Hoa Sơn Tiên Môn – Chương 991: Phượng cổ văn minh – Botruyen

Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 991: Phượng cổ văn minh

Chủ thái cổ văn minh nhìn thiếu nữ tóc bạc, nói:

– Thường Nga, không ngờ chủ tiên cổ văn minh đề phòng lâu như vậy vẫn không làm gì được ngươi, khiến ngươi tìm lại ký ức trăm thế trước, tu lại địa vị phó chủ văn minh.

Chủ thái cổ văn minh không mấy để ý Thường Nga, bởi vì đó là vấn đề để chủ tiên cổ văn minh đau đầu.

Nguyên Thủy phó chủ văn minh thì biến sắc mặt, gã là Khí Vận Thất Tử, năm đó có lĩnh giáo uy lực của Thường Nga.

Năm đó vị chủ văn minh này thực lực không kém gì chủ tiên cổ văn minh Hồng.

Thường Nga và Hồng từng đấu với nhau, hai người ở không trung đánh đến một thế giới như trung ương thiên triều tàn phá. Năm đó Khí Vận Thất Tử từng đấu với Thường Nga một lần, kết quả vài chiêu đã bị nàng đánh nằm rạp, bàn tay ngọc như có ma lực vô cùng.

Đó là trong suốt cuộc đời Khí Vận Thất Tử một lần gần với tử vong nhất, nếu không phải ở phút cuối Hồng cứu gã thì bây giờ gã sớm chết trong trận đó rồi.

Từ nay thực lực của gã không ngừng tăng lên, bây giờ đã gần với chủ văn minh rồi nhưng ngẫm lại, nếu đụng phải Thường Nga năm đó, đối mặt đôi tay ngọc kia thì e rằng trong mười chiêu gã sẽ bị đánh bại. Thường Nga năm ấy chính là có bản lĩnh cường đại như thế đó.

Khí Vận Thất Tử trong lòng suy nghĩ xoay chuyển rất nhiều, gã đứng ra hét lên:

– Thường Nga!

Tiếng rống của gã truyền khắp bốn phương vang vọng vũ trụ. Gã hét có tên là chấn vũ rống, có thể chấn động vũ trụ, tiêu diệt đối thủ.

– Tiểu Nguyên Thủy, la hét cái gì?

Thiếu nữ tóc bạc bất mãn hừ một tiếng, nói:

– Ồn ào quá đi.

Đối mặt tiếng rống của Khí Vận Thất Tử, phản ứng của thiếu nữ tóc bạc là ồn quá. Hơn nữa giọng điệu quả nàng lớn lối thật, đối với nhân vật thứ hai trong tiên cổ văn minh bảo là tiểu Nguyên Thủy.

Thiếu nữ tóc bạc nhẹ vuốt ngọc thố trong tay.

Khí Vận Thất Tử tiến lên một bước, một bước phong vân sinh, càn khôn đọng:

– Thường Nga, bây giờ thực lực của ngươi chưa hồi phục mà dám ra đây?

Thường Nga cười lạnh nói:

– Đương nhiên bổn cung dám ra. Tiểu Nguyên Thủy, không lẽ ngươi làm gì được bổn cung sao? Năm đó ngươi nhặt lại cái mạng dưới tay bổn cung, bây giờ mặc dù thực lực của bổn cung chưa hoàn toàn hồi phục, có lẽ không làm gì được ngươi nhưng nếu ngươi muốn chống lại bổn cung thì là nằm mơ. Hơn nữa những thực lực của ngươi lâu vậy còn chưa đột phá đến chủ văn minh, thật mất mặt. Thực lực như vậy, bổn cung qua một thời gian liền sẽ vượt trên ngươi.

– Vậy sao?

Nguyên Thủy phó chủ văn minh giơ tay lên, pháp lực đại chưởng to lớn như trời sụp đè hướng thiếu nữ tóc bạc. Pháp lực đại chưởng như sơn như hải, không đúng, như thiên địa, một chưởng này, như là bản thân thiên địa, đè xuống chính là cùng trời vỡ! Khí thế đó khủng bố hơn thế giới cảnh đánh nhau rất là nhiều.

