Hoành Tảo Hoang Vũ – Chương 1376: Sứ mạng. (1) – Botruyen

Hoành Tảo Hoang Vũ - Chương 1376: Sứ mạng. (1)

Lâm Lạc trầm ngâm lần nữa, nói:

– Điện chủ đại nhân muốn lấy bộ phận không trọn vẹn đó làm của riêng sao?

Thân hình Dung Vũ Trạch hơi chấn động, khí tức đột nhiên chấn động mạnh, nhưng
rất nhanh quy về bình tĩnh:

– Chí bảo như vậy ai không muốn chím hữu! Nhưng bản tôn cũng tự hiểu mình,
tuy chín chúng ta tiến vào thần vương, thậm chí còn đạt tới nhị tinh thần
vương, nhưng mà chỉ dừng lại ở nơi này, bởi vậy chí bảo trong bí địa chỉ thị
cho ta, chỉ có tìm được những bộ phận không nguyên vẹn khác nó mới truyền đại
đạo nguyên vẹn.

– Gần trăm tỷ năm qua, chúng ta sáng lập tinh điện, kéo dài tới tất cả đại
thần quốc cũng là vì tìm kiếm các bộ phận kia, đạt được truyền thừa đại đạo
nguyên vẹn.

Trách không được có tới chín thần vương tọa trấn, lại thủy chung bất động, thì
ra là có sứ mạng như vậy. Vốn Lâm Lạc vẫn không rõ bọn họ có ý gì, hiện tại
xem ra là muốn tinh điện phân bố khắp thần giới.

Đáng tiếc bọn họ không biết tử đỉnh đã dẫn vào Lâm gia hạ giới, nếu không phải
đụng phải Lâm Lạc, nói không chừng mấy chục tỷ năm, mấy vạn ức năm, mấy nguyên
kỷ cũng nằm ở nơi hẻo lánh nào đó của hạ giới.

Đối phương đã biểu đủ thành ý, đương nhiên cũng có thể là dụ Lâm Lạc thổ lộ bí
mật, thực lực Dung Vũ Trạch bày ở đó, tùy thời có thể trấn áp Lâm Lạc.

Nhưng Lâm Lạc cũng không sợ, ít nhất trước mặt tinh điện không rõ hắn biết
pháp tắc lỗ đen, đây chính là lực lượng có thể đối kháng thần vương a! Hơn nữa
chín điện chủ tinh điện không có chủ thần khí, không cách nào rút lực lượng
trợ giúp bọn họ, thực lực sẽ không có biến hóa.

Bởi vậy chín nhị tinh thần vương đúng là chiến lực trên Lâm Lạc, nhưng nói
muốn trấn sát Lâm Lạc là chuyện không có khả năng.

Lâm Lạc tâm niệm hoài động, tử đỉnh trong thức hải chấn động, phóng xuất một
đạo chấn động, nhộn nhạo trong đại điện.

Chí cao chí tôn, hoàng trong vương!

Thần sắc Dung Vũ Trạch đại động, thiếu chút nữa từ trên ghế té xuống, cổ ba
động này tuy rất nhỏ, nhưng từ bản chất mà nói cao hơn hắn một mảng lớn, làm
cho hắn cảm thấy nội tâm sợ hãi.

– Tiểu hữu, xem ra ngươi chính là người mà chúng ta tìm kiếm.

Sau khi hắn nhắm mắt lại, hai mắt mở ra, thần quang sáng quắc, giống như mặt
trời mọc phương đông.

Lâm Lạc lẳng lặng chờ đợi đối phương, hắn cũng không biết Dung Vũ Trạch có lập
tức trở mặt hai không, hiện tại hắn cũng để lộ ra một ít bí ẩn của mình, nhìn
xem đối phương có thể cảm nhận hay khong.

Lâm Lạc bây giờ chỉ là Thượng Thiên Thần tam trọng thiên, biểu hiện này há có
thể là đối thủ của thần vương?

Trong ánh mắt Dung Vũ Trạch có dị tượng cũng thu lại, hắn bình tĩnh nói:

– Bản tôn vừa rồi thiếu chút nữa không có khống chế được tham niệm của mình,
ha ha ha, trăm tỷ năm khổ tu vẫn tâm thần bất định.

Lâm Lạc cười cười, nói:

– Tại hạ chỉ là Thượng Thiên Thần, rất dễ đoạt, tu vi tâm tính của điện chủ
đại nhân rất cao a.

– Ngươi bội phục sai rồi, bản tôn cũng không phải là không muốn đoạt cơ duyên
của ngươi, nhưng mà chủ thần khí tự động chọn chủ, bản tôn muốn trấn áp ngươi
không khó, nhưng muốn chí bảo thừa nhận bản tôn là không thể!

Dung Vũ Trạch lắc đầu cảm thán nói.

Nói quá trực tiếp!

Không phải là không muốn đoạt bảo, mà là giết rồi đoạt bảo không được, lúc này
mới nhẫn! Nếu ra tay thì chẳng khác gì giết gà phá trứng, cái gì cũng không
có, nhưng không ra tay thì có thể từ chỗ chân đỉnh đạt được truyền thừa!

