[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 238. Phiên ngoại Tiết Tử Ngang (1) – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 238. Phiên ngoại Tiết Tử Ngang (1)

Edit: Mực
============

Sau khi rời khỏi Lisbon, Triệu Ngu và Thương Lục lại đi đến những nơi khác của Bồ Đào Nha, và còn đi sang vài nước Châu Âu, thời gian chuyến du lịch vượt qua lời hẹn một tháng mà cô đã đồng ý với anh, nếu không phải anh không thể vắng mặt ở công ty quá lâu, Triệu Ngu thậm chí hoài nghi bọn họ sẽ làm một chuyến du lịch vòng quanh thế giới rồi mới quay trở lại mất.

Lúc bọn họ về đến Đông Hải là vào buổi chiều, thời tiết rất đẹp, Thương Lục đã dặn tài xế tới đón, nhưng ngay khi hai người vừa đến lối ra, đã lại thấy Tiết Tử Ngang đang chờ ở bên ngoài.

Triệu Ngu cũng hơi ngạc nhiên, cô đi đến trước mặt Tiết Tử Ngang hỏi: \”Sao anh lại tới đây?\”

Tiết Tử Ngang hơi mất tự nhiên sờ sờ cái mũi: \”Lão Tề bị bệnh, anh đi thay ông ấy một chuyến.\”

Lão Tề là tài xế của Thương Lục, đã từng gặp Tiết Tử Ngang rất nhiều lần, bằng vào năng lực giao tiếp của Tiết thiếu gia, muốn làm thân với người khác cũng không quá khó, nhưng cái lí do này không khỏi hơi quá dở.

Cô cùng Thương Lục liếc nhau, thấy vẻ mặt anh hiểu rõ, Triệu Ngu cười cười, quay đầu nói với Tiết Tử Ngang: \”Vậy thì đi thôi.\”

Dù gì cũng đang đảm nhiệm vai tài xế cho Thương Lục, Tiết Tử Ngang miễn cưỡng xoay người lại nhận chiếc vali trong tay Thương Lục, Thương Lục cũng không khách khí, đem chiếc vali trên tay phải đưa qua, anh sửng sốt một chút, nhưng vẫn không tình nguyện mà nhận lấy.

Hai tay được rảnh rỗi, Thương Lục liền thuận thế ôm vai Triệu Ngu, quay đầu lại hỏi Tiết Tử Ngang: \”Xe đậu ở đâu?\”

Đôi mắt của Tiết Tử Ngang gắt gao nhìn chằm chằm cái tay trên vai Triệu Ngu: \”Khu G.\”

Thương Lục cũng không nhiều lời nữa, mặc kệ cái người đang kéo hai chiếc vali to tướng ở phía sau, anh ôm Triệu Ngu hướng đến nơi đỗ xe mà đi.

Cũng không biết có phải anh đang cố ý làm khó dễ Tiết Tử Ngang hay không, mà lại cố tình đi thang cuốn, làm cho Tiết Tử Ngang đang đẩy hành lý phía sau, nhanh chóng bị tụt lại rất xa.

Cuối cùng Triệu Ngu không thể nhịn cười, cô quay sang nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thương Lục: \”Anh chưa từng sai bảo một tài xế cao cấp đến vậy đi?\”

Thương Lục gật đầu: \”Cơ hội hiếm có, cảm giác cũng không tệ lắm.\”

Triệu Ngu giơ tay lên nắm bàn tay trên vai cô: \”Hôm trước Tiết Tử Ngang hỏi em khi nào thì về, em mới nhắn tin chuyến bay cho anh ấy, muốn trách thì trách em, tính anh ấy trẻ con lắm, anh đừng so đo với anh ấy làm gì.\”

\”Vừa rồi anh không định so đo, nhưng bây giờ em nói chuyện vì anh như vậy, anh lại muốn so đo đấy.\”

Triệu Ngu cười nói: \”Vậy anh muốn so đo như nào? Để anh ấy mang theo hành lý trở về, hay là để anh ấy vác hai cái vali lên vai?\”

Thương Lục quay đầu nhìn Tiết Tử Ngang sắp đuổi kịp bọn họ, bèn kéo Triệu Ngu ngã vào lòng anh, một tay giữ đầu cô rồi liền hôn xuống.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.