[Hoàn] Lớp Học 12A7 (Cao H) – Chương 27 – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 7 tháng trước

[Hoàn] Lớp Học 12A7 (Cao H) - Chương 27

Trung Nghĩa nhấp nhỏm không yên cả buổi chiều. Chốc chốc hắn lại nhìn qua chiếc cặp da căng phồng của mình. Tối nay hắn sẽ có một cuộc trao đổi quan trọng, liên quan đến cả đời hắn. Hắn đã sợ hãi đến toát mồ hôi khi nghe đoạn ghi âm của cô Dung thư ký. Hai giọng nói cãi vả lớn tiếng và âm thanh xô xát của hắn và ông Trung Dũng. Dù chỉ là một đoạn ghi âm, cũng không đầy đủ từ đầu câu chuyện, nhưng cũng đủ để vạch tội hắn đã ngộ sát Cha mình. Hắn không muốn vào tù… Hắn không muốn mất đi những gì hắn đang có… Hắn vẫn đang rất trẻ. Ba trăm triệu để đổi lấy cả một đời người còn lại là quá rẻ… Và cuộc hẹn với cô Dung sẽ diễn ra ngay trong tối nay tại nhà tang lễ này.

Sau khi cãi nhau với Trung Nghĩa từ buổi trưa, Thùy Vy vốn đã ít nói chuyện với hắn, lại càng lặng lẽ không ngó ngàng đến hắn. Quả thật, hai ngày nay hầu như túc trực suốt ngày suốt đêm, Thùy Vy đã rất mệt mỏi, không còn dư khí lực để quan tâm đến biểu hiện bất thường của Trung Nghĩa. Tranh thủ lúc giờ chiều vắng khách, Thùy Vy vào gian phòng thân nhân bên trong để chợp mắt một chút. Sáng mai là lễ động quan sẽ diễn ra từ rất sớm, nàng phải giữ cơ thể mình thật tỉnh táo để trọn vẹn hết hiếu nghĩa với ông Dũng.

Không biết qua bao lâu. Thùy Vy thoáng tỉnh lại. Nàng mệt mỏi ngồi dậy, trên mình còn khoát nguyên bộ đồ tang. Thùy Vy đi vào toilet rửa mặt, chải tóc rồi đeo lại băng tang trắng. Ban ngày nhà tang lễ càng trang nghiêm bao nhiêu thì buổi tối càng vắng vẻ lạnh lẽo bấy nhiêu. Thùy Vy thoáng rùng mình lòng hơi sợ hãi, bước nhanh trên hành lang.

Ánh đèn vàng hắt từ bên ngoài đổ bóng dãy cây cột thành từng vệt đen dài khảm trên nền gạch. Bất động, im lìm. Chợt Thùy Vy chết sững nhận ra phía trước có hai bóng đen chuyển động. Nàng suýt hét lên, nhưng kềm kịp vì nhận ra đó là bóng hai người chiếu rọi xuống nền nhà. Một bóng đàn ông và một phụ nữ dường như đang nói chuyện xì xầm kềm nén.

– Đưa đây… Cả cái điện thoại…

Thùy Vy nhận ra giọng Trung Nghĩa. Vốn không có ý định nghe lén hắn, nàng điềm nhiên bước đến.

– Thầy chỉ cần xóa đi thôi… Lấy điện thoại tôi làm gì?

Vốn chưa trao đổi gì nhiều với cán bộ văn phòng, Thùy Vy chỉ thấy giọng người phụ nữ hơi quen tai. Nhưng lời nói của cô ta làm nàng hơi chựng lại.

– Tôi đưa cô ba trăm triệu… Cái điện thoại này thì bao nhiêu chứ? Cô thật không biết điều. – Trung Nghĩa nói giọng bực dọc.

– Ba trăm triệu thì sao?! Có là gì so với bí mật thầy giết cha mình…

– Im ngay… Nín ngay… – Trung Nghĩa rít lên.

Cách hai người vài mét, Thùy Vy chao đảo dựa người vào cây cột. Đầu óc nàng như trống rỗng, một sự sợ hãi khôn cùng dâng lên ngùn ngụt. Trung Nghĩa đã giết cha mình ư?! Điều này sao có thể?! Nàng không tin, dù sự thật là hắn đang dùng tiền để mua chuộc người phụ nữ kia, nàng vẫn không tin…

– Thôi được rồi… Thầy cầm lấy nó… Nhưng qua tang lễ phải đền tôi cái khác…

– Mẹ… Được rồi… Cô tự mà lo cái miệng của cô đấy…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.