[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 249. Cuộc sống thường ngày (1) – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 249. Cuộc sống thường ngày (1)

Edit: Mực nhỏ hay ngượng ngùng ~
Beta: Sa Nhi
================

Thức giấc sau cơn mơ, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng. Triệu Ngu xốc chăn lên muốn rời giường, nhưng lại bị một cánh tay rắn chắc kéo vào lòng ngực.

\”Ngủ thêm lát nữa đi.\” Hứa Thừa Ngôn hôn lên trán cô, ôm chặt eo cô tiếp tục ngủ.

Triệu Ngu đã không còn buồn ngủ, nhưng cũng yên lặng nhắm mắt lại, không suy nghĩ gì cứ thoải mái thả lỏng người nằm tiếp như vậy.

Không lâu sau, di động đặt ở đầu giường vang lên, Triệu Ngu cầm lên xem, là Tiết Trạm gọi đến.

\”Anh tới đón em, xe đang ở dưới lầu.\”

Hai người nằm cạnh nhau nên đương nhiên Hứa Thừa Ngôn nghe được giọng nói trong điện thoại, anh không vui nhíu mày, vẫn không chịu buông tay bên hông ra nhất quyết ôm cô vào lòng.

Triệu Ngu đẩy tay anh ra, cầm di động rời giường, cô ấn điều khiển từ xa vén màn lên, vừa nhìn đã thấy Tiết Trạm đang tựa bên cạnh xe.

Hứa Thừa Ngôn ôm cô từ sau lưng, cằm đặt trên vai cô khẽ cọ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người đàn ông dưới lầu.

Tiết Trạm không khiêu khích cũng không đắc ý, gương mặt không cảm xúc nhìn thẳng anh vài giây, lại nhìn sang Triệu Ngu nở nụ cười.

Triệu Ngu cũng cười với người dưới lầu, quay đầu lại hôn lên khóe môi Hứa Thừa Ngôn rồi nói: \”Anh cứ ngủ thêm chút nữa, em đi rửa mặt.\”

Hứa Thừa Ngôn đi tới sô pha ngồi xuống, muốn hút thuốc nhưng không tìm thấy, chỉ có thể tiện tay nâng lên ly vang đỏ uống một hơi cạn sạch.

Anh đã cai thuốc lá từ lâu, còn rượu là tối hôm qua anh cùng Triệu Ngu uống còn thừa, khó có khi cô ấy nguyện ý bồi anh uống một chút, kết quả sáng sớm tinh mơ còn chưa tỉnh ngủ đã bị người khác cướp mất rồi.

Anh biết Triệu Ngu đã nhận lời làm phù dâu cho người ta, nhưng cũng không đến nỗi phải đi sớm thế chứ? Cái tên dưới lầu rõ ràng là cố ý.

Nghe được tiếng đóng cửa, anh vẫn không nhịn được tới đứng trước cửa sổ nhìn xuống, Triệu Ngu còn chưa đi đến bên cạnh xe, Tiết Trạm đã bước đến đón thuận tiện đặt lên môi cô một nụ hôn, lúc này mới mở cửa xe cho cô ngồi vào.

Tuy rằng toàn bộ quá trình Tiết Trạm đều không nhìn lên lầu một lần nào, nhưng Hứa Thừa Ngôn biết thừa anh cố ý làm cho mình xem.

Mọi người đều là đàn ông, người khác có tâm tư gì chẳng nhẽ bản thân còn không biết sao?

Hôn lễ của Vương Kỷ được cử hành ở bờ biển trên một hòn đảo nhỏ, Triệu Ngu làm phù dâu nên phải đến sớm để hỗ trợ, Tiết Trạm liền tự giác đảm nhiệm chức vụ tài xế, không chỉ phục vụ vì Triệu Ngu, mà còn vì toàn bộ bạn bè thân thiết.

\”Ông chủ của tôi làm tài xế cho tôi, đáng sợ thật.\” Vương Kỷ ngồi ở trước gương makeup, chỉ cần nghiêng đầu sang một bên là có thể nhìn thấy Tiết Trạm đang đứng ngoài cửa sổ, lúc không có việc gì làm thì nhìn anh ngược lại càng giống như vệ sĩ của Triệu Ngu, chỉ yên tĩnh đứng chờ bên cạnh cô ấy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.