Đây chính là lực lượng của văn minh cảnh! Không lẽ mình không chắn được một chỉ của văn minh cảnh hay sao?
Chính lúc này, Lục Nguyên cảm thấy toàn thân Vạn Kiếm Quy Tông nhanh chóng vận chuyển, dường như kinh mạch hóa thành vạn cái mà lực lượng văn minh cảnh cũng thành vạn cái. Lực lượng văn minh cảnh to lớn không gì sánh bằng chia thành vạn cái cũng yếu đi rất là nhiều, vạn luồng pháp lực đánh vào người Lục Nguyên không ngừng bị pháp lực vân thức suy yếu, cuối cùng dung vào hố đen kiếm đạo.
Lục Nguyên bỗng nhiên bị trọng thương!
Nhưng lần trọng thương này giảm nhỏ uy lực nhiều.
Pháp lực một chỉ của Pháp Cương phó chủ văn minh chưa dứt, vẫn tiếp tục tấn công. Vạn Kiếm Quy Tông tiếp tục đem pháp lực của đối thủ chia thành một vạn phần, thành một vạn dòng chảy giảm bớt rồi tụ tập trong hố đen kiếm đạo, rồi mới tổn hại nặng bản thân.
Pháp lực một chỉ còn đang rót vào, Lục Nguyên phát hiện dù Vạn Kiếm Quy Tông san sẻ rất nhiều áp lực cho hắn nhưng chưa chắc chống được bao lâu.
Pháp Cương phó chủ văn minh khẽ kêu lên, gã phát hiện đánh ra hơn phân lửa chỉ lực mà Lục Nguyên chưa bại. Pháp Cương phó chủ văn minh là người sĩ diện, gã đường đường là phó chủ văn minh, nếu bị một thế giới cảnh bình thường chặn một chỉ thì quá mất mặt rồi.
Vì mặt mũi của văn minh cảnh, Pháp Cương phó chủ văn minh phóng thích ra toàn bộ dư lực của một chỉ, chỉ khí cuồn cuộn, pháp thuật vô biên cuối cùng tạc nổ.
Lúc này Lục Nguyên dốc hết bản lĩnh ra dùng đến cực điểm.
Kiếm thuật đã đánh ra kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Chớp mắt vô số tuyệt chiêu xuất hiện trong thân kiếm, đối mặt pháp lực của đối phương còn xâm nhập vào thân thể mình thì vạn hành Vạn Kiếm Quy Tông đại pháp đem pháp lực đối phương đánh vào người suy yếu nó đi.
Pháp Cương phó chủ văn minh ra một chir này còn chưa hết mà Lục Nguyên đã dốc cạn sức rồi.
Rốt cuộc thì một chỉ của Pháp Cương phó chủ văn minh cạn trước hay là Lục Nguyên trước tiên chống đỡ hết nổi?
Giây phút này cực kỳ hấp dẫn.
Lục Nguyên tựa như chiếc lá trên đầu sóng, theo sóng dập dềnh tùy thời sẽ bị lật úp.
Sóng ngừng!
Không sai sóng to đột nhiên dừng lại.
Thiên địa đột nhiên hồi phục bình thường!
Bởi vì một chỉ lực của Pháp Cương phó chủ văn minh đã dùng hết, nếu gã lại ra chỉ thứ hai thì Lục Nguyên chắc chắn sẽ thua, nhưng gã không cần lại ra chỉ thứ hai, một chỉ đã ra không cần tiếp tục nữa.
Pháp Cương phó chủ văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
– Chúc mừng ngươi, không ngờ đỡ được một chỉ của ta, sau này ngươi có thể xưng là người mạnh nhất dưới Năm Mươi Thiên Bảng, đứng chung với Hoa Pháp Thánh rồi.
