Động này chính là Trường Sinh Động.
Còn trái cây đó được xưng là Trường Sinh Đạo Quả.
Diệp Dương Dung nói:
– Trường Sinh Động, sắp mở.
Diệp Dương Dung nói tiếp:
– Vốn Nguyên Nguyên sư huynh và đám chúng ta cho rằng ngươi thuộc nhóm chờ ba mươi năm sau nữa, nhưng bây giờ xem ra ngươi có thực lực tiến vào Trường Sinh Động rồi, cho nên lần này đi đi.
Tâm tình Lục Nguyên không bình tĩnh, hết cách, rốt cuộc đến giây phút mấu chốt.
Bây giờ hắn là luyện thể kỳ cửu tầng. Trong luyện thể kỳ bất cứ cửa ải nào không làm khó được hắn, chỉ là vấn đề thời gian tích lũy mà thôi. Cửa khó khăn nhất chính là từ luyện thể kỳ đến trường sinh kỳ. Trường Sinh Đạo Quả rốt cuộc tới lúc mở ra, hắn có thể tranh đoạt Trường Sinh Đạo Quả rồi.
– Lần này đi vào Trường Sinh Động ngươi nhất định phải cẩn thận.
Diệp Dương Dung nói:
– Hơn một năm trước lúc ngươi ở Vô Sinh Di Cung thì thực lực không bằng tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, hơn một năm nay chắc thực lực của ngươi có tiến cảnh rồi, nhưng đối mặt tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng phải hết sức cẩn thận. Tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng cường hơn luyện thể kỳ cửu tầng rất nhiều.
Lần này còn có tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng bế quan từ lâu không ra tham gia, cho nên Diệp Dương Dung phải dặn dò vài câu.
Tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng ư? Chưa đấu qua, những người này bình thường rất ít xuất hiện, đều bế quan, lần này rốt cuộc sắp gặp một lần.
Khá thú vị.
Diệp Dương Dung lại dặn dò:
– Còn nữa, lần này Trường Sinh Động khác với trước kia, dưới đất có đường hầm có thể vào Trường Sinh Động. Nói cách khác, trong Trường Sinh Động có cuộc chiến tranh giành Trường Sinh Đạo Quả, sẽ xuất hiện yêu ma. Mỗi cuộc tranh giành trong Trường Sinh Động đều có một số tu tiên giả mất mạng, dù không nhiều nhưng nguy hiểm hơn lúc khác rất nhiều.
Thời gian tiếp theo Lục Nguyên không làm gì chuẩn bị cả, trừ mài Dưỡng Ngô Kiếm và đến tiệm rượu mua càng nhiều rượu ra, cơ bản không chuẩn bị cái gì.
Từ sau vụ Vô Sinh Di Cung, mình luôn tu hành, tự tu, đi theo Yến tổ sư tu, tất cả đều vì chuẩn bị cho phút này. Chuẩn bị lâu như vậy, không cần ra trận mới mài gươm. Còn về tìm các loại pháp bảo thì không phải phong cách của mình. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trời xanh mênh mông vô bờ, mây trắng trôi lững lờ.
Trên bầu trời mây trắng tán tán lạc lạc, du du viễn viễn.
Giữa mây trắng có con thuyền, thuyền màu trắng là chính, mặt trên có ánh sáng trắng nhạt, nhanh chóng lướt trong mây. Trong chiếc thuyền ngồi một số tu tiên giả người đàn ông trung niên, duy nhất ngoại lệ là đuôi thuyền ngồi thanh y thanh niên.
Đứng ở mũi tàu là một người đàn bà như u cốc thâm lan, Cô Tâm Kiếm Tiên Độc Cô Diệp.
Hoa Sơn Bắc phong, lần này có hơn hai mươi người tham gia cuộc chiến giành Trường Sinh Đạo Quả. Bên trong có mấy người đặc biệt khác lạ, một người tất niên là thập đại đệ tử duy nhất, Lục Nguyên, trừ hắn ra thì trong đám có bốn người khí thế đặc biệt mạnh, vượt qua tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng bình thường.
Không sai, đây chính là tại tu tiên giới rất ít ra mặt, tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng.
Mọi người vì càng tiết kiệm pháp lực nên sử dụng pháp bảo bạch vân thuyền của Độc Cô Diệp. Pháp bảo này bay cực nhanh, ngồi bên trong cực kỳ ổn định, hơn nữa phòng ngự rất cao. Lục Nguyên ngồi trong thuyền, phát hiện có vài pháp bảo cũng không tệ, ví dụ ngươi ngự kiếm phi hành thì không ngủ được mà dùng pháp bảo loại thường thì được ngủ ngon, không tệ thật không tệ.
