[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 – 206. Khoảng cách – Botruyen

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 2 - 206. Khoảng cách

Edit: Mây
Beta: SA
=============

Cô đã đi đâu?

Thấy tin nhắn, phản ứng đầu tiên của Tiết Tử Ngang chính là chạy ra ngoài. Cô chỉ vừa mới làm thủ tục xuất viện, chắc chắn còn chưa đi xa, hắn nhất định có thể tìm được cô.

Khi mà hắn vội vàng nhấn nút thang máy đi xuống, lúc chuẩn bị chạy về phía cầu thang vì không kịp chờ thang máy đi lên, mới đột nhiên kịp nhớ ra một chuyện.

Cô vẫn còn có cha mẹ nuôi, đây là đòn sát thủ mà bọn họ buộc cô phải sống sót, cho nên cô không có khả năng thật sự trốn tránh khỏi tất cả mọi người.

Có lẽ, căn bản cô không nghĩ tới trốn tránh, chỉ là cô lựa chọn dùng cách  này để kết thúc mọi chuyện với bọn họ.

Dẫu sao một người đã từng chọn cái chết, hiện tại lại ép buộc bản thân nỗ lực sống sót, sẽ không có khả năng còn tâm tư đi suy xét những thứ yêu hận vướng mắc này nữa.

Cửa thang máy mở ra, chờ người bên ngoài lục đục đi vào, có người tốt bụng mở miệng gọi hắn: “Chàng trai, thang máy tới rồi.”

Tiết Tử Ngang xoay người, ngơ ngác gật đầu với người nọ nói tiếng cảm ơn, chờ thang máy an tĩnh xuống đến bãi đỗ xe dưới hầm, hắn mới lại không nhịn được gọi điện thoại cho Tiết Trạm: “Cô ấy thật sự sẽ không tự sát nữa chứ?”

Tuy rằng không muốn, nhưng hắn phải thừa nhận, Tiết Trạm hiểu cô hơn so với mình.

Tiết Trạm hỏi lại: “Sao vậy?”

“Cô ấy đã xuất viện, chỉ để lại tờ giấy bảo chúng ta đừng tìm cô ấy nữa.”

Phút chốc, đầu dây bên kia bỗng im lìm không có tiếng động, nhưng Tiết Trạm cũng không gấp gáp sốt ruột, có vẻ cũng không hề thấy giật mình.

Quả nhiên một lát sau, giọng hắn bình tĩnh truyền đến: “Cô ấy cần thời gian.”

“Cho nên, cô ấy sẽ không tự sát nữa chứ?”

“Sẽ không.” Tiết Trạm có thể khẳng định chắc chắn, “Cô ấy có lý do phải sống.”

Tiết Tử Ngang nhẹ nhàng thở ra, rồi lại tự giễu mà cười, Tiết Trạm nói: “Yên tâm, cô ấy còn muốn chăm sóc cho cha mẹ nuôi, cũng không thể mất tích, bây giờ mỗi người bọn họ cũng cần thời gian để tỉnh táo, cô ấy tạm thời cũng sẽ không quay về Ngô Thành, nhưng cậu tốt nhất đừng đi quấy rầy đến cô ấy.”

Dừng một chút, hắn lại thêm một câu: “Tôi cũng vậy.”

Nhưng mà Tiết Tử Ngang cuối cùng vẫn không khống chế được, chạy xe đến dưới chung cư của Triệu Ngu.

Lúc trước chỗ này hắn cũng thường xuyên lui tới, quen thuộc mỗi một cánh cửa mỗi một con đường, ngay cả chung cư của cô cũng ra vào tự nhiên, mà bây giờ lại chỉ có thể đứng ở dưới tầng, một cuộc điện thoại cũng không dám gọi.

Cũng không biết đã ở ngoài chung cư đợi bao lâu, dưới tình huống hắn hoàn toàn không ôm hy vọng, thế nhưng lại thật sự nhìn thấy Triệu Ngu đi ra khỏi tòa nhà.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.