Gã thật lòng khen Lục Nguyên, là tiền bối khen hậu bối, tán thán. Mặc dù nói là để Lục Nguyên đỡ được một chỉ thì gã mất mặt thật nhưng thấy hậu bối mạnh như vậy, có tiềm lực đến thế. Trong một chỉ Pháp Cương phó chủ văn minh cũng trông thấy không ít thứ đặc sắc, ví dụ kiếm thuật của Lục Nguyên đúng là quá tinh diệu, đến chỗ hấp dẫn thì dù là Pháp Cương phó chủ văn minh cũng cmar thấy bản thân không bằng.
Vậy nên Pháp Cương phó chủ văn minh thật lòng khen.
Lục Nguyên hít một hơi sâu, mới rồi sống qua được, lúc ấy hắn thật sự dùng hết sức rồi, rốt cuộc ngoi ngóp qua, qua được một chỉ của văn minh cảnh. Mình làm được rồi, đây chỉ là tiểu thành công trong đời, nhưng trải qua cố gắng cuối cùng thành công có loại vui sướng và sảng khoái khó tả, lần thành công cực kỳ sung sướng.
Người đứng xem văn minh cấp như Bảo Thuyền phó chủ văn minh, Trọng Phủ phó chủ văn minh cũng thầm khen, Lục Nguyên vậy mà một chỉ bất bại, thật là khó được.
Đám người thế giới cảnh như là Hoa Pháp Thánh, Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử và nhiều người khác cũng thầm la phục.
Có thể đỡ một chỉ của văn minh cảnh mà không thua, đây là việc danh chấn chư thiên.
Lục Nguyên trầm giọng nói:
– Xin Pháp Cương phó chủ văn minh lại chỉ giáo nữa!
Trận chiến mới rồi mình đỡ được một chỉ chứ không thất bại cho nên cầu lại đến một chỉ.
Pháp Cương phó chủ văn minh ngây ra, Pháp Nhất Đế Tử thì biết ngọn nguồn bên trong, giải thích một chút nhưng không nói lộ 'Bách Bại Chân Kinh'. Pháp Cương phó chủ văn minh nghe Pháp Nhất Đế Tử giải thích thì gật gù, trong đó có ẩn tình, dù sao đối vơi gã không phải chuyện gì phiênf phức lắm nên Pháp Cương phó chủ văn minh dứt khoát ra một chỉ nữa đánh bại Lục Nguyên.
Đây là bại thứ mười của Lục Nguyên!
Vài ngày tiếp theo Lục Nguyên mang thân thể bị thương khiêu chiến Bảo Thuyền phó chủ văn minh và Trọng Phủ phó chủ văn minh. Hai người này đều tới làm khách, nếu bây giờ bỏ qua thì sau này có lẽ khó mà gặp gỡ, thế thì chẳng phải là rất đáng tiếc sao? Những người này đều là tài nguyên quan trọng, bây giờ mình đang tích lũy ba mươi ba bại. Bảo Thuyền phó chủ văn minh, Trọng Phủ phó chủ văn minh có biết sở thích kỳ quái Lục Nguyên, khoái tìm văn minh cảnh khiêu chiến rồi bị đánh bại, cộng thêm nhiều ít họ phải cho Pháp Nhất Đế Tử mặt mũi, vậy nên hai vị văn minh cảnh đều ra tay lập tức đánh bại Lục Nguyên. Chiến tích thua trận của Lục Nguyên đã tích lũy đến mười hai bạn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
Vốn pháp cổ văn minh còn có một vị phó chủ văn minh có thể tích lũy đến mười ba bại, nhưng tiếc ra phó chủ văn minh đó dường như ở thời không xa xăm có nhiệm vụ, có lẽ ngàn năm không trở về. Lục Nguyên không thể ở pháp cổ văn minh chờ ngàn năm nên việc này tới đây chấm dứt.
Mười hai bại chính là chiến tích mà Lục Nguyên tích lũy ở pháp cổ văn minh.
Ba mươi ba bại giờ đã tích lũy đến mười hai bạn thì không tệ lắm, xem ra gom góp cũng nhanh, cứ theo tốc độ này thì nói không chừng không lâu sau mình có thể hoàn thành Bách Bại Chân Kinh.