Qua vài ngày bay đi, thuyền chấn động, hạ xuống đất, xem ra đã đến vùng Trường Sinh Động. Trường Sinh Động không phải ở trong thành trì mà nơi hoang dã. Đáp xuống đất, ra khỏi phi thuyền, Lục Nguyên đánh giá bốn phía.
Đây là chính giữa một sơn cốc, không xa có hang động cực lớn, nhưng hang xám xịt tro bụi, xem tình hình thì chắc chưa thể vào được.
Trong sơn cốc có một số người tiên môn đã tới, nói thắng ra là chỉ quanh đi quẩn lại đám người đó. Nếu nói có gì khác thì chắc là các đại tiên môn đến không ít tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng, đương nhiên lần này còn có nhiều yêu ma trong Trường Sinh Động. Nhưng yêu ma không đi vào từ hang này mà từ lối khác.
Mấy đám người rất quen mặt nhau, Lục Nguyên phát hiện không ít người quen. Ví dụ như Trường Phong Phá Lãng Chung Hữu Thì, Trực Quải Vân Phàm Ký Thương Hải, mấy người đó. Hắn đột nhiên phát hiện mình sao thế này? Người quen trong đệ cửu đại dần bắt kịp đệ thập đại, mình ngày càng xa rời đệ thập địa.
Lục Nguyên cảm giác trong đó có chút người hoàn toàn lạ mặt, pháp lực mạnh mẽ, chắc đều là tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng bế quan.
Khi Lục Nguyên đánh giá họ thì đám người đó cũng quan sát hắn.
Đặc biệt là những tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng bế quan thật lâu, rất ít xuất hiện tại tu tiên giới càng cực kỳ kinh ngạc, từ khi nào xuất hiện một người thanh niên trẻ tuổi như vậy tiến vào Trường Sinh Động?
– Người đó là ai?
– Đúng vậy, người trẻ tuổi đó đó.
– A, sư huynh ngươi nói người trẻ tuổi đó gần đây rất nổi tiếng, chẳng qua sư huynh không xuất quan nên không biết. Đó là đệ lục đệ tử chân truyền Hoa Sơn Bắc phong, thực lực không tầm thường, một năm trước tại Vô Sinh Di Cung hắn có thực lực thắng tu tiên giả luyện thể kỳ bát tầng một chút.
Nghe vậy thì tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng rất ngạc nhiên, nói:
– A, thắng cả tu tiên giả luyện thể kỳ bát tầng một chút, vậy thì không tệ lắm, nhưng chỉ vẻn vẹn không tệ thôi.
– Đúng vậy, có lẽ tương lai không tệ nhưng lần này sẽ không dược ích lợi gì. Lúc hắn tại Vô Sinh Di Cung có đấu với tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, không phải đối thủ. Lần này ngay cả sư huynh là tu tiên giả luyện thể kỳ thập tầng xuất hiện thì xem ra hắn muốn có được Trường Sinh Đạo Quả chỉ có nước chờ ba mươi năm sau.
– Đúng rồi.
Đủ các loại bàn tán vang lên.
Lục Nguyên nghe vậy chỉ nhún vai. Một năm qua hắn luôn theo Yến tổ sư tu hành, không biểu hiện ra chút thực lực, khiến đám người hiểu lầm hắn vẫn giẫm chân tại chỗ Vô Sinh Di Cung một năm trước, thật đáng thương. Nhưng hắn không mấy để ý, bị họ coi thường cũng tốt, khinh thường thì cứ khinh đi, họ càng coi thường thì lần này hắn càng tăng cơ hội thành công.
Lục Nguyên tiếp tục nghe đmá người bàn tán, cơ bản nói về trong tu tiên giả có cao thủ gì, trong yêu ma có ai khó gặm.
Không ngừng xẹt qua tên người, đều là tên tu tiên giả pháp thuật mộc hệ.
Rốt cuộc người tới đông đủ, trong sơn cốc vốn động khẩu xám xịt dần tán đi.
Trường Sinh Đạo Quả, đây là vật hiếm có.
Trường Sinh Đạo Quả bản thân chia thành củ lạc bảy màu, là củ lạc đỏ, củ lạc cam, củ lạc vàng, củ lạc xanh, củ lạc lục, củ lạc chàm, củ lạc tím. Củ lạc bảy màu thực ra công hiệu khác nhau, nhưng đều có chút tác dụng cho luyện thể kỳ tăng đến trường sinh kỳ. Chú ý, là một chút tác dụng, không tính nhiều bao nhiêu.
Một khi có được toàn bộ củ lạc bảy màu thì đối với luyện thể kỳ lâu chưa tăng thật là tác dụng lớn đến không tưởng tượng được. Nhưng muốn gom đủ củ lạc bảy màu cực kỳ khó khăn.