[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 256. Cuộc sống thường ngày (6) – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 256. Cuộc sống thường ngày (6)

Edit: Mực nhỏ anh dũng liều mạng edit~
Beta: Sa Nhi
================

Niềm vui sướng đợi người gặp họa của Tiết Tử Ngang đương nhiên cuối cùng cũng không thành, Lăng Kiến Vi chạy một chuyến thật xa về đây, sao Triệu Ngu nỡ để lỡ hẹn với hắn cho được?

Trước đó Thương Lục đã đặt nhà hàng, lúc này bởi vì anh rộng lượng nên Lăng Kiến Vi lại được hời.

Cảm nhận bầu không khí ái muội, nhìn ánh nến lay động trong nhà hàng, Lăng Kiến Vi trầm giọng hỏi: \”Nãy em và Thương Lục chuẩn bị tới nơi này ăn à?\”

Triệu Ngu gật đầu: \”Ừm.\”

\”Người như anh ta cũng sẽ chơi trò lãng mạn?\”

Nghe được anh nói thầm, Triệu Ngu không khỏi cười nhẹ ra tiếng.

Thương Lục xác thật không phải người am hiểu lãng mạn. Lúc trước hai người ở Mỹ, một người là kim chủ, một người là tình nhân, không cần phải bày vẽ lãng mạn. Sau đó bởi vì các loại nguyên nhân, giữa hai người không có cách nào có thể lãng mạn được, nhưng giờ ngày dần trôi qua, hai người dần bình tĩnh trở lại, theo lẽ thường tình anh tất nhiên sẽ nghĩ đến những phương diện này, cô cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Nhưng thật ra Lăng Kiến Vi càng ngày càng không kiêng nể gì mà ghen tuông lại làm cô rất kinh ngạc.

\”Em nhớ rõ người nào đó lúc trước đâu có thế này, hình như giờ càng ngày càng to gan rồi thì phải?\”

Rốt cuộc cũng nhận thấy cô để ý tới, trong lòng anh có tự tin, đương nhiên cũng dám làm càn hơn một chút.

Lăng Kiến Vi lẳng lặng nhìn cô trong chốc lát, lấy từ trong túi ra chiếc hộp tinh xảo đưa cho cô: \”Tặng em.\”

\”Gì vậy?\” Không giống hộp nhẫn, mà giống như bông tai hoặc dây chuyền, Triệu Ngu chậm rãi mở ra, sau đó là ngạc nhiên.

Thứ này nằm trong suy đoán của cô, nhưng cũng nằm ngoài suy đoán của cô.

Nó đúng là một sợi dây chuyền, nhưng không phải dây chuyền bình thường, cô chỉ cần nhìn một lần là có thể nhận ra thiết kế của nó giống hệt tác phẩm mà anh đã đoạt giải ở New York.

Nhưng mà khi bước vào cuộc thi, tác phẩm của anh chưa từng chính thức ra mắt công chúng, trước đó ngay cả cô cũng chưa từng được chiêm ngưỡng, hiện giờ thành phẩm được đặt trước mặt hẳn là anh đã bí mật chuẩn bị từ rất lâu.

\”Anh tự tin là mình có thể thắng giải? Vậy lỡ như không được thì sao? Liệu anh có còn tặng nó cho em không?\”

\”Không được thì chờ đến lần sau, thiết kế sẽ đẹp hơn nữa.\” anh bình tĩnh nhìn cô, \”Anh có tự tin.\”

Thời điểm anh nói lời này, đôi mắt như tỏa sáng đến lạ thường, cả người được bao phủ bởi một vầng sáng rực rỡ lấp lánh.

Triệu Ngu nhìn đi nhìn lại, nhịn không được lại cười, trên người anh dường như còn có rất nhiều thứ trước giờ cô chưa từng phát hiện, càng tìm hiểu sâu lại càng thấy hấp dẫn.

\”Lần này bằng độc quyền sáng chế sẽ không chuyển nhượng, cho nên……\” ánh mắt anh rơi xuống chiếc vòng cổ, \”Đây là thứ độc nhất vô nhị trên thế giới, chỉ thuộc về mình em.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.