Cuối cùng đã định rồi, người của tiên môn khác cũng có thể vào Thần Hồn giang.
Tuy nhiên, bên trong Thần Hồn giang, rất khó để xông vào. Do dù có Trường sinh lục trọng, thất trọng cũng còn cảm thấy khó khăn trùng trùng, rất khó đi vào phía trước, cũng chỉ có những đại nhân vật cùng hợp lại mới có thể vào được Thần Hồn giang này.
Lúc này đây, nghe khẩu khí của Sở Phi sư thúc, xem ra là năm thượng đẳng tiên môn, bảy trung đẳng tiên môn đều phái ra khá nhiều Tu tiên giả chuẩn bị tiến vào trong Thần Hồn giang, mà Lục Nguyên là một thành viên trong đó.
Việt
Dựa theo đạo lý bình thường thì càng có nhiều tu tiên giả đều phải xông vào sông Thần hồn.
Nhưng đôi khi thành công không phải chuyện dễ.
Chẳng hạn như lúc này có tin đồn rằng bên kia sông Thần Hồn đã xảy ra chuyện, lại nghe ngóng cẩn thận hơn mới biết được thì ra là chuyện do tên phản đồ Trương Hư Huyền của phái Thanh Thành gây ra.
Nếu như tên phản đồ nổi tiếng nhất những năm gần đây ở Hoa Sơn chính là Nguyên Lăng. Vậy thì tên phản đồ nổi tiếng nhất của phái Thanh Thành ở bên này chính là Trương Hư Huyền. Không phải là độc nhất vô nhị, hai người này đều là nhân vật của đời thứ chín rồi.
Điều khiến Nguyên Lăng nổi danh chính là nghiên cứu các loại bí thuật cấm kị, dùng thí nghiệm trên cơ thể con người, quả là tà ác, dã man đến cực độ. Còn tên phản đồ Trương Hư Huyền của phái Thanh Thanh chính là nghiên cứu các trận pháp nổi tiếng của các nhân vật lẫy lừng khác. Gã này nghiên cứu đủ mọi các loại trận pháp, hơn nữa còn cải tiến các trận pháp này. Gã cũng là một thiên tài trong các thiên tài.
Nghe nói gã này cũng gia nhập Thế Thiên Minh, là một trong các nhân vật kinh khủng của Thế Thiên Minh.
Chuyện không lâu trước đó chính là như thế này. Trương Hư Huyền quậy phá sông Thần Hồn. Nghe nói gã muốn sông Thần Hồn chìm vào lòng đất. Nhưng khi gã xâm nhập vào phái Thanh Thành cũng để lộ một vài dấu vết, nên sau đó lập tức bị phát hiện. Những người ở núi Thanh Sơn và Trương Thanh Sơn đã có một cuộc đại chiến kinh thiên động địa với Trương Hư Huyền.
Trận chiến ấy, nghe nói còn đánh đến trời long đất lở.
Nghe nói cuối cùng Trương Hư Huyền phải bất đắc dĩ rút lui khỏi sông Thần Hồn. Nhưng dù coi như Trương Hư Huyền rút lui khỏi sông Thần Hồn đi chăng nữa thì gã cũng đã để lại chín trận pháp ở sông Thần Hồn. Chín trận pháp này ngầm liên kết với nhau, rõ ràng có thể mượn các loại lực lượng ngăn cho sông Thần Hồn không thể chui xuống lòng đất.
Lúc đó, Cao thủ Như Vân của núi Thanh Thành, những nhân vật cấp cao cũng không ít nhưng đều bị Hư Huyền dùng đủ mọi thủ đoạn hết lần này đến lần khác. Nếu như những nhân vật cấp cao này đến phong tỏa sông Thần Hồn lần nữa, triển khai lực lượng, thậm chí có thể khiến cho sông Thần Hồn sụp đổ, chìm vào trong lòng đất.
Dùng trận pháp đạt đến trình độ này, quả nhiên là xuất quỷ nhập thần.