Tiếp theo Lục Nguyên ở pháp cổ văn minh một đoạn thời gian, có một nửa là cùng Vân Tụ Tuyết, ngẫu nhiên cùng Hoa Pháp Thánh, Pháp Chi Tử đấu một trận. Bây giờ hắn với Hoa Pháp Thánh là ngang tay, Pháp Chi Tử thì thua xa, nhưng Lục Nguyên không thể không thừa nhận, Pháp Chi Tử tiến bộ rất nhanh, không uổng là người trong Khí Vận Thất Tử.
Lại qua một thời gian, Lục Nguyên từ biệt với đám người Pháp Nhất Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Vân Tụ Tuyết, định đi nho chi văn minh.
Đương nhiên hắn có xin Pháp Nhất Đế Tử làm tình báo giả xem như hắn cnf ở trong pháp cổ văn minh. Dù sao Lục Nguyên mới biến mất mà bên kia xuất hiện Lý Thái Sử thì khiến người nghi ngờ ngay, vậy nên Lục Nguyên phải tạm thời còn có mặt, làm tình báo Lục Nguyên còn ở trong pháp cổ văn minh để tránh cho người thông minh liên tưởng.
Bây giờ mình cần đi tích lũy ba mươi ba bại, còn kém hai mươi mốt bại nữa. Chỗ nho chi văn minh thì có ba vị phó chủ văn minh có thể tích lũy chiến tích ba bại, đương nhiên ở nho chi văn minh phải đối mặt Lý Thái Sử, dùng thân phận Lý Thái Sử tới đó. Lục Nguyên nhanh chóng đi nho chi văn minh, mất mười ngày rốt cuộc chạy tới nho chi văn minh.
Nho chi văn minh phòng ngự nghiêm ngặt, nhưng Lục Nguyên có thân phận Lý Thái Sử thì nhẹ nhàng tiến vào trong.
Lục Nguyên vừa vào nho chi văn minh thì đụng phải đoàn người Khổng Minh Đức.
Khổng Minh Đức là cao thủ nửa bước văn minh cảnh, trông thấy Lục Nguyên thì kinh ngạc kêu lên:
– Lúc ở văn minh thánh địa đa tạ Lý sư đệ.
Trong văn minh thánh địa gã và Khổng Ni bị vây khốn trong tay Ma Chi Tử, suýt chút bị giết chết rồi. May mắn Lục Nguyên biến thành Lý Thái Sử đánh bại Ma Chi Tử cứu họ một mạng nên tất nhiên họ phải cảm ơn Lý Thái Sử.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
– Mọi người đều là nho chi văn minh đồng môn sư huynh đệ, không cần khách sáo làm gì.
Đối với đám người Khổng Minh Đức thì Lý Thái Sử cực kỳ bí ẩn, thời gian vào nho chi văn minh rất ngắn và có thành tích đánh bại Ma Chi Tử, bình thường ít khi lộ mặt ở nho chi văn minh. Lục Nguyên khách sáo trò chuyện vài câu với đám Khổng Minh Đức rồi mới đi tìm Nho Chi phó chủ văn minh.
Thấy Nho Chi phó chủ văn minh, hắn nói ra việc 'Bách Bại Chân Kinh', gã cũng là một trong những người có thể nói thật. Nếu không có Nho Chi phó chủ văn minh thì e rằng hắn đã sớm chết dưới kích của Hoang Chi Tử rồi.
Nho Chi phó chủ văn minh nghe hắn nói vậy cũng không nương tay, giơ tay đánh ra một chỉ. Lục Nguyên cảm thấy uy lực của Nho Chi phó chủ văn minh không mạnh hưn Pháp Cương phó chủ văn minh bao nhiêu, xem ra bây giờ Nho Chi phó chủ văn minh đúng là rất yếu, nếu bàn về thực lực chân chính, lúc Nho Chi phó chủ văn minh ở đỉnh cao thì tuyệt đối có thể nghiền nát Pháp Cương phó chủ văn minh.