Thiếu nữ tóc bạc bàn tay vung trong không trung, hóa thành một bàn tay nhỏ thuôn dài chộp hướng bàn tay to như trời sụp.

Hai bàn tay ở không trung đánh nhau. Nguyên Thủy phó chủ văn minh có chút đắc ý, gã phát hiện pháp lực hơn Thường Nga một bậc, nhưng lập tức thấy ra không thích hợp. Trong chưởng của gã có vô tận ánh sáng bạc tạc nổ, và một ban đầu văn tự nguyệt tự bay lên từ tay gã, đó chính là ban đầu văn tự nguyệt tự.

Trong muôn kiếp trước Thường Nga đem ban đầu văn tự nguyệt tự tế luyện đến có thể so sánh với tiên tự, bây giờ bao nhiêu năm không tế luyện có lẽ đã không bằng tiên tự, nhưng nàng tìm về nguyệt tự, bây giờ muốn đói kháng với Nguyên Thủy phó chủ văn minh mà không yếu thế thì cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Nguyên Thủy phó chủ văn minh giật mình bật thốt:

– Ngươi tìm trở lại nguyệt tự!?

– Đương nhiên rồi, bổn cung không tìm lại nguyệt tự thì sao xuất hiện ở đây được.

Thường Nga có chút ngoài ý muốn nói:

– Tiểu Nguyên Thủy, bây giờ thực lực của ngươi có tiến bộ nhất định rồi nhỉ.

Nguyên thủy đấu với Thường Nga, đánh ngang tay nhưng Thường Nga chắc chắn là mạnh hơn Nguyên Thủy. Dù gì năm ấy Thường Nga là nhân vật đứng ngang hàng với Hồng, trong chủ văn minh xếp vài hàng đầu.

Thường Nga xoay ô dù trong tay, nói:

– Thế nào? Bổn cung có thể làm một trong chỗ dựa cho Lục Nguyên không?

Thường Nga tuyệt đối là chỗ dựa vững chắc, mặc dù bây giờ chưa đến cấp chủ văn minh, chỉ là phó chủ văn minh mà thôi nhưng tương lai sớm muộn gì sẽ tiến vào chủ văn minh.

Nguyên Thủy phó chủ văn minh nhìn hướng Thường Nga, nói:

– Tại sao ngươi phải giúp Lục Nguyên?

Đây là một vấn đề, vấn đề khá là quan trọng với tiên cổ văn minh.

– Tiểu Nguyên Thủy, lỗ tai của ngươi bị điếc sao? Bổn cung đã sớm nói rồi, ai kêu đây là người đàn ông mà ngọc thố thích. Ngọc thố, còn không đi ra gặp mặt?

Ngọc thố biến thành luồng sáng trắng, sau đó xuất hiện một thiếu nữ áo trắng thuần khiết. Lục Nguyên giật mình, đây là Chung đại tiểu thư, Chung Linh.

Ngọc thố chính là Chung đại tiểu thư, Chung Linh?

Nguyên Thủy Thiên Tôn lòng trầm xuống:

– Ngọc thố?

Gã đương nhiên ghi nhớ năm đó ngọc thố là một trong thuộc hạ xuất sắc nhất của Thường Nga, cũng là tu vi phó chủ văn minh, bây giờ mặc dù bây giờ bề ngoài là sơ kỳ thế giới cảnh nhưng bản thân là nhân vật không tầm thường chuyển thế, sau này tu vi e rằng khá là đáng sợ. Đương nhiên Nguyên Thủy phó chủ văn minh cũng không sợ ngọc thố, lúc nó ở đỉnh cao vẫn thua dưới tay gã.

Lúc này thì Lục Nguyên lại thêm một chỗ dựa.

Thứ nhất là chủ pháp cổ văn minh, thứ hai là Thường Nga hiện nay là cấp phó chủ văn minh nhưng bản thân là cấp chủ văn minh chuyển thế, tiền đồ không thể đo lường.

Đương nhiên bây giờ muốn so với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường thì vẫn kém nhiều.