Kết quả là bây giờ thành ra phái Thanh Thành mất dấu vết phương diện này rồi.
Rất nhiều tu tiên giả theo kế hoạch ban đầu đều đi dò xét, rà soát sông Thần Hồn, tất nhiên cũng đành bỏ cuộc.
“Bỏ cuộc thì bỏ cuộc vậy, dù sao cũng là tự làm tự chịu.” – Lục Nguyên đang tự ngẫm. Không thể đi vào sông Thần Hồn, thực ra mà nói, bản thân Lục Nguyên cũng không mấy để tâm.
Nhưng mới nghĩ đến đây, liền đụng phải kiếm tiên xuất sắc của Thanh Thành – Tôn Tú Lệ vừa đúng lúc tìm đến tận cửa.
Kiếm tiên Tôn Tú Lệ của Nguyên Lai Tú cũng tìm đến Hoa Sơn bên này để giúp đỡ.
Sông Thần Hồn bây giờ vì có trận pháp tác động nên lại càng suy yếu. Kết quả là cần đi khắc phục chín cái lỗ hổng của sông Thần Hồn. Chỉ khi khắc phục được chín cái lỗ hổng này mới có thể vận hành sông Thần Hồn như bình thường. Nếu sông Thần Hồn thực sự chui xuống lòng đất thì có thể gia tăng thần hồn. Đối với yêu ma dưới lòng đất thì há chẳng phải là một sự hỗ trợ rất lớn sao? Đó chính là điều thứ nhất.
Điều thứ hai là, nếu như đến thời khắc mấu chốt của Ngũ Sơn minh hội, để cho tên phản đồ như Trương Hư Huyền của phái Thanh Thành, người của Thế Thiên Minh, làm sông Thần Hồn chìm vào lòng đất. Tất cả năm đại tiên môn đều mất hết thể diện. Đây là Thế Thiên Minh đã khiêu khích đến tận mặt năm tiên môn thượng đẳng rồi. Nếu không quyết liệt đánh trả thì chẳng phải là rất mất mặt sao?
Còn bây giờ, điều mấu chốt nhất chính là sông Thần Hồn thời điểm này dưới tác động từ trận pháp của Trương Hư Huyền, nhân vật có pháp lực bát trọng trường sinh đi trước, càng khiến cho sông Thần Hồn chìm xuống lòng đất nhiều hơn.
Kết quả là không chỉ phải mời các nhân vật từ Trường sinh thất trọng trở xuống.
Bản thân phái Thanh Thành tất nhiên có không ít những tu tiên giả Trường sinh thất trọng trở xuống, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ bảo đảm nên đã nhờ sự tương trợ của các tiên môn khác. Hoa Sơn chỉ là một trong những tiên môn được mời đến. Mười tiên môn khác, dù là thượng đẳng hay trung đẳng, Thanh Thành cũng phái người đến mời tất.
Đối với sự nhờ vả như thế này, phía Hoa Sơn tất nhiên đồng ý.
Không còn cách nào khác, nếu như không bù đắp lại lỗ hổng của sông Thần Hồn thì Hoa Sơn Tiên môn cũng không có mặt mũi gì nữa.
Ngày hôm nay có rất nhiều tu tiên giả tập trung trong phạm vi một trăm trượng ở đây.
Phong cảnh của một trăm trượng này cũng rất đẹp, vị trí giữa Dân giang ( sông Dân) và Thanh Thành có một khe hẹp, dùng ván gỗ ghép thành cây cầu có thân xếp thành từng bậc quanh co, có thể nói là cực đẹp.
Còn mấy trăm tu tiên giả tụ tập ở nơi này.
Những tu tiên giả này đều là những nhân vật Trường sinh tam trọng đến Trường sinh thất trọng. Tu sửa chín động rách của sông Thần Hồn lần này, người tu ở trình độ thấp khi vào sẽ không có tác dụng gì mấy, chí ít cũng phải là Trường Sinh tam trọng, còn Trường Sinh thất trọng bây giờ cũng đang tu sửa cho sông Thần Hồn và có thể tu sửa được nhiều nhất. Nếu là Trường Sinh bát trọng đến thì sông Thần Hồn có thể sẽ sụp đổ và chui vào lòng đất mất.
