[Hoàn] Lớp Học 12A7 (Cao H) – Chương 32 – Botruyen
  •  Avatar
  • 32 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Hoàn] Lớp Học 12A7 (Cao H) - Chương 32

Sáng sớm tinh mơ, Ngạo Thiên rít một hơi thuốc thật sâu, chậm chậm nhả khói. Hắn quay lại nhìn vào trong, trên chiếc giường nhỏ quen thuộc phủ drap con mèo hồng Kitty đáng yêu, một thân hình tuyệt mỹ nửa trần trụi ngủ vùi say giấc. Thùy Vy nói đúng, Ngạo Thiên đã hơi vội vã khi tỏ tình dù chưa hiểu nàng bao nhiêu. Nhưng càng gần gũi với Thùy Vy, hắn lại càng thấy mình yêu nàng nhiều hơn. Yêu đến mức không muốn rời xa nàng một phút giây nào. Yêu đến mức muốn dành trọn vẹn cho nàng từng hơi thở.

Ngạo Thiên đang đắn đo suy nghĩ về lời khuyên của giáo sư Định. Hội họa, âm nhạc nàng đều không thích… Không lẽ chỉ có con đường kia thôi sao?! Khám phá về đam mê tình dục cũng không có gì xấu. Nhưng Ngạo Thiên chỉ lo lắng khi Thùy Vy đi quá xa, nàng sẽ không còn yêu hắn nữa. Có lẽ nàng còn một niềm đam mê nào khác lành mạnh hơn… Nhưng nỗi sợ hãi trong tâm thức nàng mỗi ngày một lớn… Thời gian là yếu tố họ thiếu nhất hiện nay.

– Ư…

Thùy Vy cựa mình, tay quờ quạng trên chiếc giường trống, bất giác choàng tỉnh. Khi nhìn thấy Ngạo Thiên ngồi vắt vẻo ngoài ban công hút thuốc, nàng mỉm cười. Nụ cười thật vui vẻ hạnh phúc.

– Vy ngủ nữa đi… – Ngạo Thiên bước đến nói.

– Vy ngủ đủ rồi… – Thùy Vy thoáng đỏ mặt, kéo tấm chăn che đi bầu vú mơn mởn của mình.

– Bây giờ… Vy có hai lựa chọn… – Ngạo Thiên đặt lên môi nàng một nụ hôn.

– Một là hai ta ra ngoài ăn sáng uống cafe… Hai là… – Tay hắn mò vào trong chăn, vuốt ve cặp mông tròn trịa mát rượi của nàng.

– Thôi… Đêm qua còn chưa đủ sao? – Thùy Vy mặt đỏ bừng, nắm chặt lấy bàn tay tác quái của Ngạo Thiên. – Vy lấy lựa chọn một…

– Ok… Do Vy chọn đấy nhé… Hắc hắc…

Ngạo Thiên mỉm cười nhìn gương mặt ngượng chín lúng túng của Thùy Vy. Hôm nay nàng nhìn rất trẻ trung, mặc trên người một chiếc váy cực ngắn khoe gần trọn cặp đùi thon dài nõn nà.

– Ngắn quá… Không được đâu… – Thùy Vy ấp úng nói với hắn.

– Không sao… Đẹp mà…

Cũng một câu nói như vậy, mới vài tháng trước đã làm Thùy Vy rất vui. Nhưng không gian, thời gian và cả người đàn ông trước mặt cũng khác… Thùy Vy thấy lòng mình hơi nao nao khó chịu.

– Vy sao vậy?! – Ngạo Thiên vuốt lọn tóc mượt qua vành tai nàng.

– Không… Không sao. Chúng ta đi thôi.

Nàng khoát tay Ngạo Thiên, mái tóc dài đen bóng xõa tung tự nhiên. Nhìn lướt qua, ai cũng nghĩ Thùy Vy còn trẻ hơn cả Ngạo Thiên. Chiếc váy ngắn đặc biệt nàng đang mặc trên người là đạo cụ chụp hình trước đây của nàng, chuyên dành cho các ca sĩ trẻ muốn nổi tiếng nhanh. Kích thước quá ngắn, chỉ dài hơn hai tấc. Không quá hở hang nếu chỉ dùng trong phòng chụp, nhưng với thế giới bên ngoài là một chuyện hoàn toàn khác. Đây là yêu cầu đặc biệt của Ngạo Thiên. Nàng đã phản đối kịch liệt, nhưng đành nhận thất bại trước sự kiên quyết lì lợm của hắn. Người đâu lại đáng ghét như thế?! Để giờ đây mỗi cơn gió ùa vào là Thùy Vy thấp thỏm như muốn rớt tim ra ngoài.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.