Edited by CẨM TÚ TIỀN ĐỒ •∆•
【 https://www.wattpad.com/user/camtutiendo_】
【 https://www.facebook.com/camtutiendo/ 】
【 https://camtutiendo.wordpress.com/ 】
==========================
Khi Tiết Tử Ngang đi vào quán cà phê, khách bên trong không đông lắm, Triệu Ngu ngồi một mình cách quầy bar không xa, chăm chú xem điện thoại.
\”Em thích trượt tuyết sao?\” Tiết Tử Ngang ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn video trên di động, \”Sao anh chưa nghe em nhắc tới bao giờ.\”
\”Gần đây em mới cảm thấy hứng thú.\” Triệu Ngu ngẩng đầu nhìn anh, \”Chiều nay anh không đi làm sao?\”
\”Anh muốn gặp em.\” Tiết Tử Ngang không hề giữ hình tượng dựa vào vai cô, nghịch những sợi tóc vương trên cổ cô, \”Đã chuẩn bị để hưởng thụ thế giới 2 người với em, cuối cùng nửa đường lại nhảy ra nhiều tên khó ưa như vậy.\”
Triệu Ngu nhẹ giọng cười. Bọn họ quả thật là người này còn nhanh hơn người kia, mới vừa biết tết Nguyên Tiêu cô không quay về gặp cha mẹ nuôi thì đều muốn nhanh chóng kéo cô cùng về ăn Tết, tuân theo nguyên tắc công bằng liêm chính, cô đương nhiên sẽ chẳng đồng ý với a. Nhưng hiển nhiên là những tên đàn ông này đều sẽ không từ bỏ, cuối cùng tất cả chỉ có thể thỏa hiệp, hẹn nhau cùng đến chỗ cô.
\”Nếu anh không vui anh có thể tìm người khác để trải nghiệm \’thế giới hai người\’ với anh.\”
Triệu Ngu lướt di động xem video tiếp theo, Tiết Tử Ngang tháo một bên tai nghe của cô xuống rồi đeo vào, xem chung với cô một lát mới lẩm bẩm: \”Đồ vô tình vô nghĩa vô lương tâm.\”
Không lâu sau, Hứa Thừa Ngôn mặc âu phục giày da chỉnh tề cũng đến. Anh mới vừa ngồi xuống đối diện hai người một cái, Tiết Tử Ngang đã không vui nhìn lại: \”Không trở về nhà giúp một tay đi, tới đây làm gì?\”
Hứa Thừa Ngôn ưu nhã phủi phủi bụi không nhìn thấy trên vai áo: \”Anh tới thì được, tôi tới lại không được sao?\”
Triệu Ngu cười: \”Anh cũng không đi làm sao? Hai người cũng rảnh thật.\”
\”Anh tới đón em.\” Hứa Thừa Ngôn mỉm cười với cô, \”Sợ rằng nếu phải đi cái xe nát nào đó, em sẽ ngồi không được thoải mái.\”
\”Anh……\” Tiết Tử Ngang trừng mắt lườm Hứa Thừa Ngôn, nghĩ đến chiếc xe mình đậu bên ngoài không xịn bằng xe Hứa Thừa Ngôn thật, Tiết Tử Ngang lại chỉ có thể âm thầm nuốt cục tức này xuống.
Ai mà chẳng có siêu xe chứ? Gara nhà anh còn chất đầy, chẳng qua anh là người kiêu ngạo, không muốn dựa vào thế lực nhà mình mà muốn tự bắt đầu lại từ đầu, xe và nhà đều dùng tiền mình kiếm được để mua, bây giờ lại đang bận rộn chuyện đầu tư, chưa có thời gian đi mua vài cái xịn hơn.
Khách đến cửa hàng đã ngày càng nhiều, nhân viên phục vụ bận túi bụi, Triệu Ngu định đi vào giúp một tay, nhìn thấy Hứa Thừa Ngôn và Tiết Tử Ngang đều đứng dậy theo cô thì vội vàng ngăn cản: \”Anh thì miễn, trên TV vẫn còn đang phát sóng sự tích anh hùng của anh đấy, em không muốn được lên truyền hình theo đâu.\”
Lời này cô nói với Hứa Thừa Ngôn. Gần đây anh đã nhận lời phỏng vấn độc quyền, chia sẻ kinh nghiệm làm từ thiện mấy năm nay trước ống kính, đài truyền hình địa phương đang tuyên truyền vô cùng rầm rộ, nếu để mọi người nhận ra nhân vật đang làm mưa làm gió trong tin tức giờ lại biến thành nhân viên phục vụ cho cô, chỉ sợ sau này quán cà phê của cô sẽ không được yên ổn.