Chủ thái cổ văn minh rống to:

– Thường Nga, nếu ngươi hồi phục tu vi chủ văn minh thì cũng đành thôi, nhưng bây giờ ngươi liên hợp với pháp cổ văn minh vẫn không đủ xem đâu!

Câu này chọc giận Thường Nga:

– Chủ thái cổ văn minh hậu bối, ngươi vênh váo quá đấy!

– Vậy nếu thêm vào bổn cung nữa thì sao?

Bây giờ là ai muốn nhúng tay vào? Chỉ thấy trên không trung tỏa ánh sáng lấp lánh, vô số tiên nhạc vang lên, tiên âm lọt tai, lại có hai hàng Kim Đồng Ngọc Nữ. Kim đồng bàn tay chấp tràng, ngọc nữ đôi tay cầm như ý. Trong đội ngũ trầm rộ có một trầm hương bảo tọa, trên bảo tọa ngồi một thiếu phụ diện mạo xinh đẹp phong hoa tuyệt đại khí chất trang nhã. Thiếu phụ cột tóc đuôi ngựa, tóc dài rũ xuống.

Đây là!

Lục Nguyên kinh ngạc, có mấy người hô lên:

– Phó chủ thiên mẫu văn minh!

Phó chủ thiên mẫu văn minh! Nữ Oa Nương Nương!

Nhân vật này cũng siêu cứng rắn, được gọi là gần với chủ văn minh nhất, sức chiến đấu thậm chí đã bằng với chủ văn minh khác, vượt xa các phó chủ văn minh. Cho dù là Nguyên Thủy Thiên Tôn thì e rằng không phải đối thủ của bà.

Chủ thái cổ văn minh rống lên:

– Phó chủ thiên mẫu văn minh? Ngươi cũng muốn chen vào một chân bảo vệ Lục Nguyên sao?

– Tại sao bổn cung không thể bảo vệ Lục Nguyên?

Phó chủ thiên mẫu văn minh lạnh nhạt nói:

– Kỷ nguyên này sinh ra hai nhân tuyển chủng mã tốt nhất, một là Hoang Chi Tử, hai là Lục Nguyên. Hoang Chi Tử tự cao tự đại, tự đại thành cuồng, bổn cung rất không thích đương niên muốn để Lục Nguyên làm chủng mã.

Chủng mã? Thế này là sao trời? Lục Nguyên dở khóc dở cười.

Không thể tưởng tượng được phó chủ thiên mẫu văn minh bảo vệ mình là bởi muốn mình làm chủng mã cho văn minh cảnh. Lúc đó có nghe thiên mẫu văn minh nói vài lần nhưng không để trong lòng, cho rằng nói đùa thôi, bây giờ phó chủ thiên mẫu văn minh lại đường hoàng nói ra.

Lục Nguyên có chút lúng túng nhưng các nhân vật văn minh cấp thì không thấy ngại gì cả, vì họ đều biết việc chủng mã là bí mật của phó chủ thiên mẫu văn minh, thậm chí liên quan truyền thừa của họ. Phó chủ thiên mẫu văn minh có hai loại chủng mã, một là chủng mã bình thường, một là chủng mã kỷ nguyên.

Chủng mã bình thường không cần phó chủ thiên mẫu văn minh đích thân xuất động, hơn nữa chỉ chọn hai người là Hoang Chi Tử, Lục Nguyên.

Như vậy xem ra có khar năg là chủng mã kỷ nguyên.

Đây là đại bí mật kinh thiên động địa, nhưng rất ít có người biết bí mật này, dù là văn minh cảnh cũng cực kỳ hiếm hoi.

Phó chủ thiên mẫu văn minh đáp xuống, hành lễ với chủ pháp cổ văn minh. Chủ pháp cổ văn minh đáp lễ lại, hai bên đều là đại nhân vật trong thiên địa.

Lần này bên Lục Nguyên có chỗ dựa là chủ pháp cổ văn minh, Thường Nga rất có khả năng trở thành chủ văn minh, phó chủ thiên mẫu văn minh rất có thể sẽ là chủ văn minh.

