Edit: Mực
Beta: SA
==============
Nơi hai người đi chính là biệt thự của Hứa Thừa Ngôn, phòng bếp nhà hắn rất rộng rãi, mọi tiện nghi đều đầy đủ, càng thuận lợi để nấu nướng hơn.
Có điều đối với hắn mà nói, phòng bếp kia cũng chỉ để trang trí, thường xuyên không có ai dùng, cũng không có chút khói lửa, thậm chí một ít đồ điện gia dụng hắn cũng không biết dùng như thế nào, còn phải xem hướng dẫn sử dụng.
Mà hắn vẫn giống như trước kia, đối với các loại việc nhà là dốt đặc cán mai, chỉ có thể làm chân chạy vặt cho Triệu Ngu, toàn bộ quá trình đều nghe theo sự sắp xếp của cô.
“Điện thoại của anh.” Từ phòng bếp đi ra, Triệu Ngu thuận tiện đưa di động cho Hứa Thừa Ngôn, trên màn hình hiển thị “Bà nội”, khẳng định là nhà hắn cũng đã chuẩn bị để ăn mừng sinh nhật hắn, đang thúc giục hắn trở về.
Hứa Thừa Ngôn tiếp nhận di động, tùy ý nói hai câu rồi cúp máy, Triệu Ngu cũng không hỏi gì, chỉ tiếp tục dọn đồ ăn từ phòng bếp lên bàn.
Hắn ngồi xuống đối diện với cô, chậm rãi mở miệng: “Bình thường anh cũng không thích ăn sinh nhật, còn Bà nội anh lại thích bày vẽ, mấy năm nay anh cũng không tổ chức sinh nhật ở Đông Hải……”
Dường như nghĩ đến điều gì, hắn lại đột nhiên dừng miệng, cầm lấy chiếc đũa gắp miếng thịt bỏ vào trong miệng: “Rất ngon.”
Kỳ thật Triệu Ngu đều nhớ rõ.
Năm ngoái vào ngày sinh nhật, hắn vừa vặn phải đi công tác, còn uống rất nhiều rượu, lúc gọi điện thoại cho cô thì cô chỉ tùy tiện ứng phó đôi câu đã cúp máy.
Sinh nhật năm trước, hắn ở nông thôn tự mình khảo sát một hạng mục từ thiện, gửi cho cô một tấm ảnh đầy sao trời.
Dù biết hôm ấy là sinh nhật nhưng cô lại không nói gì với hắn, là bởi vì cô không muốn cùng hắn có bất kỳ liên quan nào, nhưng thời gian qua lâu như vậy, hắn vẫn kiên trì xuất hiện bên cạnh cô.
“Hứa Thừa Ngôn.” Nhìn hắn nửa ngày, Triệu Ngu đột nhiên cười cười, nâng ly về phía hắn: “Sinh nhật vui vẻ.”
Hứa Thừa Ngôn sửng sốt, ngay sau đó cũng giương lên khóe môi, cùng cô chạm ly: \”Cám ơn em.”
Đem rượu vang trong ly uống một hơi cạn sạch, nhìn bóng đêm yên tĩnh ngoài cửa sổ, hắn nhẹ giọng cười: “Bắt đầu từ năm nay, anh hẳn là sẽ thích đón sinh nhật.”
Hai người ăn không quá nhiều, tuy rằng mỗi món Triệu Ngu làm hắn đều ăn qua cũng đều tỏ vẻ rất thích, nhưng một bàn món ngon mỹ vị vẫn bị lãng phí hơn phân nửa.
Hứa Thừa Ngôn muốn gọi điện thoại cho người tới dọn dẹp, lại bị Triệu Ngu ngăn cản, thấy cô tự mình động thủ, hắn cũng chỉ có thể đi theo hỗ trợ, rồi lại bị cô không khách khí mà đuổi ra phòng bếp.
Thật ra cũng không phải Triệu Ngu thích làm việc nhà, chỉ là mỗi ngày đều trôi qua thật lâu, cô luôn có thói quen tìm cho mình rất nhiều việc để làm, càng bận rộn, trong lòng ngược lại càng kiên định, cũng sẽ không suy nghĩ mấy chuyện lung tung.