Một con sông Thần Hồn tốt như vậy tất nhiên không thể để rớt xuống đất như vậy được.
Mà đứng ở vị trí cao nhất trên không chính là một mỹ nữ mặc quần áo màu xanh. Thanh y mỹ nữ này chính là người đang giữ chức Trưởng môn của phái Thanh Thành – Hoàng Hà cửu khúc Nhâm Bích Ngưng. Nàng cũng là vị nữ trưởng môn duy nhất trong số các trưởng môn của nhiều tiên môn.
Tại tu tiên giới, địa vị nam giới cao hơn của nữ giới rất nhiều, cơ bản là vì nam giới nắm quyền trong xã hội. Trong một xã hội nam quyền như vậy mà một nữ nhi có thể ngồi trên ngôi vị trưởng môn của một tiên môn thượng đẳng. Đây là một việc cực kỳ khó. Nhưng có Nhiệm Bích Ngưng được tôn xưng là Hoàng Hà cửu khúc đảm nhiệm chức đại trưởng môn, thân thủ cao cường, thực lực cao siêu.
– Thưa các chư vị, nói dài thành ra nói thừa, bổn tọa cũng không nói nhiều.
Giọng nói của thanh y mỹ nữ Nhiệm Bích Ngưng trong veo, thanh thoát cực kì.
– Hiện tại sông Thần Hồn có chín động rách. Nếu như không tu bổ tốt thì sông Thần Hồn sẽ bị chìm vào lòng đất. Trong khi thời gian chỉ có bảy ngày, nếu như vượt quá bảy ngày thì sông Thần Hồn sẽ bị chìm vào lòng đất. Vì thế chư quân hãy cố gắng!
Nhiệm Bích Ngưng nói tiếp:
– Nhưng nếu thời gian quá gấp gáp, đến ngày thứ sáu mà vẫn chưa hồi phục được thì những lực lượng trung kiên của Tấn quốc chính đạo như chư quân và tôi không cần chịu hao tổn trong đó.
– Còn trong sông Thần Hồn cũng có nhiều chỗ tốt, nếu chư quân nhàn rỗi có thể đi lấy.
– Ha ha, tu bổ chín cái động rách thôi mà, cũng không phải chuyện gì to tát.
– Có tôi đây, nhất định sẽ chữa trị chín cái động rách kia.
Đây là một tu tiên giả Trường Sinh thất trọng của Võ Đang tiên môn. Người này tên là Việt Thanh Sơn, người có thân pháp vô cùng thâm hậu, thực sự đạt tới trình độ kinh người, là đối thủ mà trước kia Lục Nguyên đã giao đấu. Không có mấy người có được pháp lực hùng hậu như y.
– Một bữa ăn sáng mà thôi, sẽ không có khó khăn gì mấy đâu.
Đây là tu tiên giả Trường Sinh lục trọng Tôn Tuấn Nghĩa của Thanh Thành tiên môn. Khi đang nói chuyện, gã thể hiện sự tự tin mãnh liệt.
– Có khó khăn thì đã sao? Chỉ cần có ta ở đây thì mọi việc đều trở nên đơn giản, có ta là tất thắng!
Người nói ra câu này chính là tu tiên giả Trường Sinh thất trọng Kiều Lãnh của Nam Hải tiên môn. Mặt y lạnh tanh, đeo đao không vỏ, sát khí ngập trời. Những người bên cạnh đều không tự chủ được, dạt hết qua hai bên.
– Thủy chiến thích hợp với ta hơn!
Trưởng lão khí tông Hoa Sơn Tề Hạo cười ha hả nói. Lão đã đạt đến trình độ thiên tâm trong tay. Pháp thuật hệ thủy vận dụng đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có pháp thuật cấm kị trong người. Vì thế mà lão mới tràn đầy tự tin nói ra như vậy.
