[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 208. Bọn họ – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 208. Bọn họ

Edit: M
Beta: Sa
============

Chuyện đưa cổ phần cho Kỷ Tùy, Thương Lục đã sớm thương lượng ổn thỏa với Tiết Trạm.

Thứ bọn họ muốn chỉ là quyền bỏ phiếu trong tay Kỷ Tùy, đại hội cổ đông đã qua, mọi chuyện cũng đã định, bất kể cổ phần của Kỷ Tùy hay Trang Diệp, bọn họ đều chưa từng định lấy, dù sao tất cả những thứ này đều sẽ là gánh nặng của Triệu Ngu.

Triệu Ngu đã nghe Thương Lục nói cho cô quyết định này, lại nghe Thương Lục gọi điện thoại cho Kỷ Tùy, nhưng cũng chẳng nói gì.

Công ty là của họ, cô cũng không có lập trường để nói gì cả, thậm chí trong lòng còn đang tự viện cớ cho mình.

—— Cho dù lúc trước chuẩn bị cho trận thu mua này không thể tránh khỏi nguy hiểm, nhưng hiện tại đã thu được toàn thắng, mang đến cho ba nhà Tiết, Thương, Lăng lợi ích cực lớn, tất cả mọi chuyện bọn họ đã làm đều thật sự đáng giá.

Dường như chỉ có nghĩ như vậy, cô mới có thể cảm thấy không nợ bọn họ quá nhiều.

Thấy cô luôn ngồi ngây ra trên sofa, Thương Lục hỏi: “Muốn nghỉ ngơi không?”

Triệu Ngu gật đầu, Thương Lục lại hỏi: “Muốn tắm rửa chứ?”

Triệu Ngu lẳng lặng nhìn hắn, không trả lời.

Cô biết, những lời này của hắn không mang theo chút tình dục nào, chỉ là vì tay cô không tiện, hắn muốn giúp cô.

Cô cũng biết, hắn là người duy nhất bất luận dưới tình huống nào cũng có thể ở chung với cô một cách tự nhiên, cho dù là 4 năm trước lúc họ vừa mới quen, còn chưa hề quen thân với nhau nhưng lại đã rất ăn ý.

Thương Lục đứng dậy, chìa tay cho cô. Một mình cô quét dọn phòng, chẳng những mệt đến toát hết mồ hôi, chỉ sợ trên người còn dính vết máu và mùi tanh nào đó làm cô sợ hãi, chắc chắn phải đi tắm rửa sạch sẽ.

Triệu Ngu không đưa tay, chỉ hỏi: “Anh đã nghĩ kỹ rồi?”

Suy nghĩ kỹ xem, có cần phải tiếp tục dây dưa với cô hay không.

Giữa cô và hắn vốn không cần hỏi thẳng ra như vậy, nhưng cô vẫn không nhịn được mà mở miệng.

Thương Lục cười nhẹ: “Đi thôi, anh giúp em tắm rửa.”

Đây là đáp án của hắn.

Không cần thiết tiếp tục nói nhiều lời nữa, cô cũng rất rõ ràng, cũng không đẩy ra. Vì thế cô đứng dậy từ trên sofa, cùng hắn đi vào phòng tắm.

Cô không trang bị bồn tắm, lúc tắm rửa càng phải cẩn thận để tránh miệng vết thương dính nước.

Thương Lục kéo vòi hoa sen xuống một bên mở nước ấm, lại cẩn thận giúp cô cởi bỏ quần áo, khi nhìn thấy vết sẹo trên vai cô, động tác hắn bỗng dừng lại một chút.

Vết thương đã kết vảy, có thể chạm vào nước, nhưng vẫn trông vô cùng dữ tợn.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên, hắn hỏi: “Còn đau không?”

Hiện tại đương nhiên đã không còn cảm giác gì, Triệu Ngu biết, hắn muốn hỏi là lúc ấy.

Lúc cô lừa mọi người, bao gồm cả hắn, nhưng khi biết được cô nhẫn tâm cố ý làm bản thân bị thương, hắn ngay cả đến bệnh viện để thăm cô một lát cũng không thể.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.