Hiện tại thế lực chống lưng cho Lục Nguyên hoàn toàn không kém gì hai cổ văn minh tiên hoang, thêm vào năm văn minh bình thường là thụ, đồng, độc, lực, thiên lý liên hợp.

Lục Nguyên thật là may mắn, có số đào hoa, đến bây giờ thì hai người phụ nữ gần cấp chủ văn minh đến cứu hắn, chậc chậc, thật khiến người vừa hâm mộ vừa khâm phục, không biết Lục Nguyên lấy đâu là số đào hoa tốt thế.

Chủ thái cổ văn minh rống to:

– Hai vị gần chủ văn minh xuất hiện thì cùng khá ghê gớm, nhưng đáng tiếc, phó chủ thiên mẫu văn minh, Thường Nga, hai ngươi bây giờ ở trong mắt bổn văn minh chẳng là gì.

Gã tự tin một chọi một thì nhất định thắng ai người này, dù họ có line hợp lại cũng không đấu nổi với gã. Đương nhiên bây giờ đại thế rất khó đè đầu Lục Nguyên được, thế lực hai phe cơ bản ngang bằng, bên Thái Cổ, Tiên Cổ hưi thắng một chút, dù sao Tiên Cổ là Nguyên Thủy phó chủ văn minh chứ không phải đích thân Hồng.

– Vậy cộng thêm bổn cung nữa thì sao?

Lại một giọng nói vang lên.

Lại là bổn cung! Đây là bổn cung thứ ba rồi.

Lại đến một người nữa tự xưng là bổn cung.

Vị này sẽ là ai đây?

Màn kịch này náo nhiệt chưa từng có.

Chủ thái cổ văn minh mặc dù là chủ văn minh nhưng lúc trước chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra điều này.

Vô số ánh sáng chớp mắt hiện ra, vo số tiên nữ giáng xuống. Những tiên nữ mỗi người đều rất là u nhã, đứng chính giữa là một quý phụ khí chất ung dung cao sang. Phụ nhân cao quý mặc vân quang hương bào, mang kim quang thái huyền quan, xứng với bảy thước nhiễu chỉ ngọc kiếm.

Hơn nữa Lục Nguyên cảm giác rõ ràng trên người mỹ phụ cao quý cường đại lạ lùng, lực lượng hơn cả kỷ nguyên, đấy là lực lượng chủ văn minh. Trong cõi trời đất thế mà có một nữ chủ văn minh, Lục Nguyên giật mình, phát hiện mỗi đại nhân vật đều chấn kinh. Người chưa tới văn minh cảnh hiển nhiên không biết mỹ phụ cao quý này. Truyện Sắc Hiệp – https://truyenfull.net

Chủ thái cổ văn minh giật mình nói:

– Không ngờ là người!

Thật ra thì đây là lần đầu tiên chủ thái cổ văn minh thấy mỹ phụ cao quý này nhưng trong cõi trời đất lấy thân phụ nữ vinh đăng chủ văn minh thì hiện nay chỉ có một người.

Mỹ phụ cao quý lạnh nhạt nói:

– A? Đã nhận ra bổn cung rồi? Ánh mắt không tệ.

Chủ pháp cổ văn minh cũng chắp tay nói:

– Không ngờ Phượng Hậu chủ văn minh đích thân tiến đến, hiếm có hiếm có.

Phó chủ thiên mẫu văn minh được gọi là nhân vật gần với chủ văn minh và Thường Nga cực kỳ kiêu ngạo đều từng nghe đến kỳ nữ chủ văn minh, hành lễ nói.

– Kính chào Phượng Hậu chủ văn minh!

Phượng Hậu chủ văn minh!

Không sai, vị mỹ phụ cao quý này là Phượng Hậu chủ văn minh, cũng là trong thiên địa một nữ chủ văn minh duy nhất.

Phượng Hậu chủ văn minh là tây hoa chí diệu, động âm cực tôn. Từ trước đạo khí lắng đọng, không có chỗ đứng, đem khải địch huyền công khiến vạn vật nảy sinh. Nói trắng ra là Phượng Hậu chủ văn minh chính là nhân vật tôn quý nhất trong nữ tính, vượt qua phó chủ thiên mẫu văn minh và Thường Nga.