– Tôi đây là lửa trong biển, trong biển cũng được chứ đừng nói là ở trong sông Dân.
Vương Trung Lệnh của Côn Lôn tiên môn lạnh lùng thét lớn một tiếng. Thứ mà gã tu luyện chính là lửa trong biển, trong biển lửa cũng có thể rực cháy dữ dội, đặc biệt thích hợp sử dụng chiến đấu trên sông, trên biển. Bản thân gã pháp lực đạt đến Trường Sinh thất trọng nên tràn đầy tự tin.
Những người này, không một ai là không tràn trề tự tin.
Những kẻ này, ai cũng cuồng vọng như ai.
Đây đều là sự tự tin của tu tiên giả Trường Sinh thất trọng.
Trường Sinh thất trọng thực sự là một trình độ không thể tưởng tượng nổi.
Lục Nguyên cũng nhận thấy những người này kêu to, thực lực của họ thực sự là vô cùng cao siêu. Hắn tự uống một ngụm rượu.
Rượu chảy trong cổ, mùi vị rất tuyệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Sông Dân này vốn bắt nguồn từ núi Dân.
Trạc cẩm thanh giang vạn lý lưu
Vân phàm long khả hạ Dương Châu.
Những câu thơ này chính là nói về sông Dân.
(Tạm dịch nghĩa:
Thanh giang gấm trải ra vạn dặm
Thuyền rồng buồm mây hạ Dương Châu)
Con sông Thần Hồn này bắt nguồn từ sông Dân, trải qua rất nhiều nơi, có rất nhiều địa danh nổi tiếng như sông Hắc Thủy, sông Dân Giang Tam Yêu, sông Đại Độ và núi Nhạc Sơn Đại Phật. Nghe nói chín cái lỗ hổng này đều là ở những địa danh vô cùng nổi tiếng. Lúc này Lục Nguyên đã đi qua được cây cầu trăm trượng, đi vào trong con sông Thần Hồn Dân Giang.
Mới vào con sông Thần Hồn này, nhìn thấy con sông lớn chảy cuồn cuộn. Chỉ nhìn thấy con sông lớn này sóng cuộn tầng tầng lớp lớp, sóng vỗ tầng tầng lớp lớp, nước cuộn xô thành sóng xanh, thật là một con sông mênh mông sóng nước, tựa hồ như xuất phát từ chân trời và lại xô dạt đến chân trời. Lục Nguyên chưa từng nhìn thấy con sông nào sóng cuộn hùng vĩ đến như vậy. Bầu trời còn có thể nhìn thấy bầu trời, nhưng lại bị ngăn cách bởi một tầng vách ngăn trong suốt trông rất chân thực. Nghe nói Đại tổ sư đầu tiên của Thanh Thành đã mất từ lâu, nhưng cái kết giới này cũng được duy trì từ rất lâu, nên dù cho trận pháp của Trương Hư Huyền có cao đến đâu cũng không thể khiến cho sông Thần Hồn rơi xuống mặt đất được.
Những tu tiên giả cũng đều từ khoảng cách cầu trăm trượng đó tiến vào nơi đây, chí ít cũng là tu tiên giả Trường Sinh tam trọng đến Trường Sinh thất trọng, thực lực cao cường. Sauk hi tiến vào đay cũng không có mấy người để ý. Lục Nguyên nhìn xung quanh, số người đến chỉ e lên đến con số năm, sáu trăm người.
– Điểm thứ nhất là sông Đại Độ cách đây ước chừng bảy mươi dặm.
Một tu tiên giả trong năm, sáu trăm người nói.
– Như vậy hãy đi đến sông Đại Độ thôi!
Con sông Thần Hồn này dài đến hơn ngàn dặm.
Mà cái điểm này chẳng qua chỉ cách khoảng bảy mươi dặm, mọi người đều đi đến vị trí gần nhất ngay điểm đó. Chẳng mấy chốc có một tu tiên giả kinh ngạc, vui mừng gào lên:
– Không tồi, không tồi! Nếu may mắn có thể có được một viên đá Tiểu Thần Hồn!
