Lục Nguyên khẽ trở tay, thanh trấn nhạc kiếm đầy máu đã cắt đứt cổ họng Thiên Khôi Tinh.
Lúc này, máu bay tung tóe, Lục Nguyên biết rằng tán ma ba mươi sáu tinh đã chết hết trong tay mình, nhưng tán ma ba mươi sáu tinh yêu tà như vậy, không giết há chẳng phải để lại mối nguy hại cho nhân gian sao, ba mươi sáu người này không biết đã hút bao nhiêu sinh khí, không biết bao nhiêu vị tu tiên giả đã chết trong tay chúng rồi.
Cuối cùng cũng đã giết sạch bọn chúng, bây giờ bắt đầu đi tìm chiến lợi phẩm thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lục Nguyên lau mồ hôi trên trán, đối thủ lần này khá là đáng sợ, nếu không phải nhờ ngũ sắc kiếm đạo bảo vệ thì có lẽ giờ này đã bị trọng thương rồi, khiêu chiến với nhiều đối thủ như vậy quả là một việc vô cùng khó khăn, nhưng bây giờ tất cả đã giải quyết xong rồi.
Đương nhiên việc khó khăn như vậy thì thù lao cũng sẽ vô cùng phong phú.
Mà chưa nói đến thù lao của Xuất Vân Tiên Cảnh, chỉ có ba mươi sáu người này thôi, đều đã tu hành đến trường sinh lục trọng, trường sinh thất trọng rồi, tu hành đến mức này thì những linh vật họ mang theo nhất định không phải ít, lần này ta có thể kiếm được món hời rồi.
Lục Nguyên không thống kê thì không biết, nhưng thống kê rồi mới thấy giật mình.
Về linh thạch, rõ ràng có được hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, trời ơi, đây chính là hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, một linh thạch trung phẩm bằng một vạn linh thạch hạ phẩm, nhưng kể ra thì cũng không bất ngờ, tán ma ba mươi sáu tinh, mỗi người đều có thực lực rất cao, thực lực như vậy tất nhiên là phải có những vật phẩm tương đưuong rồi.
Lục Nguyên mới chỉ có một nửa khối linh thạch trung phẩm, bây giờ bỗng chốc có thêm hai mươi lăm khối, đúng là kiếm lợi lớn rồi.
Ngoài ra còn có ba mươi hai đại thần khí thạch, đây cũng có thể coi là một chiến lợi phẩm quan trọng.
Đúng rồi, còn có mười linh thú khổng lồ, vốn dĩ có nhiều hơn nhưng trong lúc đánh nhau với Lục Nguyên, rất nhiều linh thú của tán ma ba mươi sáu tinh khi họ sắp chết đã biến mất, không để lại cho Lục Nguyên.
Đây là…
Lục Nguyên nhìn thấy một loạt sách vở ghi chép các loại tà pháp, một loạy các tà bảo, đều là những pháp bảo bị nhiễm tà niệm, những loại pháp bảo này nếu đem đi bán chỉ có thể bán giá cao nhưng những loại tà bảo này rất nhiều loại dùng tử linh luyện thành, Lục Nguyên vốn là một người trong tiên đạo, không thể vì một chút lợi nhỏ mà để lại tà bảo cho nhân thế, để người khác ỷ lại vào tà bảo mà đi làm việc xấu.
Tu tiên giả đã có một chữ tiên nên phải có khí chất của tiên.
Vì lợi ích không từ thủ đoạn vốn không phải là khí chất của ta.
Ngay lập tức Lục Nguyên đem những loại sách vở tà pháp và ba mươi bảy cây gậy tà bảo có giá trị cao ấy phá hủy hết, nhưng thứ Lục Nguyên thu hoạch được bị ít đi rất nhiều nhưng tâm lại thanh thản.
Tốt rồi, lần này có thể xem như thu hoạch được nhiều rồi, hai mươi lăm khối linh thạch trung phẩm, ba mươi hai đại thần khí thạch và mười linh thú lớn, có thể trở về Xuất Vân Tiên Cảnh rồi.
Hoàn thành nhiệm vụ này nhất định sẽ có nhiều người phải mở to mắt ra nhìn.
Tán ma ba mươi sáu tinh là những yêu ma nổi tiếng khắp nước Tấn.
Ba mươi sáu tên này, mỗi tên đều vô cùng khó đối phó, gặp phải cấp tiên kiếm thì chúng lập tức chạy trốn mất, chúng có đủ các loại bí pháp, có thể trốn tránh những tiên kiếm, còn khi gặp phải những người dưới cấp tiên kiếm thì không có ai là đối thủ của chúng hết, vì vậy bọn chúng mới có thể ung dung tự tại sống đến nay. Nay chúng gặp phải Lục Nguyên coi như chúng xui xẻo, đền lại những tội lỗi mà chúng đã gây ra.
