– Vâng, em cảm ơn thầy.
Trung Nghĩa cúp máy. Anh vừa gọi cho thầy Kiên để xác nhận chuyện Thùy Vy nói. Đúng là đoàn thanh tra gồm có hai người. Ngoài Bắc, còn một gã béo ị tên Tùng. Gã đó có vẻ rất thích Thùy Vy, còn ngỏ ý mời nàng đi chiêu đãi của trường. Thầy Kiên sáng nay nhận được hóa đơn tính tiền bữa tiệc đêm qua, lòng đau như cắt. Ông có vẻ rất căm giận đám thanh tra ăn thịt không nhả xương kia. Trung Nghĩa mới hỏi sơ sơ, ông đã nghiến răng nghiến lợi kể hết. Còn nghe nói, gã Bắc kia sáng nay đến trường mặt mày thâm tím, muốn dò hỏi các lớp Thùy Vy dạy, như tìm thủ phạm hành hung. Dĩ nhiên, thầy Kiên không nói, ông luôn bảo vệ giáo viên và học sinh của mình.
Trung Nghĩa siết chặt hai nắm đấm. Vậy là chuyện hãm hại Thùy Vy là có thật. Nhưng chuyện nàng ngủ với Ngạo Thiên cũng là thật. Anh dù rất căm ghét hai gã kia, nhưng lại cảm thấy mối uy hiếp lớn hơn đến từ bên này. Trung Nghĩa hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh, bấm điện thoại:
– Alo, anh Bắc ạ… Em Trung Nghĩa đây… Em nghe nói anh đang tìm một đám học sinh… Chúng là nhóm năm đứa học 12A7 Hoa Mai, do một thằng cầm đầu tên là Ngạo Thiên.
Hôm nay, Thùy Vy đi dạy lại. Nàng vẫn đẹp, vẫn kiêu sa nhưng sâu thẳm trong đôi mắt là một nỗi buồn giấu kín. Gặp mặt Ngạo Thiên và đám học trò, Thùy Vy hơi ngượng. Nhưng nàng chợt nhận ra, dường như Tuân và Trung không hề biết chuyện đã xảy ra hôm qua. Nàng thầm cảm ơn Ngạo Thiên, bé Tình và bé Nhi đã giữ gìn cho nàng chút tôn nghiêm còn lại. Thùy Vy giảng bài với giọng khàn đặc vì khóc suốt một ngày hôm qua.
Tối hôm qua, anh đã làm tình với nàng nhưng khác hẳn mọi khi. Anh thô bạo, anh ích kỷ. Anh xem nàng như một công cụ giải tỏa sinh lý. Nhào lên ồ ạt rồi gạt qua một bên. Anh ngủ, nhưng Thùy Vy đã thức trắng với đôi mắt ướt đẫm cả đêm.
Đột nhiên, một đám cảnh sát ập vào lớp, phía sau là gã Bắc mặt mũi thâm tím. Hắn nghiến răng nhìn chằm chằm về phía cuối lớp. Một gương mặt điển trai ương ngạnh nhếch mép cười cười nhìn hắn.
– Các ông muốn gì? – Thùy Vy nhìn gã Bắc với ánh mắt căm thù.
– Bắt người… Nhóm 5 đứa đó… – Gã chỉ tay về phía cuối lớp.
– Tội gì? – Thùy Vy tức giận gắt lên.
– Hành hung cán bộ đang thi hành công vụ…
– Thi hành công vụ sao?! Các người nghĩ một bàn tay có thể che trời sao? – Thùy Vy hét lên, đôi mắt đỏ hoe uất ức tới cùng cực.
Gã Bắc dám đến đây, nghênh ngang trước mặt nàng là tin chắc nàng không dám nói ra mọi chuyện. Dù cái điện thoại và video của gã Tùng quay bị lấy đi thì sao? Có gì làm chứng minh Thùy Vy bị chuốc thuốc? Nếu đem ra làm bằng chứng còn chưa biết ai sẽ xấu mặt.
– Tôi không tranh cãi với cô… Bắt người…
Bốn gã cảnh sát hầm hổ đi xuống cuối lớp. Ngạo Thiên âm trầm nhìn bốn gã cảnh sát, lại nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Thùy Vy, hắn nhếch mép cười.
– Ba người tôi đi với các anh… Hai con bé này không làm gì hết… – Ngạo Thiên nói chỉ qua hai gương mặt tái mét sợ hãi của Tình và Nhi.