Hoàn Khố Đệ Tử – Chương 33: Sinh nhật yến hội – Botruyen

Hoàn Khố Đệ Tử - Chương 33: Sinh nhật yến hội

Sau khi được Thiên Thiên hầu hạ rửa mặt, thay y phục.Lý Cáp liền kêu Diễm Nhi
rồi mang Thiên Thiên cùng Chân Dao đi Tịnh Khang bố chính sử Hà phủ.

Rất nhanh đã đến Hà phủ, Tịnh Khang bố chính sử nếu so sánh với chức lưỡng
tỉnh tổng đốc của phụ thân Lý Cáp thì kém xa. Nhưng Tịnh Khang tỉnh cũng là
đất đai màu mỡ, thành thị tương đối phồn hoa, nên Bố Chính Sử Hà Cầu hàng năm
cũng vơ vét được không ít, bởi vậy Hà phủ trong Diên Đông thành cũng là một
tòa nhà to lớn sang trọng.

Sau khi đám người Lý Cáp thông báo tính danh, hạ nhân Hà phủ liền dẫn đến chỗ
của Hà Đình nơi hậu viện.

Vừa nhìn thấy Hà Đình, Lý Cáp thiếu chút bật cười ——tiểu nha đầu này một điểm
cũng không thay đổi, tiểu cô nương mười tuổi trên mặt bôi đầy son phấn, trang
điểm dày như vậy đương nhiên khó thể nhìn ra được khuôn mặt tàn nhang, nhưng
đến gần nhìn thì thật không khác gì nhìn thấy bạch cốt tinh.

“Đình Đình, Đình Đình, ngươi xem ta mang ai đến cho ngươi nè?” Chân dao bước
đến trước mặt Hà Đình, lôi kéo tay nàng đi tới bên Lý Cáp, hăng hái nói: “Biểu
ca cũng cố ý tới sinh nhật của ngươi, khúc nhạc của thị nữ biểu ca ta Thiên
Thiên tỷ tỷ đàn hát rất êm tai, tối nay trong bữa yến hội của sinh nhật ngươi,
Thiên Thiên tỷ tỷ vì ngươi đàn hát một bài đấy!”

Hà Đình nhìn Lý Cáp mỉm cười, một ít son phấn lập tức rơi xuống, nhìn thấy
lòng hắn lập tức sợ hãi.

“Cáp ca ca hảo.” Hà Đình thi lễ, son phấn trên mặt vừa chấn động lại rớt xuống
không ít.

“Đình Đình muội muội hảo.” Lý Cáp mỉm cười nói. Ân, hoàn hảo, tuy rằng lớn lên
xấu xí, trang phục lại thô tục không chút phẩm vị, nhưng ít ra cũng biết giả
trang thục nữ.

Bất quá Hà Đình cũng chỉ cùng Lý Cáp lễ phép mà thôi, đối với Thiên Thiên cùng
Diễm Nhi, chỉ liếc mắt mà trong mắt lại hiện lên vẻ coi thường. Lý Cáp thầm
lắc đầu, không có biện pháp, gà chính là gà, quạ đen chính là quạ đen, cho dù
sinh ra tại đám mây, cũng không biến thành thiên nga phượng hoàng.

Lát sau, Chân Dao, Hà Đình cùng một số con em nhà quyền quí trong Diên Đông
thành lại cùng nhau vui đùa. Ban đầu là bắt hồ điệp, sau đó là cùng nói chuyện
phiếm vân vân và vân vân. Lúc này Lý Cáp còn lại là mang theo Diễm Nhi cùng
Thiên Thiên đến trong lương đình ngồi, mỉm cười nhìn chân dao các nàng vui
đùa.

Chân Dao không muốn để biểu ca buồn, không ngừng giới thiệu bạn bè của nàng
cho Lý Cáp, nhưng hắn cùng đám tiểu hài có cái gì có thể cùng nói chuyện? Tuy
chỉ là một tiểu hài tử mới hơn mười tuổi nhưng khi ở cùng với bọn trẻ ngang
lứa ở với nhau,chính là hắn chiếm được tuyệt đối quyền uy. Như đối Thiên Thiên
cùng Chân Dao, một là thân phận chủ tử, một là thân phận biểu ca. Muốn cho hắn
cùng đám tiểu thí hài vô câu vô thúc cùng nhau vui đùa, hắn làm không được.

Cái gì? Trở về lúc nhỏ, hưởng thụ thời niên thiếu chăng? Thật ra là chờ cho
mau lớn lên thì có!!! Hiện tại Lý Cáp luôn thầm mong lớn lên……… lớn lên……….
Nhanh con mẹ nó lớn lên…………..

Lý Cáp quay sang Thiên Thiên nói: “Ngươi muốn cùng bọn họ cùng nhau chơi
sao?”. Hắn bỗng nhiên nhớ tới đến, kỳ thực Thiên Thiên cũng chỉ là nữ hài mới
chin tuổi đầu mà thôi. Bất quá có thể là do ảnh hưởng của chính mình nên thoạt
nhìn cũng không ấu trĩ như đám nữ hài cùng tuổi, lại có vẻ thành thục dịu dàng
rất nhiều.