Tên đàu tiên trong tán ma ba mươi sáu tinh là Thiên Khôi Tinh, hắn được Mã Lăng truyền thụ cho một loại bí pháp cấm kỵ vô cùng nham hiểu, được gọi là “đại la hỗn thiên la yêu hóa ma thôn nhân”, loại này hung độc y như tên gọi của nó vậy, cho dù là máu của người, yêu hay ma đều bị ngưng hợp trên cơ thể.
Vô số oán khí, vô số huyết dịch đều ngưng lại trên người.
Thiên Khôi Tinh có được bí pháp này, vốn trong người hắn đã có rất nhiều oán khí, mà oán khí càng nhiều thì thì khí tử linh lại càng mạnh, những linh hồn bị hành hạ càng nhiều, bị giày vò đến mức vượt qua cả sự hung ác, pháp lực của Thiên Khôi Tinh càng cao. Loại hung tà này đã đạt đến cực điểm trong pháp môn, những linh hồn này khi mới bắt đầu sẽ bị nhốt vào trong cơ thể Thiên Khôi Tinh, tự nhiên sẽ không ngừng phản kháng, nhưng sau đó đều bị Thiên Khôi Tinh đồng hóa.
Nhưng bây giờ Thiên Khôi Tinh đã bị chết tỏng tay Lục Nguyên, Lục Nguyên mang hủy bỏ hết những sách tà niệm, tà bảo, tà huyết cũng bị chôn vùi xuống lòng đất hàng trăm trượng để tránh gây hại cho nhân gian, chỉ có điều vô số linh hồn bị nhập vào cơ thể không thể bị tiêu tan trong tức khắc được mà lúc này còn phải dùng phật pháp để hóa giải, nhưng Lục Nguyên chưa học phật pháp bao giờ, cũng biết những linh hồn này để giày vò một thời gian rồi cũng xong nên không để ý nữa mà bay thẳng về Hoa Sơn.
Ba mươi năm tinh khác cũng học các pháp môn, chẳng khác Thiên Khôi Tinh là mấy.
Trong cơ thể chúng không biết đã có bao nhiêu linh hồn bị giày vò.
Lục Nguyên đã đi rồi, những linh hồn này vần không ngừng gào thét.
Vô số linh hồn từ mặt đất bay lên, phát ra nhwungx âm thanh bi thương thống thiết.
“Thật đáng hận.”
“Tại sao?”
“đúng vậy, tại sao một tên hậu bối mà lại mạnh như vậy.”
“Đó là loại kiếm pháp gì vậy, thật quá huyền diệu.”
“Trời ơi, cuhngs ta ba mươi sáu người mà lại bại dưới kiếm của một tên hậu bối.”
“Sao lại có thể thế được.”
Những linh hồn này tư duy của họ sớm đã bị tán ma ba mươi sáu tinh đồng hóa, tán ma ba mươi sáu tinh đã chết rồi nhưng những linh hồn này vẫn chưa chết, lúc này những linh hồn đó thoát ra thì thào không ngớt, niệm những câu mà ba mươi sáu tinh trước khi chết chấp niệm, cũng không dám tin rằng bọn họ đã bị chết dưới kiếm của Lục Nguyên, sao kiếm thuật lại có thể huyền diệu đến vậy cơ chứ.
Những linh hồn như thế này không ngừng giằng co trong suốt ba ngày ba đêm, linh hồn đã sớm bị ma hóa, ba ngày giằng co không ngừng nghỉ, cuối cùng đến ngày thứ tư khi mặt trời lê, gió nổi lên, những linh hồn này mới bị ánh mặt trời tiêu rụi, tiêu diệt hết, chúng đồng loạt khóc lóc, khiến muông thú xung quanh cũng không chịu nổi phải bỏ chạy đi thật xa.
Mà chúng vừa chạy đến một sơn động cách đó không xa thì có một nữ nhân mặt đầy sát khí, mặt che mạng, quần áo toàn một màu trắng, gọn gàng sạch sẽ, trên lưng còn đeo một thanh kiếm.
“Lục Nguyên thật là lợi hại.” nữ nhân này nói.”trong tán ma ba mươi sáu tinh bất luận là ai cũng đều có thực lực không kém ba, tán ma ba mưới sáu tinh mà kết hợp lại chắc chắn sẽ thắng ba, nếu ba mươi sáu tinh mà cùng nhau xông lên thì chỉ sợ Thái Hành Sơn này đã bị tiêu diệt hàng vạn lần rồi. Ba mươi sáu tinh này dù là ai thì cũng vô cùng mạnh, nhưng bây giờ lại dễ dàng chết trong tay Lục Nguyên. Lục Nguyên quả thật là rất mạnh.”
Ở Thái Hành sơn có môt tiên môn nhỏ gọi là Thái Hành tiên môn.
Thái Hành tiên môn không phải là nổi tiếng mà chỉ là cố gắng cầm cự mà thôi.