Dưới tay Phượng Hậu chủ văn minh luôn có bảy đại sứ giả gọi là thất nữ.

Trong thất nữ không có ai đơn giản cả.

Ví dụ trong thất nữ xuất sắc nhất gồm ba người. Một là chúa tể căn nguyên dưỡng dục huyền ảo thần linh, trong mê mang chia ra đại đạo thuần tinh khí, khiến khí tụ kế thành hình Tây Vương Mẫu, Tây Vương Mẫu, lại xưng thái hư cửu quang quy đài Kim mẫu chi quân, đại biểu địa vị thân phận của Kim Mẫu.

Còn một người tên gọi Dao Cơ thánh mẫu, Dao Cơ thánh mẫu chưởng quản dương hòa chi khí, nàng nắm giữ là hỏa.

Một người có tên Cửu Thiên Huyền Nữ, Cửu Thiên Huyền Nữ nắm giữ gió trong thiên địa.

Các cô gái gái khác cũng có chỗ lợi hại.

Phượng Hậu chủ văn minh dưới tay có nhiều nhân vật lợi hại như thế, bản thân bà cũng không tầm thường.

Tổ long, phượng hậu vốn là ngang nhau, đương nhiên thực lực thật sự thì yếu hơn tổ long chút nhưng có thể đứng chung đủ thấy chỗ đáng sợ của bà.

Phượng Hậu chủ văn minh cai quản có một phượng cổ văn minh. Phượng cổ văn minh mạnh hơn thiên mẫu văn minh rất nhiều, tên có một chữ cổ đủ thấy thực lực tuyệt đối không kém gì thái cổ văn minh.

Chẳng qua Phượng Hậu chủ văn minh đã nhiều năm không để ý trần thế, bao nhiêu kỷ nguyên không xuất hiện, bây giờ đi ra đúng là việc lạ.

Chủ pháp cổ văn minh và chủ thái cổ văn minh đều khẳng định một loại khả năng nhưng cách nghĩ của hai người hoàn toàn khác nhau.

Chủ thái cổ văn minh cao giọng nói:

– Không biết Phượng Hậu chủ văn minh đến là vì sao? Không lẽ muốn giúp tiểu bối Lục Nguyên chăng?

– Bổn hậu cũng không muốn giúp hắn, nhưng bất đắc dĩ bổn hậu mới thu thanh nữ đòi giúp hắn.

Dưới tay Phượng Hậu chủ văn minh vốn có thất nữ, cai quản địa phương khác nhau nhưng địa vị ở trong phượng cổ văn minh là cao nhất trừ Phượng Hậu chủ văn minh ra. Đương nhiên nghe nói mấy kỷ nguyên thất nữ có bị hao tổn, muốn bổ sung không dễ dàng, bây giờ rốt cuộc đã đầy đủ rồi ư?

Một cô gái áo xanh từ sau lưng Phượng Hậu chủ văn minh chậm rãi hiện ra. Thiếu nữ áo xanh thân cõng tiên kiếm, diện mạo thanh tú, khí chất ưu lệ.

– Tiểu Thanh!

Lục Nguyên ngây ra, không sai, đây là lúc trước hắn có quen biết, Việt Nữ Tiểu Thanh.

Không sai, thanh nữ mà Phượng Hậu chủ văn minh mới thu chính là Việt Nữ Tiểu Thanh ở Việt quốc nước ngoài.

Việt Nữ Tiểu Thanh không hải đại nhân vật chuyển thế gì, chỉ là Việt Nữ A Thanh đầu thai thôi. Đến bây giờ Việt Nữ A Thanh không phải đại nhân vật gì, chỉ là một thế giới cảnh mà thôi, chẳng là gì cả. Lúc trước Việt Nữ Tiểu Thanh và Phượng Hậu chủ văn minh không có một chút liên quan.

Nhưng thất nữ phượng cổ văn minh mỗi một người yêu cầu đặc biệt, bình thường một kỷ nguyên cũng khó gặp được một người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.