Không biết cụ thể Phàn Tín đã nói chuyện thế nào, chỉ nghe nói là tăng lương, sau này có bắt gặp thì dì Trương cũng coi như không thấy gì, vẫn làm việc như bình thường, chỉ là càng cẩn thận hơn, buổi tối không đi lên lầu, cố gắng né tránh đời sống riêng tư của họ.
Điều này khiến Phùng Dao tự nhiên hơn, sau mấy hôm bận rộn cũng dần quên đi sự ngại ngùng của hôm đó. Nhưng sau khi bị bắt gặp, Phùng Dao cũng phát hiện Phàn Tín ngày càng trắng trợn, về đến nhà liền sờ mó tay chân, ôm eo quàng vai các kiểu, thân mật đến mức không màng đến người khác.
Lúc không có người thì càng quá đáng hơn, chơi ở phòng ăn chưa đủ, ở phòng trà còn đặt một chiếc ghế nằm, nói là để uống trà, cuối cùng chỉ coi cơ thể cô như đồ đựng, kéo cô ngồi lên ghế đút hắn uống nước trà lẫn với dâm dịch.
Thậm chí hắn còn cho người làm nghỉ, kéo cô vào phòng, trần truồng đụ địt cả ngày, trừ lúc nghỉ ăn cơm, còn lại cứ liên tục làm tình, dù không đụ thì cũng ôm ấp chơi đùa từng tấc da thịt cô, cả cơ thể ẩm ướt, tỏa ra mùi hương tình dục.
Thỉnh thoảng nhớ lại, Phùng Dao cũng cảm thấy quá dâm loạn, nhưng cơ thể thành thục nhiều nước, mỗi lần bị lưỡi hắn liếm khắp người, nhất là hang động chín rục bên dưới, cô lại bất giác chìm vào khoái cảm, mong chờ được lấp đầy, chảy một đống nước.
Con cặc thô to cương cứng kết hợp với lồn múp dâm đãng, mỗi lần làm tình đều khít chặt, mỗi cú dập nắc đều nóng bỏng.
—–
Kế hoạch mở cửa hàng của Phùng Dao vẫn đang được chuẩn bị, có quá nhiều chuyện phải làm, không thể gấp được, cô còn bận việc công ty nữa, vì vậy giao cho bên thiết kế và thi công lo liệu trước.
An Thiến Thiến lâu lâu cũng giúp cô theo sát, giờ cô ấy rất nhàn rỗi, sáng ý cũng nhiều, ngày thường cũng hay đi mua sắm, có thể góp ý.
Phùng Dao bận rộn một khoảng thời gian, cô là kiểu thích hưởng lạc, mệt mỏi nhiều ngày liền, vừa bận xong liền sắp xếp mấy ngày nghỉ đi chơi.
Suy nghĩ này rất hợp ý An Thiến Thiến, nhưng vì cô ấy đang mang thai, họ chỉ đành chọn đi du lịch ngắn ngày ở Lộc Đảo, coi như đổi gió.
Lộc Đảo giáp biển, hiện tại cũng vừa qua mùa hè nóng nực, ngồi ở bãi biển rất thoải mái, hai cô gái còn đi ngắm triển lãm, chụp hình khắp nơi, sau đó tìm một quán cà phê ngồi chơi, cứ thế nhàn nhã mấy ngày.
An Thiến Thiến nhìn điện thoại, mới mang thai mấy tháng nên bụng vẫn chưa to, nhưng thời gian này chỉ có ăn với ngủ, gương mặt cũng có da có thịt hơn, sắc mặt rất tươi, nhưng tâm trạng lại hơi băn khoăn: \”Đặng Phương Minh với ba chồng nói muốn tới đón tớ.\”
Phùng Dao xúc thìa bánh kem ăn, cũng đoán được hai cha con đó vẫn thấy lo lắng, thoải mái nói: \”Thì cứ tới thôi, vừa hay cho họ đến hầu hạ cậu.\”
An Thiến Thiến bỗng thấy ấm ức: \”Hay lắm, mới có mấy ngày cậu đã chê tớ phiền rồi, tớ biết là buổi tối hay kéo cậu nói chuyện rất muộn, giày rơi ở bãi biển cũng nhờ cậu nhặt hộ, nhưng không ngờ cậu lại thiếu kiên nhẫn với tớ đến mức này, có phải cậu chỉ thích anh già nhà cậu không?\”