Đã nói từ đầu, trong sông Thần Hồn có vật chất có thể gia tăng Thần Hồn, trong đó lại phân ra thành đá Tiểu Thần Hồn, đá Đại Thần Hồn, Thần Hồn kết tinh.
Đá Tiểu Thần Hồn là bình thường nhất, tác dụng rất hạn chế, cùng lắm cũng chỉ có chút ít tác dụng.
Đá Đại Thần Hồn có tác dụng nâng cao hơn rất nhiều.
Còn Thần Hồn kết tinh cực kì hiếm thấy. Đây mới thực sự là kết tinh của Thần Hồn. Nghe nói không giống với đá Thần Hồn, toàn thân óng ánh trong suốt. Nếu thực sự có được Thần Hồn kết tinh thì Lục Nguyên muốn từ Trường Sinh tứ trọng tự tăng lên thành Trường Sinh ngũ trọng cũng không có gì khó.
Thì ra vị tu tiên giả này vừa nhìn thấy một thủy quái trong nước, liền dùng kiếm đâm. Sau khi giết được thủy quái liền hiện ra một viên đá Tiểu Thần Hồn, coi như là buôn bán có lãi. Điều này khiến ai ai cũng lập tức kích động, toàn bộ nôn nóng đi tìm thủy quái dưới sông. Nhưng không phải thủy quái nào cũng có một viên đá Tiểu Thần Hồn, mà số thủy quái mang viên đá Tiểu Thần Hồn vô cùng ít ỏi. Lục Nguyên rút kiếm ra đâm, kiếm Dưỡng Ngô vừa rút ra khỏi vỏ đã đâm được liên tiếp mấy con thủy quái nhưng đều không có được đá Tiểu Thần Hồn.
Dương dương quang tẩm nguyệt, hạo hạo ảnh phù thiên.
Chỉ thấy tầng tầng lớp lớp sóng xô cuồn cuộn, lớp này đẩy tới lớp kia. “Cái gì mà giống như sông, hồ, thẳng như biển”, vừa nhìn đã vô cùng vô tận. Dòng chảy xiết hung dữ như vậy, nếu đặt ở chỗ nó đi qua, nhất định sẽ làm khó con người. Tuy nhiên, đối với tu tiên giả năm, sáu trăm năm, là những tu tiên giả trường kỳ, những điều này đâu là gì.
Trong làn nước gợn mênh mông đó, đột nhiên một con thủy quái đầu to nhảy ra. Con thủy quái này, dài ước chừng một trượng, có càng cua vô cùng sắc nhọn, tám cái móng vuốt như tám lưỡi binh khí cực kỳ sắc bén, đặc biệt là phía trước hai cái móng mang hai dòng hắc thủy, rõ ràng là thứ có kịch độc. Loại thủy quái này tên là Vương cua, cho dù là tu tiên giả Trường sinh bát trọng, cửu trọng gặp phải nó cũng không dễ đi qua. Thân mình cứng rắn như khôi giáp, khiến tu tiên giả đang trong thời kỳ luyện bát trọng, cửu trọng cũng khó phá vỡ sự phòng ngự.
Vừa lúc con thủy quái to tướng đó ló mặt, hơn mười mấy thanh phi kiếm đã đâm trúng Vương cua này, lập tức đánh bại Vương cua. Đáng tiếc lần này, không tìm được một khối Tiểu Thần Hồn Thạch nào. Điều này khiến mười mấy tu tiên giả đều kêu đáng tiếc.
Tục ngữ nói, Dân giang khó, quái vật Thần Hồn giang càng lợi hại khó chơi hơn.
Nhưng từ khi năm, sáu trăm tu tiên giải tiến vào Thần Hồn giang đến nay, bất luận đụng phải quái vật nào, bao nhiêu thanh phi kiếm chém xuống, tất cả đều thập tử nhất sinh.