Nhoáng lên một cái Lục Nguyên đã được mười ba bại, cách gom đủ ba mươi ba bại 'Bách Bại Chân Kinh' còn có hai mươi bại mà thôi.
Nho Chi phó chủ văn minh đánh bại Lục Nguyên, tổng cộng dùng hai chỉ.
Khi ra chỉ thứ hai thì Nho Chi phó chủ văn minh rất là kinh ngạc.
Sau khi đánh bại Lục Nguyên rồi, Nho Chi phó chủ văn minh vẻ mặt lộ kinh ngạc nói:
– Hiện giờ thực lực của ngươi đã có thể đỡ được một chỉ một kỷ nguyên phó chủ văn minh rồi?
– Đúng vậy.
Lục Nguyên gật đầu đáp:
– Trước đó không lâu ở pháp cổ văn minh tu hành một đoạn thời gian, hiện tại đã có thể đỡ được một chỉ một kỷ nguyên phó chủ văn minh.
Nho Chi phó chủ văn minh rất là vui mừng, gã thu vài đệ tử thì Lục Nguyên xem như xuất sắc nhất, bây giờ thực lực của hắn có thể tương đương với Hoa Pháp Thánh, xem ra tiềm lực đuổi theo sát Hoang Chi Tử, sau này chắc chắn là phó chủ văn minh. Thật ra Nho Chi phó chủ văn minh đi di thất địa quyết chiến cùng yêu chi phó chủ văn minh là có nguyên nhân riêng, cũng luôn không yên tâm về nho chi văn minh, sợ Thiên Lý phó chủ văn minh làm ra cái gì. Nhưng bây giờ có thêm Lục Nguyên thì gã đã yên lòng rồi, sau này hắn có thể bảo vệ nho chi văn minh được một chút, không khiến tâm huyết của gã uổng phí, nho đạo có thể trường tồn trong thiên địa, chính khí bất diệt.
Nho Chi phó chủ văn minh cũng gọi lên hai phó chủ văn minh khác, tức là Tam Thư phó chủ văn minh, Khí Tiết phó chủ văn minh. Nho Chi phó chủ văn minh có nói chuyện Lục Nguyên khiêu chiến, dù không giải thích về 'Bách Bại Chân Kinh' nhưng hai phó chủ văn minh có nể mặt Nho Chi phó chủ văn minh, lại thêm bây giờ Lý Thái Sử tiềm lực vô cùng rất là nổi tiếng, còn đánh bại Hoang Chi Tử nữa, xem như là hậu bối có tiềm lực nhất hiện nay trong nho chi văn minh. Hai phó chủ văn minh có định bồi dưỡng tình cảm một chút.
Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên, Khổng Minh Đức và một số sư huynh đệ khác nghe nói Lý Thái Sử đã trở lại thì có đến xem náo nhiệt.
Tam Thư phó chủ văn minh bộ dạng như ông lão, vuốt râu dài nói:
– Chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lục Nguyên trầm giọng đáp:
– Đã chuẩn bị rồi.
Tam Thư phó chủ văn minh một chỉ điểm ra, vẫn là một chỉ hời hợt nhưng bên trong như có càn khôn, dường như trong thiên địa có một quyển sách rất dày nặng đè xuống. Trong thư ghi chép chân lý thiên địa, Lục Nguyên thì lật tay đánh ra Truyền Chính Tiên Thư, tiếc rằng vẫn là một chiêu thất bại.
Tam Thư phó chủ văn minh là một phó chủ văn minh sống rất lâu đời, thực lực vượt xa một kỷ nguyên nên tất nhiên Lục Nguyên không dễ đỡ được công kích.
Nhưng Lục Nguyên biểu hiện ra không tầm thường.
Khổng Ni khen nói:
– Lý Thái Sử sư đệ đối mặt công kích của Tam Thư sư thúc vậy mà còn thong dong phản kích được, dù rằng phút cuối không địch lại nhưng vẫn khá ghê gớm.
– Đúng là vậy.
