Sau ngày hôm đó, đám học sinh có vẻ biết điều hơn một chút. Dù vẫn lề mề ngủ gật, dù vẫn ngả ngớn xiêu vẹo, nhưng đã có vài ánh mắt bắt đầu tập trung lắng nghe Thùy Vy giảng bài. Dù biết đó là kết quả khả quan, nhưng nàng vẫn không hài lòng. Thùy Vy biết nếu mình muốn tiến xa hơn, nắm được quyền điều khiển lớp học thì nàng ít nhất phải được một người cực kỳ quan trọng chấp thuận.
“Dù em đi đến tận chân trời… Dù em không còn nhớ đến anh… Anh vẫn nguyện cho linh hồn mình tan biến để được làm một con bướm nhỏ bên em…”
Một giọng nam trầm ấm quyến rũ vang vọng trong lớp. Được Ban Giám hiệu chấp thuận, Thùy Vy sẽ giữa mỗi tiết học sẽ mở một bài nhạc. Vì 12A7 là một lớp học tập trung, không có thầy cô phụ trách từng môn. Thùy Vy dù được các thầy cô hỗ trợ phần giáo án nhưng cũng rất mệt mỏi nghiên cứu. Và đây là biện pháp nàng đề xuất để tránh cho học sinh nhàm chán và cũng cho mình thư giãn hơn.
– Cô Vy ơi… – Một học sinh nữ ngồi trên cùng giơ tay.
– Sao em? – Thùy Vy tắt nhạc, nhẹ nhàng hỏi.
– Em thấy cô quen quen… Dường như em có gặp cô ở đâu rồi, trước đây… – Con bé nhíu nhíu mày như cố nhớ.
– Thấy người sang bắt quàng làm họ… Tào lao…
– Ừa, tao cũng thấy vậy…
– Nhỏ Linh nói đúng rồi… Tao cũng thấy cô khá quen mặt…
Đột nhiên rất nhiều đứa nhao nhao lên tiếng. Thùy Vy mỉm cười, đứng lên. Nàng biết tụi nó nói thật. Giờ này năm trước bài phỏng vấn về khuynh hướng thời trang của nàng xuất hiện trên tạp chí thời trang không ít lần. Dù vài lần được mời làm mẫu chụp hình, nhưng Thùy Vy chỉ thích mình giữ nguyên vai trò stylist. Nàng chứng kiến nhiều người như mình, lấn sân rồi chuốc lấy thất bại.
– Thật ra… trước đây cô không dạy học… – Thùy Vy mỉm cười. – Cô là một stylist, cố vấn thời trang cho những người nổi tiếng.
– Ah… Hèn chi… Em nhớ rồi… Em thấy hình cô…
– Hèn gì cô luôn ăn mặc đẹp như vậy… Mỗi ngày mỗi khác lại chưa thấy bộ nào xấu…
– Đúng rồi… Cô chắc gặp rất nhiều người nổi tiếng… Cô biết ca sĩ Huyền Như không?
– Còn Minh Hải nữa… Cô quen không?
Bầu không khí trong lớp chợt sôi nổi hơn hẳn. Ngay cả nhóm cá biệt 5 đứa cuối lớp cũng ngồi thẳng chú ý. Đặc biệt Tình và Nhi, con gái đứa nào chả thần tượng ca sĩ diễn viên. Thùy Vy chợt thấy mình dường như có đột phá mới.
– Có… Huyền Như là bạn rất thân, đã ký hợp đồng với cô hai năm… Còn Minh Hải, do cô chỉ tư vấn thời trang nữ nên không có dịp hợp tác chính thức… Nhưng cô cũng gặp nhiều lần, còn tham dự sinh nhật của anh ta. – Thùy Vy thấy lòng vui vui được kể về quá khứ của mình.
– Cô… Cô có thể mời Huyền Như đến chơi một lần được không cô?
Con Linh là đứa hỏi lần đầu, chợt lên tiếng làm cả lớp im lặng. Huyền Như là nữ ca sĩ hàng đầu hiện nay, có xếp hạng Top 10 lượt view video ca nhạc tại Châu Á. Nàng rất đẹp, giọng hát như thiên thần, lại sống khép kín trong sạch. Không lạ gì khi fan hâm mộ của Huyền Như đông đảo đến lạ lùng, cả thanh niên đến trung niên, cả nam lẫn nữ. Thùy Vy mỉm cười khi nhắc đến Huyền Như, nàng cũng thấy tự hào vì có một người bạn như vậy. Nàng định nói rằng, cuối tuần vừa rồi nàng vừa đi ăn với Huyền Như, nhưng một ý nghĩ khác lại lóe lên trong đầu.
