Hoa Sơn Tiên Môn – Chương 233: Chém giết (thượng) – Botruyen

Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 233: Chém giết (thượng)

Một dòng lửa lao tới, Lục Nguyên trở tay đâm lại, kết quả một dòng lửa khác lại vọt tới. Đáng chết thật, con yêu thú này bắt đầu dùng hỏa diễm giả để lừa mình đây. Sau đó thân hình thật của nó xuất hiện, đối diện với tốc độ của Yêu hỏa lân, bản thân mình căn bản không có cách nào để chống trả ngay.

Tay trái khẽ động, Trấn Nhạc kiếm thoát ra khỏi vỏ và bắt đầu đâm tới.

Tay phải không kịp thì đã có tay trái.

Cái gọi là Trường sinh ngũ trọng ngự sử song kiếm, là chỉ viễn trình ngự kiếm, còn hiện tại trong tay mình bất cứ lúc nào cũng có thể dùng song kiếm, chỉ cần có thể dùng qua được là xong.

Tuy nhiên, vận dụng song kiếm như vậy vẫn là bất tiện, không thích ứng, tay phải Dưỡng Ngô kiếm quay lại đâm, tay trái Trấn Nhạc kiếm quay lại vào bao.

Hỏa diễm xung quanh lưu động, sát sơ thỉnh thoảng lại xuất hiện, Lục Nguyên thở một hơi dài, ngươi muốn nhanh, ta sẽ nhanh hơn cho ngươi xem. Tay khẽ động, Dưỡng Ngộ kiếm càng ngự ra với tốc độ nhanh hơn.

Trong tích tắc 120 kiếm đi ra.

Còn chưa được, chưa đủ.

Phải nhanh hơn.

Trong tích tắc đã xuất ra 150 kiếm.

Dưới tốc độ kiếm như vậy, Yêu hỏa lân rõ ràng không theo kịp, nó dường như cảm thấy khiếp sợ, không biết xảy ra chuyện gì.

Trong tích tắc 200 kiếm ra tay, dưới tốc độ kiếm như vậy, Yêu hỏa lân căn bản không có cách nào ngăn cản. Nó không hiểu tại sao, người này lại đột phá nhiều lần, tăng tốc độ kiếm lên nhanh như vậy. Nhanh đến độ nó không kịp phản ứng. Yêu hỏa lân liền tức giận, nhưng với tốc độ vô ảnh vô tông của kiếm như vậy, nó không ngừng bị đánh trúng, không ngừng bị đâm thương.

Thạt ra Lục Nguyên có thể làm đươc điều này cũng là có công lao của Bạch Đế kiếm đạo, tốc độ của kiếm trong tích tắc từ bốn mươi kiếm lên đến cả trăm kiếm. Nhưng đó chỉ là sau khi Bạch Đế kiếm đạo thành rồi, bản năng mang đến sự tăng tốc độ. Bạch Đế kiếm đạo không chỉ dừng lại ở đó, Bạch Đế kiếm đạo vốn tràn đầy tiềm lực, tuy nhiên cần phải có sự rèn luyện sinh tử, còn Lục Nguyên lần này đối mặt với Yêu hỏa lân, tốc độ đáng sợ như vậy cũng là vì không còn cách nào khác. Khi ở trong tình huống không còn cách nào khác cũng có thể triển khai đột phá, đạt đến trình độ mà bản thân Bạch Đế kiếm đạo phải có được. Trong tích tắc có thể đâm ra hàng trăm đường kiếm.

Kiếm triều, vòng này nối tiếp vòng khác.

Vòng kiếm triều này, có thể dùng ngàn vạn kiếm để tính toán. Hơn nữa, bây giờ còn là vòng kiếm triều này nối tiếp vòng kiếm triều khác, như thể không hề ngừng nghỉ vậy. Những vòng kiếm triều này vây quanh Yêu hỏa lân. Yêu hỏa lân thật ra có một đặc điểm lớn nhất đó chính là thân thể cứng rắn, kiếm đâm trên người nó căn bản không hề hấn gì.

Nhưng, Lục Nguyên lại thường xuyên xuất cả trăm kiếm đâm vào một chỗ trên người nó. Lớp hỏa diễm dần mở ra, huyết nhục bị rách ra…Yêu hỏa lân kêu lên thảm thiết, muốn chui vào Lăng Vân động ở đầu gối của tượng phật. Bất luận là Nhạc Sơn đại Phật hay là động Lăng Vân thì đều là địa bàn của nó, Nhưng Lục Nguyên không dễ dàng gì mà buông tha cho nó như vậy.

Thân và kiếm hợp lại, tâm và thân hợp lại.

Một kiếm cuồng tiêu, cuồng phong nổi lên trùng trùng điệp điệp, chém vào vết thương của Yêu hỏa lân. Lại một trận mưa lớn thi triển đi ra…Hết chiêu này đến thức khác.

A…..

Một tiếng kêu vô cùng thảm thiết vang lên.

Yêu hỏa lân tuy thân vững như phi kiếm, nhưng do bị công kích quá nhiều, cho nên giờ rốt cục cũng đã không thể chịu nổi, ầm một tiếng rơi xuống cửa của Lăng Vân động. Đến cuối cùng, nó vẫn chưa xông vào trong Lăng Vân động.

