[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 233. Phiên ngoại Tiết Trạm (1) – H – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 233. Phiên ngoại Tiết Trạm (1) - H

Edit: Assy
#sha: quả thật cũng nóng lòng mún up hết, nên mấy chương về sau đều chưa beta.
Nếu mọi ng mún đọc bản chỉn chu hơn thì hẹn sau 1-2 hum nữa ta sẽ sửa lại nhé :*
=============

Hạt mưa đập lên kính chắn gió lộp bộp, khiến Triệu Ngu đang mơ màng sắp ngủ tỉnh táo lại, ý thức được mình suýt chút nữa đã ngủ rồi, cô vội vàng  ngồi thẳng, đổi tư thế, mở to hai mắt nhìn bên ngoài.

“Cứ an tâm ngủ một lát đi.”

Nghe được tiếng Tiết Trạm, cô lắc đầu, hỏi: “Anh có mệt không? Có cần em đổi lái không?”

Mỗi lần cô trở về thăm cha mẹ nuôi, đều là hắn chủ động làm tài xế cùng cô về, ngày thường ra cửa đều có tài xế riêng, hắn lại vì cô mà tự lái mấy tiếng liền, cô cũng hơi băn khoăn.

Tiết Trạm cười như không cười liếc cô một cái: “Em như vậy, còn dám đổi sang em lái sao?”

Triệu Ngu không nhịn được ngáp một cái, cũng không phản bác, hôm qua cô ngủ khá muộn, tinh thần quả thực không tốt lắm.

“Ngủ đi, không ảnh hưởng đến anh đâu, anh sẽ không lây cơn buồn ngủ đâu.”

“Không sao, em nói chuyện với anh một lát đã.”

Tuy là nói như vậy, nhưng đến cuối cùng, Triệu Ngu vẫn bất tri bất giác ngủ rồi, tới khi cô tỉnh lại mới phát hiện bên ngoài lại mưa, xe đã dừng lại.

“Đây là đâu?” Mới vừa tỉnh ngủ, giọng cô hơi khàn khàn, cũng không khống chế nổi mà ngáp, nước mắt cũng bắt đầu trào ra ngoài.

“Khu phục vụ.” Tiết Trạm cởi dây an toàn, xoay người nhìn cô, “Tối qua không ngủ à?”

“Ngủ a, chỉ là……” Nhìn ánh mắt hắn rơi lên cổ cô, cô đột đột nhiên im bặt.

Chỗ đó rõ ràng còn vết tích, là Thương Lục tối qua lưu lại.

Cô cũng không cố ý che giấu ai, chỉ là buổi sáng lúc mặc quần áo thì lấy cổ áo che lại, đại khái là sau khi ngủ dậy, cổ áo không cẩn thận mở ra mới làm lộ dấu vết hoan ái tối qua.

Tiết Trạm vươn tay, chậm rãi đẩy cổ áo cô ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn trên dấu hôn kia: “Xem ra thực kịch liệt.”

Triệu Ngu không lên tiếng, xem như cam chịu. Không biết hôm nay cô phải về Ngô Thành, tối qua Thương Lục lăn lộn đến hai giờ mới ngủ, vừa vặn cô hào hứng cao, hai người quả thật rất kịch liệt.

Tay Tiết Trạm chậm rãi lướt từ cổ cô lên mặt, ánh mắt thâm trầm dừng lại ở môi cô mấy giây, đột nhiên nghiêng người lại, hôn lên.

Hình ảnh này quá mức quen thuộc, quả thực giống như cảnh chiếu lại trên phim. Nhớ rõ lần đó khi hắn hỏi có phải cô chọn Thương Lục không, cũng là một ngày mưa như vậy, ở cùng một khu phục vụ, nghiêng đầu lại hôn cô.

Nhưng lần đó, hắn chỉ nhẹ nhàng chạm vào một chút liền rời đi, mà lần này, hắn hôn thật sự dùng sức, ngậm môi nàng ra sức liếm mút, đầu lưỡi càng bá đạo chui vào miệng cô, tùy ý xâm nhập mỗi góc.

Hai lần đều là vì Thương Lục, Triệu Ngu cảm giác được, Thương Lục với hắn đã trở thành tâm ma.

Thở dài trong lòng một tiếng, cô nhẹ nhàng đẩy hắn ra, hỏi: “Eo không đau sao?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.