Thiên Thiên cũng lắc đầu nói: “Thiên Thiên không có hứng thú, Thiên Thiên
thích cùng chủ tử một chỗ.”

Lý Cáp cười cười, vỗ vỗ tay Thiên Thiên không nhắc lại. Bất quá khi nhìn Diễm
Nhi, lại phát hiện nàng nhìn bọn Chân Dao đến xuất thần, như đang suy nghĩ
chuyện gì có thể là nhớ lại thời nhỏ lúc còn ở Âu Dương thế gia.

Xem ra, nếu muốn đem Diễm Nhi thu phục triệt để, còn phải lý giải một chút quá
khứ của nàng. Lý Cáp thầm nghĩ trong lòng.

Bữa trưa được bày biện ở lương đình trong hoa viên, cơm nước coi như ngon
miệng, nhưng một bàn tiểu thí hài ngồi cãi nhau, thật Lý Cáp ăn không vào
được. Nơi này thật sự là không thích hợp cho hắn đến, bất quá nhìn vẫn Chân
Dao vẻ mặt hài lòng tươi cười, hắn đích trong lòng thật thoải mái —— quên đi,
tất cả coi như là vì bảo bối biểu muội đi!

Buổi chiều Chân Dao, Hà Đình các nàng lại chơi đùa một hồi, đã bắt đầu chuẩn
bị cho yến hội vào buổi tối.

Lúc mặt trời xuống núi, Hà Đình đã đi một hồi lâu, bọn nhỏ đều ở cùng một chỗ
tán gẫu, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười đùa.

Lý Cáp hỏi Chân Dao: “Hà Đình đi đâu rồi?”. Để hắn gọi “Đình Đình muội muội”
có chút không tự nhiên, người Lý Cáp gọi là muội muội ai cũng là tiểu mỹ nhân
xinh đẹp động lòng người, làm gì có ai xấu xí.

Chân Dao một bên cảm tạ Thiên Thiện lau trán cho nàng, một bên nói với Lý Cáp:
“Một lát sinh nhật yến hội bắt đầu Đình Đình đi trang điểm rồi.”

Một lát sau, Hà Đình mặc một bộ y phục màu trắng xuất hiện, trên mặt quả nhiên
trang điểm một tầng son phấn dày, lúc đi ngang qua cạnh Lý Cáp, đủ thứ mùi
hương tỏa ra, bột phấn bay loạn lên, làm hắn hắt hơi không dứt.

Mọi người bắt đầu xe ngựa trước cửa Hà phủ, đi đến Đệ Nhất tửu lâu ở Diên Đông
phủ —— Thanh Nguyệt lâu.

Lúc xuống xe ngựa, một nam hài mặc cẩm y muốn đỡ Chân Dao, lại bị nàng né
tránh, chu chu cái miệng nhỏ nhắn, trừng mắt nói: “Ngươi không phải biểu ca,
không cho chạm vào ta.” Nói xong liền nắm bàn tay của Lý Cáp.

Lý Cáp nhìn nam hài xấu hổ kia, thật hài long nghĩ, cô gái nhỏ này nhìn qua
thật cẩu thả không ngờ lại là người có ý tứ a. Sau này hỏi lại mới biết, Chân
Dao bình thường tuy cùng bọn nam hài vui đùa nhưng ngay cả tay cũng không cho
bọn họ chạm đến, có thể nói nam tử cùng nàng thân mật tiếp xúc ngoại trừ nàng
gia gia Diên Đông Vương gia cùng phụ thân, chính là Lý Cáp.

Thật không ngờ Chân Dao thoạt nhìn ngây thơ thuần khiết, lại biết ý tứ như
vậy. Lý Cáp tâm trạng cũng có chút vui vẻ, tuy đều là tiểu hài tử, nhưng hắn
cũng không hy vọng biểu muội mình thích suốt ngày nam hài cùng nhau câu kết
làm bậy, vạn nhất muốn làm ra chuyện một hai nhỏ vô tư không hiểu đến, chẳng
phải là để hắn thêm phiền phức.

Có câu lòng của phụ nữ khó dò, kỳ thực tâm tư của tiểu nữ hài cũng không đơn
giản. Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, Chân Dao đã thích quấn quít lấy biểu ca Lý
Cáp, nghĩ Lý Cáp thật khác so với những nam hài khác, đặc biệt đáng để nàng
sùng bái. Sau này mọi người thấy nàng không muốn rời xa Lý Cáp, lúc đàm tiếu
liền nói chờ nàng trưởng thành sẽ gả cho biểu ca. Người nói vô tâm, người nghe
có ý, tiểu Chân Dao tựu thực sự đem chính mình trở thành người của Lý Cáp.

