Trên ban công lộng rộng lớn, một chiếc bàn chữ nhật phủ khăn trắng tinh với những cây nến đặt trong lọ thủy tinh. Thùy Vy và Ngạo Thiên ngồi một bên đối diện với Peter Hoàng. Thùy Vy và Peter Hoàng đều trang phục nghiêm chỉnh, chỉ có Ngạo Thiên là quần áo còn ướt nên phải choàng khăn. Những đĩa thức ăn đã được dọn xuống, trên bàn chỉ còn chai rượu vang và ba cái ly uống dở.
– Chúc mừng hai bạn gương vỡ lại lành!
Peter Hoàng nâng ly, ánh mắt phức tạp nhìn gương mặt hồng hào xuân sắc của Thùy Vy. Nàng hơi đỏ mặt né tránh ánh mắt hắn. Ngạo Thiên nâng ly, nói:
– Cảm ơn anh Peter! Cảm ơn anh đã chăm sóc Thùy Vy những ngày qua.
– Không có gì… Thật ra tôi cũng rất vui khi được chăm sóc Vy… Sau này, cậu có bận… cứ gửi Vy qua tôi nhé… Tôi rất sẵn lòng… Ha ha… – Peter Hoàng bật cười thoải mái.
Thùy Vy lườm Peter Hoàng một cái, che miệng cười.
– Ha ha… – Ngạo Thiên cười ha hả, rồi nửa đùa nửa thật. – Thật ra tối nay em bận đấy.
Thùy Vy mặt đỏ bừng lén nhéo Ngạo Thiên một cái đau điếng. Chỉ có nàng mới hiểu Ngạo Thiên đang nói về chuyện gì.
– Ok, cậu đi đâu cứ đi… Để Thùy Vy ở nhà tôi trông… – Peter Hoàng nhe răng cười.
– Hai người có thôi đi không? Thùy Vy gắt lên. – Em có phải trẻ em đâu mà trông chừng chứ…
Thùy Vy bĩu môi hờn dỗi làm hai người đàn ông nén cười đến đỏ mặt. Rồi cùng lúc bật cười ha hả. Thùy Vy cũng cười. Bầu không khí nóng bức của đêm tháng 11 chợt trở nên dễ chịu thoải mái.
– Trời này mà được bơi một vòng thì dễ chịu biết mấy… – Ngạo Thiên nhìn qua hồ bơi khá rộng trên ban công.
– Coi vậy chứ nước lạnh lắm đấy… Ngâm hồ jacuzzi thì được, vì có sưởi ấm nước. – Peter Hoàng hớp một ngụm rượu giải thích.
– Nhưng Vy không mang đồ bơi… – Thùy Vy quay qua Ngạo Thiên nói.
Ngạo Thiên nháy mắt với nàng, làm trái tim Thùy Vy bất giác đập nhanh. Nàng biết Ngạo Thiên đang dẫn dắt ra một hoàn cảnh tự nhiên cho nàng và Peter Hoàng. Mặt Thùy Vy dưới ánh nến hơi đỏ lên hồi hộp.
– Không cần lo… Ở đây tôi có sẵn đồ bơi, cả nam lẫn nữ… Dĩ nhiên là đồ mới chưa sử dụng qua. – Peter Hoàng nói.
– Ok… Tốt quá… Tôi trùm cái này cũng nóng gần chết. – Ngạo Thiên nói.
Peter Hoàng mỉm cười bước vào nhà. Lát sau, một người đàn ông giúp việc mang ra một khay lớn quần áo bơi cho Thùy Vy và Ngạo Thiên chọn. Ông ta lại đặt xuống quanh hồ Jacuzzi những cây nến trong lọ thủy tinh không sợ gió. Cả cái hồ tròn sáng lung linh thật đẹp mắt dưới bầu trời đêm. Góc hồ còn đặt thêm một chai rượu vang mới ướp lạnh trong chậu inox và ba cái ly.
Thùy Vy bước ra khỏi phòng thay đồ thì hai người đàn ông đã ngồi chễm chệ trong hồ. Nước hồ sôi sùng sục, hơi nước bốc lên mờ ảo. Ngạo Thiên và Peter Hoàng cùng lúc quay lại nhìn Thùy Vy, cùng sững sờ. Nàng mặc một bộ bikini màu hồng ghép bởi ba mảnh tam giác nhỏ bằng bàn tay, ôm quanh thân thể nàng bằng những sợi dây cột gút. Làn da trắng ngần và từng đường cong uốn lượn tuyệt đẹp của nàng được phô bày gần trọn vẹn trước mắt hai người đàn ông. Thùy Vy mỉm cười với Ngạo Thiên, nhưng gương mặt lại đỏ bừng trước ánh mắt tán thưởng say mê của Peter Hoàng. Nàng chậm rãi bước xuống hồ bên cạnh Ngạo Thiên.