Mà Bạch Quang Vinh Hiên lại là yếu nhất trong mười người, xóa hay không xóa
đối với hắn căn bản không có ảnh hưởng gì.
Gào to một tiếng, Lâm Lạc hóa thân hắc động, mặc dù thời gian lưu kinh khủng
có thể đem bất kỳ một tên Nhị Tinh Thần Vương nào cắt nát, mỗi một bộ phận
cũng sẽ bởi vì thời gian lưu tốc bất đồng mà phân băng tan rả, nhưng hắc động
cắn nuốt hết thảy, chỉ cần không vượt qua cực hạn mà Lâm Lạc chịu đựng, hắn
liền Vạn pháp bất xâm !
Hắc động cấp Thượng Thiên Thần là có thể đối kháng Nhị Tinh Thần Vương, như
vậy tiến vào Thần Vương thì như thế nào ?
Trong lịch sử, cho tới bây giờ không có xuất hiện một Thần Vương có hắc động
pháp tắc!
Bởi vì Thần Vương là đại biểu “một”, cũng chỉ có thể nắm giữ một “một”, chủ
thần khí là tuyệt không có thể nhận một Thần linh có hai loại, thậm chí nhiều
pháp tắc hơn làm chủ.
Cho đến quái thai Lâm Lạc này xuất hiện !
Ngũ hành pháp tắc dung hợp, Lâm Lạc hóa thân hư vô cắn nuốt hết thảy, thời
gian, không gian hai đạo chí cao pháp tắc đồng thời vận chuyển, thân hình của
hắn trở nên vô cùng quỷ dị. Thời gian pháp tắc có thể gia tốc, không gian pháp
tắc có thể vượt qua hư không, khi hai người này kết hợp đến cùng nhau, tốc độ
của hắn đã không cách nào dùng lẽ thường tới cân nhắc .
Hưu hưu hưu, hắn tựa hồ không chỗ nào không có, lại tựa hồ không tồn tại, thập
đại điện chủ căn bản không cách nào chạm được hắn, rồi lại tần tần gặp phải
công kích của hắn, phá giải lực của mười người liên thủ.
– Tiểu tử, là nam nhân liền đi ra liều mạng, dựa vào thân pháp đánh lén coi
là cao thủ gì.
Nhị điện chủ sử dụng phép khích tướng .
Chiến đấu luôn là phải phát huy ra sở trường của mình, chẳng lẽ để cho một tên
cung thủ cùng kiếm sĩ cận chiến mới coi là công bình?
Lâm Lạc hóa thân hư vô, nhân hình lộ ra một tia mơ hồ nỡ nụ cười, thân hình
hắn chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt mười người, hai quả đấm cùng chuyển, trực
tiếp từ ngay mặt đột phá .
Hắn muốn lấy một cuộc chiến đấu oanh oanh liệt liệt tiễn Dung Vũ Trạch!
– Giết.
Thập đại điện chủ đồng thời hét lớn, thân hình bay lên không, rối rít hướng
Lâm Lạc trấn áp .
Bành ! bành ! bành ! bành !
Hai quả đấm của Lâm Lạc oanh qua, Tinh điện thập đại Thần Vương giống như quả
bóng bị nhất nhất đánh bay, rối rít ở giữa không trung cuồng phun máu tươi, cà
cà cà rớt xuống, mỗi một đều là sắc mặt tái nhợt, sau đó dâng lên vẻ tinh hồng
.
Quá đáng sợ ! Quá đáng sợ !
Những người khác của Tinh điện nhìn thấy mà hai chân như nhũn ra, đây chính là
thập đại Thần Vương liên thủ a, lại bị Lâm Lạc đánh tan, đây tột cùng là chiến
lực kinh người bực nào? Khó trách các điện chủ đối với người này toát ra vẻ sợ
hãi, yêu nghiệt như vậy ai muốn cùng hắn là địch !
– Thập Nguyên hợp tâm trận, khai !
Đại điện chủ bay lên, lớn tiếng quát .
– Vâng.
Chín đại Thần Vương khác rối rít ứng thanh.
Hưu hưu hưu, bọn họ rối rít hướng đại điện chủ nhào đi, giống như hai giọt
nước đụng phải, cư nhiên quỷ dị dung hợp đến cùng nhau, cứ như vậy trong nháy
mắt, chín người khác toàn bộ đi đến trong thân thể đại điện chủ.
Oanh, một đạo sóng trùng kích đáng sợ từ trong cơ thể đại điện chủ xông ra,
hạo hạo đãng đãng cuốn vạn dặm .
Tứ Tinh Thần Vương!
Lực lượng của đại điện chủ xuất hiện tăng lên cực lớn!
Thần Vương có Chủ thần khí có thể rút lấy lực lượng của Thần linh đồng tu
trong Thần quốc, đạt tới tăng phúc nhiều nhất gấp trăm lần. Tinh điện thập
vương tự nhiên không thể nào có Chủ thần khí, nhưng bọn hắn lại thông qua một
loại trận pháp đạt tới hiệu quả này.
Mặc dù không phải là Thần Vương có “một”, nhưng bọn hắn tâm ý tương thông, lâu
dài tương hợp, lực lượng, pháp tắc có thể hoàn mỹ dung hợp chung một chỗ, chín
người sẽ để cho lực lượng của đại điện chủ thực hiện bay vọt về chất!
Đúng như Lâm Lạc nắm giữ bảy đạo Thần Vương pháp tắc, mặc dù ở cảnh giới còn
là Nhất Tinh Thần Vương, nhưng chiến lực cũng không phải là một thêm một điệp
gia đơn giản như vậy, mà là có thể chém ngược Tứ Tinh Thần Vương!
Đại điện chủ nhìn Lâm Lạc, khuôn mặt cũng đang không ngừng biến hóa, một hồi
biến thành Tứ điện chủ, một hồi lại biến thành một người khác, phảng phất mười
người đang thay nhau khống chế cổ thân thể này .
– Người phạm oai Tinh điện ta, hữu tử vô sanh.
Hắn khẽ quát một tiếng, một chưởng vỗ ra, hướng Lâm Lạc trấn áp tới.
Cà cà cà…
Lúc bàn tay vỗ tới trước người Lâm Lạc, một chưởng này đột hóa thành mười,
biến thành mười đạo sóng lớn, một lãng tiếp theo một lãng hướng về phía Lâm
Lạc vỗ đi xuống .
Bành ! Bành ! Bành !
Lâm Lạc khua lên quả đấm chào đón, mỗi một quyền đánh ra liền chôn vùi một bàn
tay, sau mười quyền, bàn tay khổng lồ đầy trời này toàn bộ bị hắn đánh tan.
Hắn thét dài như rồng, dưới chân bắn ra, thân thể tật hướng đại điện chủ nhào
tới.
– Thời gian nghịch chuyển.
Đại điện chủ điểm một chỉ ra, từng đạo vòng sáng lập tức hướng Lâm Lạc đánh
tới.
Ông ! Ông !
Thân hình bay tới của Lâm Lạc kịch liệt chậm lại, thậm chí bắt đầu quay ngược!
Có chút ý tứ, sau khi đạt tới Tứ Tinh Thần Vương, đại điện chủ rốt cục có thực
lực miễn cưỡng cùng Lâm Lạc đánh một trận, thời gian nghịch chuyển này cuối
cùng đối với Lâm Lạc nổi lên hiệu quả .
Hắc động cắn nuốt !
Lâm Lạc hóa một mảnh bóng tối, đem thời gian pháp tắc này cắn nuốt phải sạch
sẽ, hắc động này chỉ có một nhược điểm, là cắn nuốt lực lượng vượt qua cực hạn
nó có thể sẽ tự toái diệt, nhưng không vượt qua, hắc động chính là công phòng
nhất thể đáng sợ nhất!
Bất quá, coi như đại điện chủ là đạt tới Tứ Tinh Thần Vương cũng còn không có
lực lượng kinh khủng như vậy!
Chiến chiến chiến !
Lâm Lạc cũng không có hạ sát thủ, mà là để cho đại điện chủ thi triển hết có
thể, giống như một đóa pháo bông tận tình thả ra huyễn lệ thuộc về nó, đây là
phương thức hắn hướng Dung Vũ Trạch biểu đạt tôn trọng.
Sau ngàn chiêu, đại điện chủ đã là triển tẫn có thể, đạt tới chiến lực cao
nhất .
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, hữu quyền khua lên, chợt một quyền đánh ra !
Bành !
Một quyền này nặng nề đánh vào trên người của đại điện chủ, trong một tiếng
vang thật lớn, sóng trùng kích đáng sợ nhất thời chấn động ra. Cũng may hai
người chiến đấu đã sớm đánh tới trên cửu tiêu, nếu không dư âm lực lượng này
cuốn qua, toàn bộ U Thần Cốc sẽ không còn tồn tại !
Đại điện chủ bị nặng nề đánh bay, thân thể không ngừng trướng lớn, run lên bần
bật, chín đạo nhân ảnh rối rít từ trong cơ thể hắn phá xuất, đều cuồng phún
máu tươi, ngả trái ngả phải.
– Dung huynh, ngươi còn có tâm nguyện gì chưa hoàn thành không?
Lâm Lạc nhẹ nhàng thở dài, ánh mắt nhìn về phía Dung Vũ Trạch .
– Không nên làm khó hậu bối của chúng ta!
Dung Vũ Trạch ôm ngực hư lập trong không trung, hướng Lâm Lạc thận trọng nói .
Lâm Lạc gật đầu một cái nói:
– Đoạn ân oán này, vì vậy mà kết, chỉ cần bọn họ không đến báo thù, ta sẽ
không chủ động xuất thủ.