Nhưng mà Dung Vũ Trạch vẫn xem thường Lâm Lạc, hắn cho dù ra tay cũng không có
khả năng trấn áp Lâm Lạc!

Phải biết rằng Lâm Lạc không nhúc nhích thì phòng ngự của tử đỉnh vẫn ngang
tài ngang sức với Thanh Lưu thần vương — đối phương có thể mượn lực lượng của
chủ thần khí và thần quốc, lực lượng không phải Dung Vũ Trạch có thể so.

Sau khi tế ra tử đỉnh, Lâm Lạc còn có thể đạt được công hiệu giảm chín thành
lực công kích, tương đương với đem cảnh giới của Dung Vũ Trạch kéo xuống nhất
tinh thần vương.

Nhất tinh thần vương vẫn lạc cũng không phải chuyện quá hiếm.

Nhưng nếu đối phương không có ý ra tay thì Lâm Lạc cũng vui vẻ bảo trì thần bí
cho mình, nhưng mà Dung Vũ Trạch có thể đại biểu cho tám người khác hay không.

– Điện chủ đại nhân, ngươi có thể đại biểu cho tám người khác sao?

Lâm Lạc mỉm cười nói.

Dung Vũ Trạch nhíu mày lại, lộ ra một nụ cười khổ:

– Nếu là lúc ban đầu thì chín huynh đệ chúng ta toàn tâm toàn ý làm nhiệm vụ,
nhưng theo thời gian trôi qua, mấy huynh đệ kia có con nối dõi, tâm cũng không
như trước!

Làm phụ mẫu dĩ nhiên sẽ lưu chỗ tốt cho con của mình, mà tử đỉnh tuyệt đối là
cơ duyên lớn nhất thế gian a.

Nếu như có thể thì Lâm Lạc một trăm nguyện ý đem tử đỉnh truyền thừa cho Lâm
Tiêu Dương, nhưng sự thật hắn căn bản không làm ươợc! Tử đỉnh tương liên với
hắn, hơn nữa cả hai cũng không phải có quan hệ chủ tớ, chỉ có thể nói là hỗ
trợ mà thôi.

– Vậy tại hạ phải cẩn thận mấy người?

Lâm Lạc cũng không có lộ ra thần sắc hoảng sợ, mấy nhị tinh thần vương cũng
không có tư cách làm hắn sợ.

– Còn có thể kiên trì với sứ mạng còn có năm người, phân biệt lão đại, lão
Tứ, lão Ngũ, lão Thất và bản tôn!

Dung Vũ Trạch nhìn Lâm Lạc nói ra, cũng không có nói ra tính danh.

Trong mắt Dung Vũ Trạch thì Lâm Lạc không có tư cách ngang hàng với hắn, bởi
vậy hắn muốn nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu, chỉ một ý niệm mà thôi.

– Điện chủ đại nhân, chúng ta lúc nào thì xuất phát đi hoàn thành nhiệm vụ,
có vẽ thời gian bức thiết lắm đấy.

Lâm Lạc cười nói, khả năng trong mắt đối phương hắn cũng chỉ là người mang sứ
mạng mà thôi.

Bởi vì bọn họ không có chân chính gặp được chân đỉnh thứ sáu, giống như Minh
Hà Vương, chỉ nhận được ý niệm từ mảnh vỡ tử đỉnh mà thôi.

Tất cả mọi người là chân chạy, nhưng chín điện chủ tinh điện là chân chạy cao
cấp, cấp bậc thần vương không giống như Lâm Lạc đột nhiên tăng vọt là Thượng
Thiên Thần tam trọng thiên, bởi vậy, Dung Vũ Trạch tự nhiên thân phận cao hơn
một bậc.

Sự thật cũng thế, Thượng Thiên Thần lúc nào có thể bình khởi bình tọa với thần
vương?

Dung Vũ Trạch tự nhiên sốt ruột chuyện này, bởi vì chỉ có đạt được chân đỉnh
thứ sáu truyền thừa, bọn họ mới có thể đột phá lên tầng thứ cao hơn, đột phá
nhị tinh thần vương.

Dưới thần vương thì thần linh còn có thể mượn nhờ ngoại lực tu luyện, chỉ cần
mình cố gắng thì qua một ngàn năm, một vạn năm, một trăm triệu năm sẽ có một
chút tiến bộ. Nhưng bắt đầu từ thần vương thì khác, pháp tắc của thần vương
chỉ có chủ thần khí truyền thừa mà thôi.

Bởi vậy không có đại đạo của chân đỉnh thứ sáu, chín thần vương tinh điện quá
yếu, có nghị lực cũng không dùng được, chỉ có thể bị khốn ở cảnh giơi trước
mắt mà thôi.

– Đã xác nhận tin tức, bản tôn cần thương lượng với các huynh đệ, cũng khích
lệ mấy người kia, miễn cho đến lúc đó lại sinh ra chuyện.

Dung Vũ Trạch suy nghĩ nói ra.

– Còn nữa, ngươi vài ngày nay ở lại chỗ này đi.

Hắn tự nhiên là sợ Lâm Lạc sinh ra sợ hãi và bỏ chạy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.