[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 224. Khoảng lặng – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 224. Khoảng lặng

Edit: Assy
Beta: SA
===============

Macchiato* cô yêu cầu, xin mời thưởng thức.”

(* 康宝蓝 – phiên âm là Khang Bảo Lam trong tiếng Trung, là dạng espresso Con Panna hay còn gọi là Machiato, cafe có lớp bọt sữa. Trong tiếng Ý, Macchiato được hiểu là “vệt lốm đốm” hay “đánh dấu”. Editor Google rồi paste cho các bạn đó, xin đừng trách tụi iem ko hiểu gì về pha chế T_T )

Đưa tách cà phê thứ hai ra ngoài, Triệu Ngu lại khôi phục trạng thái không có việc gì làm, chống má ngồi trong quầy bar ngây ngốc. Cô dứt khoát đưa mắt nhìn hai vị khách duy nhất trong tiệm.

Thời gian làm việc buổi sáng trong tiệm luôn rất vắng vẻ, hai vị khách kia  vừa nhìn đã biết là một đôi sinh viên yêu nhau, lại còn đang giận dỗi, em trừng anh, anh liếc em, nhưng lại không chịu mở miệng nói chuyện với đối phương.

Triệu Ngu không khỏi cười cười, dường như người trẻ tuổi yêu đương thường như vậy, giận dỗi, không ai chịu nhường ai, để xem ai xuống nước trước.

Còn nhớ lúc trước cô và Trang Diệp cũng từng giận dỗi như thế, nhưng kiên trì không được bao lâu, mỗi lần mặc kệ ai sai, Trang Diệp đều sẽ là người cúi đầu trước, hơn nữa thời gian giận dỗi chưa bao giờ vượt quá hai phút.

Đương nhiên, thời gian lâu dài hắn cũng phát hiện, cô chưa bao giờ thật sự tức giận với hắn, cũng không phải thật sự yêu cầu hắn dỗ dành vô điều kiện, giữa hai người bọn họ, cái này chỉ gọi là tình thú.

Đáng tiếc, cặp đôi bên kia giận dỗi nhau tương đối nghiêm trọng, tính tình cô gái dường như cũng khá nóng nảy, một người hờn dỗi cả nửa ngày rồi cầm túi tức giận rời đi, để lại chàng trai ngại ngùng đứng ngồi không yên.

Triệu Ngu như suy tư nhìn chàng trai, lại nhìn xuyên qua cửa sổ ra ngoài, không khỏi cười trong lòng.

Một kẻ ngoan cố không chịu nhìn ra ngoài một chút, một người vừa mới ra cửa đã liên tục quay đầu lại, không thấy ai đuổi theo lại càng tức giận đến dậm chân, trốn  sau cây cột, không rời đi cũng không muốn quay lại.

Lấy một chiếc bánh chậu hoa từ tủ mát đặt lên bàn chàng trai kia, Triệu Ngu nói: “Tặng cậu.”

Chàng trai ngẩng đầu khó hiểu nhìn cô.

Triệu Ngu liếc ra bên ngoài một cái, cười ra hiệu cho hắn: “Đi ra ngoài rẽ trái, đằng sau cây cột thứ hai.”

Chàng trai vẫn không hiểu.

Triệu Ngu bất đắc dĩ: “Người còn chưa đi đâu, vừa ra cửa đi ba bước thì hai lần ngoái lại chờ cậu đuổi theo, đã tức tới dậm chân rồi, còn không đuổi theo thì người ta sẽ giận thật đó.”

Thấy chàng trai khẩn trương quay đầu nhìn thoáng qua, rồi vì vấn đề góc độ mà ngay cả bóng người cũng không thấy được, Triệu Ngu chỉ có thể đẩy bánh kem tới trước mặt hắn: “Bạn gái cậu thích uống Macchiato, hẳn là cũng sẽ thích chiếc  bánh kem này.”

Chàng trai rốt cuộc cũng có phản ứng, đứng vụt lên cầm bánh kem đi ra ngoài, chạy hai bước lại quay đầu lại đưa tay móc di động trong túi ra, hẳn là muốn thanh toán.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.