Peter Hoàng rụt tay lại, mặt hơi đỏ vì tức giận. Nhưng ánh mắt gã thoáng chững lại khi nhìn lướt qua chiếc thẻ đen bóng của Ngạo Thiên. Infinity – Không giới hạn tín dụng. Loại chỉ cấp cho doanh nhân đặc biệt có tài sản trên năm trăm tỷ. Dĩ nhiên mục đích của gã là Thùy Vy… Từ lần đầu nàng bước chân vào đây, gã đã kinh thán thẫn thờ trước nhan sắc trẻ trung hoàn mỹ của nàng.
Nhìn lướt qua cặp đùi thon dài trắng muốt của nàng, hắn thầm mơ ước một ngày nào đó được nâng niu vuốt ve chúng. Gã đã đánh giá Ngạo Thiên suốt cả tiếng đồng hồ. Quá trẻ, dù lái một chiếc BMW đời mới thì cũng chả là gì… Có thể hắn chỉ là công tử bột con nhà giàu có nào đó… Gã rất tự tin với mác Việt Kiều và Chủ nhà hàng trứ danh của mình. Nhưng nhìn thấy cái thẻ của Ngạo Thiên, hắn thầm nhắc mình phải đánh giá lại đối thủ.
– Vậy không sao! Để lần sau vậy. – Peter Hoàng cười giả lả.
Gã bồi quay vào trong thực hiện thanh toán. Peter Hoàng thản nhiên kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt không chút giấu giếm say mê nhìn ngắm Thùy Vy.
– Vy chắc là lần đầu đến đây?! – Peter hỏi giọng ân cần.
– Vâng… – Thùy Vy trả lời.
Nàng nhìn sang phát hiện vẻ cau có trên mặt Ngạo Thiên. Chợt Thùy Vy thấy vui vui. Hắn đang ghen, tức là hắn yêu nàng. Thùy Vy chợt muốn trêu hắn một chút.
– Anh Peter ở Mỹ tại tiểu bang nào?!
Đang chưa biết nói gì, đột nhiên nghe Thùy Vy đặt câu hỏi, Peter Hoàng mừng húm.
– Texas… – Hắn cố uốn lưỡi phát âm thật chuẩn.
– Ah… Texas… – Thùy Vy gật gù, giọng nàng rất nhẹ nhàng nhưng lại đậm giọng mũi tiêu chuẩn Mỹ.
– Ah… Tiếng Anh của em tốt quá… Em đã qua Mỹ chưa?! – Gã bơm chuyện.
– Em đi lưu diễn một lần… New York, Texas, Chicago… Đã đi qua… – Thùy Vy nhẩm nhẩm đếm trên mấy ngón tay thon dài đẹp như bút vẽ.
– Oh… Lưu diễn… Em là nghệ sĩ sao?! Hèn chi anh thấy em quen lắm… – Peter Hoàng như hứng thú, kéo ghế lại ngồi sát bên nàng.
Ngạo Thiên nhíu mày nhìn hai cánh mũi hắn phập phồng hít hà mùi cơ thể của Thùy Vy.
– Không không… Em chỉ đi theo trợ giúp các ca sĩ thôi…
– Oh… Đẹp như em mà không làm người mẫu ca sĩ thì tiếc quá…
– Không… Em mà đẹp gì… Anh Peter cứ nói quá…
Thùy Vy che miệng cười. Ánh mắt nàng nhìn sang Ngạo Thiên như thách thức trêu chọc hắn. Ngạo Thiên nhìn Thùy Vy, chợt cười cười ngã lưng xuống ghế thoải mái.
– Anh Peter mở nhà hàng lớn như thế này chắc không có thời gian đi đâu nhỉ?! – Ngạo Thiên bất ngờ lên tiếng.
– Ah… Thật ra, tôi có quản lý riêng… Cũng không cần phải túc trực ở đây… – Peter Hoàng nhoẻn miệng cười, tay xoay xoay cái nhẫn kim cương thật lớn.
– Thế thì tốt… Tối nay, hai đứa này đi sàn Kingmens… Anh rảnh thì tham chung cho vui… – Ngạo Thiên rút điếu thuốc, bật lửa.