Trước cánh cổng biệt thự thép dầy, cao 6 mét.
Peter Hoàng lịch sự mỉm cười chào người phụ nữ mặc quần áo phục vụ, đang tò mò nhìn hắn.
– Tôi tìm cậu Ngạo Thiên…
– Ông có hẹn với cậu?! – Bà ta nghi ngờ hỏi lại.
– Không… Nhưng tôi có một món nợ lớn cần trả cho cậu ấy… Chiều nay tôi đi nước ngoài, nên… – Hắn cố nặn ra một nụ cười con nợ chuyên nghiệp.
– Thôi được rồi… Ông vào đi… Cậu Thiên đang ngoài hồ bơi.
Peter Hoàng cười toe toét đi qua cánh cổng. Ngạo Thiên không nghe số điện thoại hắn. Hết cách, hắn phải tận dụng hết mối quan hệ để mò đến được nơi đây. Để lọt qua người phụ nữ tò mò kia, Peter Hoàng phải sử dụng chút chiêu trò. Chẳng ai đuổi người đến trả nợ cả, đó là tâm lý chung của tất cả mọi người. Dĩ nhiên, Peter Hoàng không nợ gì Ngạo Thiên… Người cần trả nợ có lẽ là Ngạo Thiên thì đúng hơn.
Hắn đã chăm sóc hết mực cho Thùy Vy, mà hiện giờ hắn đang sắp làm một việc ngu ngốc nhất mà không người đàn ông nào muốn. Biện minh và trả lại người con gái hắn yêu thích cho người nàng yêu. Peter Hoàng không muốn làm quân tử, nhưng chứng kiến nỗi đau đớn của Thùy Vy và vết rạn nứt giữa hai người ngày càng sâu, hắn không không chịu được.
Peter Hoàng vừa đi, vừa đánh giá căn nhà… Cậu nhóc này không hề đơn giản. Ngoại trừ hành động có một chút bồng bột khó hiểu, thì khả năng tài chính của gia đình cũng thật ấn tượng. Dĩ nhiên, Peter Hoàng vẫn nghĩ cơ ngơi khổng lồ trước mắt hắn là tài sản của gia đình Ngạo Thiên. Vì nhân vật như Bill Gates hiện giờ có giàu nhất thế giới đi nữa, thì khi 19 tuổi cũng chẳng là gì đáng kể.
Bước qua bụi cây cắt tỉa gọn gàng như một mái vòm phủ mát lối đi, một không gian xanh mướt mở rộng trước mắt Peter Hoàng. Thảm cỏ xanh mát mắt, một cái hồ bơi trong xanh chạy ngoằn ngoèo bao quanh căn biệt thự. Một tấm lưng trần vạm vỡ tựa vào thành hồ, mái tóc đen rậm ẩm ướt, cánh tay buông lỏng hai bên. Peter Hoàng ngay lập tức nhận ra Ngạo Thiên. Ông vừa bước đến thì đột nhiên một thân hình trắng muốt lõa lồ từ bên dưới giữa hai chân cậu ta trồi lên.
Huyền Như thở hổn hển, vuốt vuốt nước trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, ôm ghì lấy thân hình Ngạo Thiên. Môi lưỡi hai người cuốn lấy nhau. Hắn đỡ lấy cặp mông trần trụi của nàng, nâng cơ thể nàng lên cao. Hai bầu vú mơn mởn đỏ hồng rung động trước ánh mắt ngỡ ngàng của Peter Hoàng. Hắn dĩ nhiên nhận ra cô gái này là Huyền Như, ca sĩ nổi tiếng khắp cả nước.
Hôm qua đứng trước cửa nhà Thùy Vy, hắn đang lúng túng nên không để ý kỹ. Không ngờ hắn lại đang có diễm phúc chiêm ngưỡng trọn vẹn hai bầu vú mơn mởn tuyệt đẹp của nàng. Huyền Như hé miệng rên rỉ khi miệng Ngạo Thiên ngậm kín núm vú săn cứng của nàng. Chợt nàng mở mắt, trợn tròn nhìn người đàn ông đứng lù lù cách đó vài mét.
– Á… Có người… Trời ơi…
Huyền Như vùng vẫy, tuột khỏi tay Ngạo Thiên, trùng người xuống nước. Ngạo Thiên quay phắt lại, ánh mắt ngạc nhiên rồi chuyển sang giận dữ nhìn Peter Hoàng: