Edit: Assy
Beta: Sa Nhi
===============
“Triệu Ngu, giám đốc gọi cô.”
“A, ừ.” Bị đồng nghiệp vỗ nhẹ vào vai, Triệu Ngu bỗng hoàn hồn, vội vàng đứng dậy khỏi bàn làm việc, “Cảm ơn nhé.”
Công ty mới, cương vị mới, đồng nghiệp mới, tất cả đều bắt đầu lại từ đầu, chỉ là cô còn hơi chưa quen, mỗi khi rảnh rỗi đều bất giác nhớ lại quá khứ.
Vị trí giám đốc cách cô hơi xa. Khi cô tới hắn đang nói chuyện với trưởng bộ phận bên cạnh. Thấy cô chuẩn bị kiên nhẫn chờ, hắn bèn chỉ tập tài liệu trên bàn cho cô.
Đó là đơn xin chuyển thành nhân viên chính thức của cô. Công ty quy định thời gian thử việc là 3 tháng, nhưng công ty nhỏ cũng không quá nghiêm khắc, chỉ cần biểu hiện không quá kém là đều có thể xin chuyển thành chính thức trước thời hạn.
Nhìn thấy giám đốc đã ký, Triệu Ngu mỉm cười tỏ ý cảm ơn với hắn, cầm tờ đơn tới phòng nhân sự.
Vừa lúc hôm nay là thứ sáu, buổi tối phòng có liên hoan, giám đốc mở miệng gọi tất cả mọi người tham gia, Triệu Ngu cũng không tìm lý do từ chối.
Khi cô vừa tới công ty, cái gì cũng lãnh đạm thờ ơ, lại thích ở một mình, cũng không tham gia hoạt động cùng mọi người, khiến cho một số đồng nghiệp ở sau lưng nói cô kiêu ngạo.
Hiện giờ cũng đã lâu, cô cũng dần dần thay đổi, cố gắng từng bước hòa nhập. Cũng không phải vì cái nhìn của người khác, chỉ là cô muốn tìm lại trạng thái bình thường nhất của một người.
Địa điểm tụ tập là một quán ăn thường dân. Giám đốc đã sớm đặt chỗ, người phục vụ dẫn bọn họ đi vào, vừa đến tầng hai thì gặp một nhóm người lên từ cầu thang bên kia, có lẽ cũng là tụ tập đồng nghiệp.
Thấy rõ người dẫn đầu, Triệu Ngu không khỏi sửng sốt mất một chút.
Tiết Tử Ngang?
Vị Tiết đại thiếu gia này từ khi nào sẽ đến loại nhà hàng này ăn cơm? Đặc biệt một thân âu phục màu đen kia của hắn so với những bộ đồ cao cấp định chế trước kia, lại cực kỳ giống hàng ven đường.
“Giám đốc Tiết, chỗ đặt ở bên này.”
Nghe có người gọi hắn như vậy, Triệu Ngu càng thêm nghi hoặc, Tiết tổng tài từ khi nào biến thành ‘Giám đốc’ rồi?
Nói với đồng nghiệp mấy câu, Tiết Tử Ngang đi về phía Triệu Ngu, mỉm cười nói: “Thật trùng hợp, em cũng tới đây à.”
“Trùng hợp quá, anh cũng liên hoan với đồng nghiệp à?”
Tiết Tử Ngang gật đầu: “Em cũng vậy?”
“Ừ.”
Chỗ đặt của hai nhóm người ở hướng ngược nhau, Triệu Ngu chào hỏi xong cũng không dừng lại lâu, đi theo đồng nghiệp ngồi vào chỗ.
Cô còn chưa ngồi xuống, đã có nữ đồng nghiệp chạy tới hỏi: “Anh chàng đẹp trai vừa rồi là ai vậy? Cô quen à?”
Triệu Ngu thuận miệng đáp: “Đồng nghiệp hồi trước.”
“Tôi nhớ công ty trước đây cô làm là Hoa Xán, hắn là người Hoa Xán sao? Vừa rồi nghe có người gọi hắn là giám đốc, giám đốc ở công ty lớn hẳn rất có tiền nhỉ?”