trụi đang quỳ, ʍôиɠ trắng bóng cọ xát qua lại, thịt căn màu đỏ tím biến mất trong đó, hỗn hợp ɖâʍ dịch với bọt mép chảy xuống ghế điều khiển làm thành một cảnh tượng hỗn độn.
Hình ảnh này kϊƈɦ thích cỡ nào cơ chứ, ai có thể ngờ được có người ban ngày ban mặt lại ở trong xe giao hợp, hơn nữa vừa lái xe vừa cắm huyệt trơn tru không xáo trộn.
Đã sợ hãi bị người phát hiện, lại bởi vì trong khi xe chạy lay động nên côn thịt cọ xát mà vô cùng khó nhịn, lúc xe đi được tới giữa thôn, nhạc trêи xe chuyển sang một khúc nhạc sôi động, tiết tấu đi theo nhịp trống. Cố Viện rốt cuộc không nhịn được nữa, cô bắt đầu lắc lư cánh ʍôиɠ đẫy đà, nhanh chóng chuyển động, phun ra nuốt vào ƈôи ȶɦịt dài của người đàn ông.
U huyệt non mềm ăn côn thịt màu đỏ tím căng to dữ tợn, siết chặt cây gậy nóng rẫy như bàn ủi, khiến cho mặt trêи góc cạnh cùng với gân xanh cọ xát với nhau, làm thịt mềm nhô lên bị ma sát đến mức không ngừng run rẩy.
Sóng triều điên cuồng cùng mấp máy như vậy, trực tiếp nuốt chặt thân gậy vào trong hoa huyệt, sướиɠ đến mức Tiêu Giai kêu rêи ra tiếng, giữa trán lại còn chảy ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu, nhưng biểu cảm trêи mặt lại không thể có chút biến hóa nào bởi vì bên ngoài còn có người đang nhìn hắn.
Càng như thế, Cố Viện càng vận động đến kịch liệt, ngón chân trong lúc cọ xát đều gắt gao cuộn cong lại, mỗi một lần bụng nhỏ siết chặt đều có thể cảm giác được vui sướиɠ sảng khoái, xông thẳng lên đại não, cô nhịn không được nhỏ giọng kêu lên:
“Sướиɠ quá… Mau đến xem… ƈôи ȶɦịt dài cắm người… Vừa lái xe vừa làm… Thật thoải mái… Ưm a… Lại còn đong đưa trái phải… m hộ ɖâʍ đãng thiếu làm…”
m thanh “bạch bạch bạch” phối hợp với nhịp trống trong bài hát, nếu có người đi xung quanh xe nhất định có thể phát hiện điều bất thường.
Cả đoạn đường Cố Viện bị ma sát đến mức không ngừng điên cuồng tiết ra, Tiêu Giai lại là nửa vời, khóe mắt đều ửng đỏ lên.
5 phút sau, rốt cuộc xe cũng chạy qua khỏi thôn xóm, Tiêu Giai nhấn chân ga chạy đến nơi hẻo lánh, tắt máy, rốt cuộc nhịn không được kéo cô gái đang quỳ bò, đè cô lên trêи tay lái, siết chặt eo thon, từ dưới lên trêи, ƈôи ȶɦịt dài mạnh mẽ oai phong, đẩy hai cánh môi âm hộ bị ma sát đến đỏ rực ra, giống như giã tỏi mà làm một cách tàn nhẫn.
Phía sau chống lên tay lái cứng rắn, nếp uốn sâu bên trong mật huyệt bị thân gậy ma sát cho bằng phẳng, thịt mềm tươi mới không ngừng bị nện lòi ra ngoài, ɖâʍ thủy văng tứ phía, cô gái hai má ửng hồng, bị làm đến mức kêu ɖâʍ liên tục: “A… Chết mất… Quá sâu… Quá nhanh… Ưm a… Làm sướиɠ quá…”
Theo nhục hành điên cuồng ra vào, thịt ʍôиɠ bị thúc đến mức run loạn cả lên, thân mình trượt thẳng xuống, Cố Viện sướиɠ đến mức như lạc vào cõi tiên.
Trong lúc đang cắm điên cuồng mà làm mãnh liệt, cô thoáng nhìn thôn trang trong núi vừa mới đi qua khỏi ở nơi xa, tiếng người ồn ào như phảng phất ở bên tai, trong lúc hoảng hốt cô có loại áo giác như có vô số thôn dân đứng ở ven đường nhìn về hướng bên này, bọn họ khe khẽ nói nhỏ, việc bàn luận về chiếc xe giống như đang bàn luận về bộ dạng cô bị làm, ƈôи ȶɦịt to mỗi một lần thúc vào đều bị vây xem rõ ràng.
Mới vừa nghĩ như vậy, Cố Viện càng thêm nhộn nhạo, tiếng kêu trong miệng càng thêm ɖâʍ loạn không chịu nổi: “A… m hộ ɖâʍ đãng đẹp không… Tất cả mau tới xem… mau tới cắm đi… Bức của Viện Viện… Phải bị thật nhiều người xem… Ưm a…ƈôи ȶɦịt… Thật nhiều ƈôи ȶɦịt…”
Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.
Mới vừa kêu xong, chuyển tầm mắt đi mới thấy có ba người đàn ông đang đứng cách mấy mét bên ngoài, Lâm Ngạn, Chu Nguyên Minh với Trần Vũ Hàng.
Bọn họ đứng ở bên sô pha của xe, cũng không biết đã nhìn bao lâu rồi, biểu cảm của bọn họ không thể xem là tốt được, nhưng dù sao cũng là lần thứ hai bắt gian, cũng có chuẩn bị tâm lý, so với lần trước thì tốt hơn không ít.
Cố Viện cảm nhận được nhục hành thọc vào rút ra không ngừng nghỉ chút nào, mưa rền gió dữ nhiều lần thúc vào cửa t.ử ƈυиɠ, từng trận rùng mình ập tới không ngừng, thân thể lại lâm vào trong kϊƈɦ thích tình ɖu͙ƈ điên cuồng, phải có khí lực rất lớn mới có thể níu lại được một tia lý trí, phân tích tình huống hiện tại.
Nay đã khác xưa, có lần trước làm bước đệm, lại có Tiêu Giai làm lỗ hổng, vừa vặn, vị quần chúng ăn dưa kia cũng không ở đây, thế không bằng thử tạo ra một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm.
Cô nhìn ba người đàn ông dáng người đĩnh đạt, trong lòng kϊƈɦ động không thôi, đầu lưỡi ɭϊếʍ qua cánh môi, khuôn mặt nhỏ tràn đầy xuân tình đỏ ửng bị mồ hôi mỏng túa ra ướt nhẹp.
Cô gái chậm rãi mở miệng, nửa câu dẫn nửa nghiêm túc mời mọc:
“Có muốn cùng nhau làm không?”