Tàn sát Yêu hỏa lân thành công.

Lục Nguyên nhẹ nhàng chuyển động phi kiếm, Dưỡng Ngộ kiếm đã trở lại trong vỏ.

Vốn mười bảy người đang chạy trốn kia, thấy Lục Nguyên đang đứng ngây ngốc ở đó thì đều dừng bước, như mấy vị của phái Thanh Thành kia, cho rằng Lục Nguyên là quá choáng váng mà không kịp phản ứng, chắc chắn là chết trong tay Yêu hỏa lân. Còn Hóa Nguyệt Đạo cô thì đang âm thầm lo lắng, bởi Lục Nguyên và cô cũng có chút giao tình.

Mà phía sau, Lục Nguyên ngang nhiên nghênh chiến Yêu hỏa lân, rất nhiều người đang cười hắn không biết lượng sức, tự rước vạ vào thân. Lập tức, Yêu hỏa lân phát ra tốc độ và sự công kích mãnh liệt. Lục Nguyên cũng phát ra thực lực, lại còn mạnh hơn cả Ninh Tử Chấn, điều này khiến cho người ta không tài nào hiểu nổi. Đương nhiên lúc đó Lục Nguyên tuy thể hiện ta thực lực hơn hẳn Ninh Tử Chấn, nhưng đối diện với Yêu hỏa lân thì cũng chỉ nằm ở thế hạ phong.

Cuối cùng, Lục Nguyên càng bạo phát, kiếm đã nhanh chóng vượt qua tốc độc mà đa số Tu tiên giả có thể tưởng tượng được. Tốc độ nhanh khủng khiếp khiến cho người ta không thốt nên lời. Còn Lục Nguyên sau khi bạo phát, khiến cho Yêu hỏa lân liên tiếp bị trọng thương, đây không thể không khiến cho người ta mở rộng tầm mắt được.

Khi Yêu hỏa lân phát ra những tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, mười bảy vị Tu tiên giả đã rời xa khỏi Nhạc Sơn đại Phật rồi. Lúc này đây, họ đang ngơ ngác nhìn người áo xanh tên tượng Phật kia và con Yêu hỏa lân đang kêu thảm thiết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Gió khẽ thổi, nước sông đang động, mây trắng đang động.

Phật bất động, người cũng bất động.

Tim cũng đập mạnh.

Tim đập mãnh liệt, ngưng tụ thành bốn chữ:

Khiếp sợ không hiểu.

Hậu bối của Hoa Sơn, làm sao mà so sánh được với Trường sinh lục trọng là Ninh Tử Chấn chứ. Nói hắn kiếm tru kiếm tiên, thật không phải là tấm màn đen, không phải tin đồn mà là sự thật. Thì ra điều này chẳng có mấy người tin cả, nhưng sự sự thật thế này không thể khiến người ta có thể tin được.

Trong cực tịch đó, Lục Nguyên từ trên đỉnh Nhạc Sơn đại Phật đi xuống. Người hắn giống như một mũi tên lao thẳng đến cửa Lăng Vân động. Yêu hỏa lân này toàn thân là báo bối, tuy nhiên hiện tại phải thu thập đại Thần Hồn thạch. Đại Thần Hồn thạch sẽ phát ra diệu quang. Khẽ động một cái, đại Thần Hồn thạch liền rơi vào trong tay. Đại Thần Hồn thạch này to bằng nắm đấm, tản ra huỳnh quang, dường như có vô số suy nghĩ chìm trong đó vậy.

Lục Nguyên tay khẽ động, bắt đầu phóng huyết của Yêu hỏa lân. Mặc dù nó có huyết thần thú, nhưng bản chất là tà ác, cho nên huyết của nó vẫn là huyết tà ác. Mà Lục Nguyên muốn loại huyết này trở nên hữu dụng. Lục Nguyên là người trong giới kiếm đạo, đương nhiên không thể đem loại huyết tà ác này để luyện thành ác công gì đó được.

Huyết của loại tà ác này, có thể hỗ trợ việc luyện kiếm của mình.

Dưỡng Ngộ kiếm của mình, đã đến Trường sinh bát trọng, nhất định phải thăng cấp thành linh kiếm, linh kiếm so với phi kiếm thì mạnh hơn rất nhiều.

Đúng vậy, mình ở trong Chân Vũ động lấy được Vĩnh viêm chi hỏa, Thái Bạch Vẫn thạch, có thể dùng để thăng cấp linh kiếm. Nhưng thăng cấp linh kiếm, cũng không phải chỉ cần hai thứ này. Lấy huyết của tà ác để rèn chính khí kiếm. Thanh Dưỡng Ngô kiếm chính khí chỉ cần chống đỡ được sẽ có thêm chính khí.

Đến lúc đó, một thân Hạo Nhiên Chính Khí tập trung vào thanh kiếm, vạn tà lui tránh, tự thành linh kiếm.

Cho nên, mình phải thu thập huyết dịch của Yêu hỏa lân.

Tự nhiên, Yêu hỏa lân toàn thân được coi là bảo bối, hiển nhiên không chỉ có mỗi huyết dịch là hữu dụng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.