Edit: M
Beta: Sa
================
Lăng Kiến Vi không ngờ sẽ gặp được Trang Diệp ở dưới chung cư Kỷ Tùy, Trang Diệp hiển nhiên cũng không thể ngờ việc Lăng Kiến Vi sẽ xuất hiện ở đây, cho nên trong lúc nhất thời, hai người đều ngẩn cả ra.
Cho dù chân tướng mọi chuyện năm đó đã rõ ràng, nhưng rất nhiều điều đã xảy ra đã không thể coi như chưa từng xảy ra, giữa bọn họ đã không còn cừu hận, nhưng vẫn mang bầu không khí bối rối khó hiểu.
Lúng túng nhìn nhau trong chốc lát, cuối cùng vẫn là Lăng Kiến Vi mở miệng trước: “Cậu tới tìm anh Kỷ Tùy?”
“Ừ.” Trang Diệp nói, “Cậu cũng tới tìm anh ấy?”
Lăng Kiến Vi do dự một chút, nói: “Tôi đưa Hi…… Đưa Triệu Ngu tới tìm anh Kỷ Tùy.”
Trang Diệp kinh ngạc nhìn thoáng qua tầng lầu: “Cô…… Cô ấy ở trên?”
“Ừ.”
Sau đó, Trang Diệp không nói gì tiếp nữa.
Thấy hắn xuất thần nhìn chằm chằm cổng vào phía trước, Lăng Kiến Vi cũng có thể đoán được, giờ phút này trong lòng hắn hẳn cũng không ngừng rối rắm —— muốn gặp cô, nhưng lại không dám xuất hiện trước mặt cô.
Kết quả, không đợi Trang Diệp quyết định, cánh cửa đang đóng chặt kia đã bị người kéo ra, Triệu Ngu đi ra từ bên trong, nhưng tinh thần cô rối bời chỉ nhìn xuống mặt đất, vẫn chưa phát hiện Trang Diệp đang đứng cách đó không xa.
Từ khi Kỷ Tùy đuổi ra theo, đi lên trước rồi kéo Triệu Ngu vào lòng, mọi chuyện đều phát sinh quá bất ngờ, không chỉ có Triệu Ngu không kịp phản ứng, ngay cả Lăng Kiến Vi và Trang Diệp cũng trố mắt mất vài giây.
Tuy rằng đã sớm biết quan hệ của Triệu Ngu và Kỷ Tùy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ tận mắt nhìn thấy hai người thân mật đến thế.
Một cái ôm, lại có thể chói mắt đến vậy, nhưng cũng chẳng ai có tư cách nói gì, thậm chí phản ứng đầu tiên của Trang Diệp, lại là xoay người trốn đi.
“Trang Diệp.” Kỷ Tùy kinh ngạc gọi một tiếng, hắn dường như theo bản năng gọi ra cái tên Trang Diệp, đồng thời cũng vội vàng buông cánh tay đang ôm Triệu Ngu ra, vô cùng bối rối lùi lại vài bước.
Vừa rồi, người trước mắt hắn đến cùng là Triệu Ngu, hay là Đường Hi, hắn cũng không phân biệt được nữa, chỉ muốn ôm lấy cô thật chặt. Nhưng hiện tại nhìn thấy Trang Diệp, não bộ bị cồn làm tê liệt cuối cùng cũng thanh tỉnh.
Cho dù cô là Đường Hi hay Triệu Ngu, thì đều từng là bạn gái của Trang Diệp, là người mà Trang Diệp vẫn không thể nào quên đến tận giờ, chỉ dựa vào điểm này, hắn đã không nên có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào nwữa, nếu không tất cả những việc hắn làm, đều sẽ là vết đâm vào lòng Trang Diệp.
Nhưng mà Trang Diệp lại cười với hắn: “Em tới trả lại anh tiền.”
Hắn chậm rãi đến gần, lấy ra tấm chi phiếu đưa cho Kỷ Tùy: “Trước giờ anh đều không nợ Trang gia.”
Kỷ Tùy cúi đầu liếc mắt nhìn chi phiếu, nghi hoặc nhìn hắn: “Cậu……”
Bên trên là con dấu của một công ty nhỏ do bản thân Trang Diệp đầu tư, chuyện của Trang gia hẳn là không liên lụy đến công ty này, đây cũng là con đường duy nhất sau này của Trang Diệp.