Khổng Minh Đức là đệ tử của Tam Thư phó chủ văn minh, nói:
– Đối mặt sư phụ, bình thường ta ra tay bị trúc trắc, không ngờ Lý sư đệ có thể đánh suôn sẻ như vậy.
Khổng Ni và Khổng Minh Đức là người mạnh nhất trong đệ tử nho chi văn minh, đều là nửa bước văn minh cảnh. Hai người đều công nhận không bằng Lý Thái Sử thì những người khác càng không thể so sánh.
Điều này rất bình thường, khi thế giới cảnh đối mặt văn minh cảnh thì hay bị khí thế đó hù sợ, ra tay khó tránh khỏi chần chờ không thể trôi chảy được.
Dù Lục Nguyên là khí vận đệ bát tử, có tranh hùng cùng Hoang Chi Tử thì ban đầu mới ra tay cũng như thế. Chẳng qua lúc ở pháp cổ văn minh nhiều phen khiêu chiến, liên tục đấu với hơn mười văn minh cảnh, Lục Nguyên lại là người thích ứng rất nhanh, liên tục khiên chiến vài phó chủ văn minh hắn đã dần thích ứng uy áp của văn minh cảnh, thế mới đánh ra mây bay nước chảy như vậy, không quá để ý uy nhiếp từ Tam Thư phó chủ văn minh.
Về mặt kinh nghiệm thế này những người khác không thể nào sánh bằng Lục Nguyên được.
Tam Thư phó chủ văn minh nhẹ nhàng đánh bại Lục Nguyên, bây giờ hắn đã thua lần thứ mười bốn. Tam Thư phó chủ văn minh ra tay rất nhẹ nên dù Lục Nguyên có thất bại cũng không bị thương nhiều, có thể tiếp tục khiêu chiến đối thủ tiếp theo, Khí Tiết phó chủ văn minh.
Khí Tiết phó chủ văn minh là người đàn ông trung niên khí thế kiêu ngạo trong thiên địa, gã mới thăng lên văn minh cảnh, vừa lúc có pháp lực một kỷ nguyên.
Khí Tiết phó chủ văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, hỏi:
– Chuẩn bị xong chưa?
– Đã xong rồi.
Lục Nguyên cầm Truyền Chính Tiên Thư trong tay.
Khí Tiết phó chủ văn minh cao giọng:
– Tốt!
Ngón tay bắn ra, hóa thành một luồng khí kình. Khí kình vừa đánh ra dường như hóa thành chính khí uy phong trong thiên địa, lại như ở sâu trong thời không xa xôi có một quyển sách chính khí đại biểu chính nghĩa trong thiên địa.
Hay cho một chỉ!
Lục Nguyên trong chớp mắt này cũng vạn sức mạnh đến cực hạn, Vạn Kiếm Quy Tông trong người và bên ngoài là Truyền Chính Tiên Thư vận chiêu thức cực kỳ tinh diệu.
Ngón tay của Khí Tiết phó chủ văn minh và Truyền Chính Tiên Thư của Lục Nguyên đánh vào nhau.
Chớp mắt dường như có vạn tầng trời cao nổ tung, vô số chính khí tạc nổ, ánh sáng trắng thần thánh mà mênh mông không ngừng tỏa ra trong bầu trời.
Đỡ được!
Không ngờ đỡ được!
Không ngờ Lý Thái Sử đỡ được một chỉ của Khí Tiết phó chủ văn minh.
Cái này quá khoa trương đi!
Không sai, mặc dù lúc trước Lý Thái Sử có đánh bại Ma Chi Tử nhưng bây giờ hắn chặn một chỉ pháp lực một kỷ nguyên của phó chủ văn minh, đây là khoa trương hơn cả đánh bại Ma Chi Tử nhiều, đại biểu thực lực Lý Thái Sử đã leo lên đẳng cấp cỡ Hoa Pháp Thánh.
Nho Chi phó chủ văn minh vuốt râu cười, gã biết sẽ có biến đổi như vậy.