– Huyền Như bận lắm… Sáng dậy tập thể dục, rồi tập vũ đạo đến trưa. Ăn trưa chỉ có salad và một trái chuối. Không nghỉ ngơi, lại luyện giọng đến chiều… Tối lại đi diễn… – Thùy Vy vừa nói vừa than thở.
– Vậy… Vậy chị Huyền Như không rảnh lúc nào sao? – Con Linh ngơ ngẩn.
– Ôi… thời gian chịch bạn trai còn không có mà…
– Ông vô duyên quá đi… Huyền Như không như ông nghĩ đâu. – Con Linh gắt lên quay lại đánh thằng bạn phía sau túi bụi.
Thùy Vy thoáng đỏ mặt, nàng nhớ khi mình còn là học sinh không bao giờ dám nói đến chuyện nam nữ vô tư như vậy. Nàng xua xua tay cho đám học sinh im lặng.
– Mặc dù Huyền Như rất bận… Nhưng cô vẫn có thể thu xếp cho chị ấy gặp các em một lần. Không những gặp mặt, mà chúng ta còn ngồi riêng một phòng karaoke… Nghe Huyền Như hát.
– Thật sao?
– Wah… Sướng quá…
Cả lớp nhao nhao nhảy dựng lên. Ngay cả nhóm hai đứa Nhi và Tình mắt cũng sáng rỡ.
– Thật… Cô hứa mà… Nhưng với một điều kiện… – Thùy Vy giơ cao một ngón tay.
– Cố gắng học chớ gì?! – Thằng mặt choắt lên tiếng.
– Vụ này trong phim thấy hoài…
– Học đã rồi kêu Huyền Như bận… Huề cả làng.
Thùy Vy mím môi, rút điện thoại ra. Nàng bấm bấm số. Sau khi kết nối, nàng nói sơ qua tình hình với người bên kia. Rồi chuyển chế độ về Facetime. Trên màn hình điện thoại hiện ra một gương mặt cực kỳ xinh đẹp, lại quen thuộc đối với tất cả học sinh. Cả đám thanh niên mặt mũi đỏ bừng phấn khích nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên tay Thùy Vy.
– Chào các em… Chị Huyền Như đây…
– Chị Huyền Như thật mày ơi… Chị đẹp quá…
– Chị đang tập thể dục sao? Lại có ruy băng quấn tóc…
Thùy Vy mỉm cười, nhưng hai giây sau đã lúng túng.
– Trời ơi… Hai quả đào tiên sâu hoắm… Cảnh này không bao giờ thấy trên báo nha…
– Má ơi… Huyền Như thấy ốm ốm mà vú mớm quá xá…
– Này… Ông lịch sự chút đi. – Con Linh gắt gỏng.
May mắn, Huyền Như bên kia dường như không nghe những lời thô tục của đám học sinh nam. Nàng mỉm cười thật tươi:
– Chị hứa với các em một bữa ăn uống ca hát thật hoành tráng nha… Chỉ cần các em nghe lời cô Vy, cố gắng học chăm chỉ.
Nghe lời Huyền Như nhắn nhủ, Thùy Vy lần đầu tiên nở một nụ cười thật tươi.
“Này… Anh Nghĩa dạo này còn chơi trò bịt mắt trói tay với mày không?”
Đột nhiên, giọng nói Huyền Như vang lên trong điện thoại, làm Thùy Vy luống cuống. Nàng đã tắt Facetime, nhưng không hiểu sao cuộc gọi không tắt. Cả đám học sinh mặt in dấu chấm hỏi thật to, nhìn vẻ xấu hổ luống cuống của cô giáo nó. Thùy Vy tắt loa ngoài, áp điện thoại lên tai, rít lên thật nhanh. Bên kia còn vang lên tiếng cười nắc nẻ.
Nàng cúp máy, đút luôn điện thoại vào túi, mặt đỏ bừng. Đám con trai trong lớp như chết sững. Chúng nhận ra dường như nụ cười của Thùy Vy còn đẹp hơn, rạng rỡ hơn nhiều. Người nổi tiếng thường trong mắt mọi người đều đẹp hơn, còn cô giáo chúng dù không thật sự nổi tiếng vẫn đẹp như thế. Háo hức vì lời hứa của Huyền Như chợt nguội đi một chút.