Lý Cáp tay trái Thiên Thiên, tay phải Chân Dao, nhất thời trở thành đối tượng
mà đám nam hài chín mười tuổi hâm mộ.

Thanh nguyệt lâu không hổ là Diên Đông thành đệ nhất đại tửu lâu, từ bên ngoài
nhìn trang nhã, đi vào bên trong nhìn còn lại là xa hoa cao quý, cách bày biện
đều tinh xảo tới cực điểm, mỗi dạng đồ dùng đều lộ ra hoa lệ cùng ưu nhã.

Lúc này thanh nguyệt lâu đã sang đèn, dưới lầu đủ loại xe ngựa, các đại nhận
vật ở Diên Đông phủ tự mình đến hoặc phái người đến để chúc mừng sinh nhật Bố
Chính Sử tiểu nữ nhi. Có thể thấy được ảnh hưởng của Hà gia tại Diên Đông phủ
thậm chí Tịnh Khang tỉnh là không nhỏ.

Lý Cáp bọn họ hiện tại đang ở tầng thứ tư của Thanh Nguyệt lâu lầu, tầng này
mở tiệc chủ yếu là chiêu đãi đám con cháu nhà giàu, từ bốn năm tuổi đến mười
tám tuổi, trong Diên Đông phủ. Bất quá Lý Cáp nhìn nửa ngày, cũng không thấy
thanh tú thiếu nữ hoặc nữ hài, không khỏi có chút thất vọng ——Diên Đông thành
cũng quá kém đi, ngoại trừ biểu muội, ngay cả một mỹ nữ cũng không có. Tính ra
nữ tử nhà giàu từ nhỏ được nuông chiều, từ bé ăn ngon ngủ ngon, lại có bảo
dưỡng, nên lớn lên đều tương đối đẹp, da cũng tương đối mềm mại. Bởi vậ không
cần nghĩ cũng biết con cái gia đình giàu có cũng khác xa nử tử bình dân. Tất
nhiên không tính thiên sinh lệ chất, sa nan yểm châu nử tử bình dân, nhưng dù
sao cũng chỉ là số ít mà thôi.

(DG: Sa nan yểm châu: đất cát khó giấu được ngọc)

Lý Cáp nhìn thấy khí phái này, không khỏi có chút kỳ quái, Tịnh Khang bố chính
sử này có phải là có chút kiêu ngạo quá hay không? Như phụ thân hắn Lý Tư Hồng
khi sinh nhật bốn mươi tuổi cũng chỉ là tại quý phủ bày một tiệc rượu đơn
giản, ca ca Lý Minh sinh nhật thành nhân mười bảy tuổi chỉ mời tượng trưng một
số hảo bằng hữu trong khi đó hắn đã là thám hoa của triều đình.

Vậy Hà Cầu có khả năng gì mà sinh nhật tiểu nữ nhilại làm phô trương như vậy?
! Chẳng lẽ bọn họ có bối cảnh gì? Trong khi Lý Cáp suy nghĩ, yến hội sinh nhật
của Hà Đình đã bắt đầu.

Trên đường Lý Cáp cũng nói qua với Chân Dao không cần giới thiệu hắn với đám
con cháu nhà giàu ở Diên Đông phủ, hắn đối bọn họ không có hứng thú, mà Hà
Đình cũng dường như quên mất hắn không giới thiệu hắn với mọi người mà chỉ
cùng với đám phú gia công tử, tiểu thư nói chuyện phiếm, bởi vậy trong bữa
tiệc có bàn náo nhiệt lại có nơi buồn tẻ. Hơn nữa Lý Cáp lại không cùng người
khác vui đùa bởi vậy nên người kính rượu cùng hắn hay cùng nói chuyện với hắn
đã ít,lại càng ít hơn.

Lý Cáp cùng Diễm Nhi, Thiên Thiên ngồi ở trong góc, mỉm cười nhìn đám nhóc vui
đùa, trong lòng tự tính toán việc của chính mình.

Bất quá sau lại có mấy người công tử ca tìm tới Lý Cáp nguyên nhân cũng để hắn
có chút bất đắc dĩ. Bọn họ cho rằng Diễm Nhi cùng Thiên Thiên thiên kim của
nhà ai, nhưng sau khi hỏi mới biết được là thị nữ của Lý Cáp, không khỏi qua
đây nịnh bợ lấy lòng, mong muốn có thể đem hai nàng bán cho bọn hắn. Xã hội
lúc bây giờ, thị nữ được đám nhà giàu trao tay hay mua bán là chuyện rất bình
thường.

Lý Cáp đương nhiên là cự tuyệt. Có những tên công tử chưa từ bỏ ý định thậm
chí trong giọng nói lại có ý uy hiếp, nhưng khi Lý Cáp tiết lộ một chút thân
phận, bọn họ liền lập tức thoái lui.

Ngoại tôn của Diên đông vương, cháu của đương triều thái sư, con của Thanh Lâm
Tổng đốc, nào phải người bọn bọ có thể đắc tội?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.