Triệu Thiên Ngôn có nghe nói tuy gã đánh bại đệ nhất đệ tử chân truyền Hoa Sơn Tống Nam Sơn, đệ nhất đệ tử chân truyền Võ Đang Trương Thanh Thư, đệ nhất đệ tử chân truyền Côn Luân Triệu Càn Khôn, đệ nhất đệ tử chân truyền Thanh Thành Lý Hư Huyền, đệ nhất đệ tử chân truyền Nam Hải Kiều Tư Lục, nhưng nghe nói đám người đó không phục còn muốn mời người tới. Có thể mời người nào đến chứ? Dù là ai thì tuyệt đối không phải là địch thủ của mình. Triệu Thiên Ngôn thầm cười lạnh, có thể đón mười chiêu của mình đã là không tệ.
– Đến đến, Lục sư huynh tới rồi!
Nghe lời này Triệu Thiên Ngôn lập tức đưa mắt nhìn qua, không biết sẽ là nhân vật gì. Triệu Thiên Ngôn không mấy để ý liếc mắt, kết quả thấy một thanh y thanh niên mặt treo nụ cười bất cần đời thì ngơ ngác. Người này gã từng gặp, là lúc ở Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Triệu Thiên Ngôn lập tức trán ướt mồ hôi.
Mới rồi gã liên tục đấu với năm đệ nhất đệ tử chân truyền mà không chảy giọt mồ hôi nào, nay mồ hôi chảy ra.
Tu tiên giả Đại Tần đúng là cuồng vọng không có biên giới, nhưng như thế cũng hợp thói quen của họ, vô cùng kiêu ngạo, Lục Nguyên thầm nghĩ. Tốt lắm, càng nghe lời tâng bốc là Lục Nguyên càng muốn đứng xem, giờ không ra tay không được rồi. Lục Nguyên nhìn đối thủ lần này.
Lập tức trong đám người hắn nhắm thẳng vào người đàn ông trung niên hoa phục.
Hình như hơi quen mắt. Lục Nguyên thấy khá quen nhưng không nhận ra rốt cuộc là ai.
Thôi mặc kệ, mình ra tay là được.
– Mười chiêu, đại sư huynh, mười chiêu giải quyết hắn!
– Đúng vậy, đại sư huynh thần uy đâu phải đám hề này có thể sánh bằng?
– Đại sư huynh uy vũ!
Mới đầu nói mười chiêu là lời của Triệu Thiên Ngôn, gã tự cho rằng bản thân thực lực vô địch, đụng phải đệ tử chân truyền Tấn quốc bình thường, có người chống mười chiêu đã là việc lạ. Lại nói gã luyện là Xích Long tiên môn đế vương thần công tâm pháp.
Nếu không tự tin thì sao làm đế vương?
Một đường đánh, dù đối mặt địch thủ nào gã đều giải quyết trong vòng mười chiêu, khiến tu tiên giả Đại Tần quốc cảm thấy nở mặt, người Tấn quốc thì cực kỳ mất mặt. Bây giờ lại tới một người Tấn, tu tiên giả Đại Tần quốc không biết nội tịnh, chỉ kêu gào mười chiêu xử lý đối thủ.
Triệu Thiên Ngôn chảy mồ hôi ngày càng nhiều, đám tu tiên giả nịnh bợ này không biết Lục Nguyên nhưng gã thì nhận ra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
Thanh y thanh niên này chẳng phải là người ở trong Thủy Hỏa Kiếm Lâu phá Thủy Kiếm Lâu, Hỏa Kiếm Lâu lấy được hai kiếm ý đó thôi. Người này nghênh chiến Nhật Chiếu đại sư, Diệp Hương Chi, Ngao Lô Sinh, ba vị tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng cuối cùng thắng.
Triệu Thiên Ngôn biết bản lĩnh của mình, pháp lực là luyện thể kỳ tam tầng.
Gã luôn cho rằng thực lực cỡ này đủ kiêu ngạo rồi.
Nhưng muốn so với Lục Nguyên thì chẳng đáng là gì. Bây giờ Lục Nguyên có thể thắng tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, Triệu Thiên Ngôn gã dù tu luyện Hoàng Quyền, Đế Kiếm không tệ, đế vương tâm pháp luyện tạm được nhưng muốn đấu với Lục Nguyên thì e rằng dễ dàng bị hắn bóp chết.
Tại sao người Tấn này vẫn còn là đệ tử chân truyền chứ? Có nhầm không vậy?
Người bên cạnh còn đang thúc giục Triệu Thiên Ngôn mười chiêu chiến thắng Lục Nguyên, gã thì mồ hôi chảy ròng ròng. Đùa cái gì, trong mười chiêu sao gã thắng được người Tấn này? Dù nhìn từ mặt nào cũng là chuyện không thể.
Lục Nguyên nghe thấy tu tiên giả Đại Tần quốc kêu gào, cười cười nói:
– Không bằng như vậy đi, nếu ngươi có thể đón mười chiêu của ta thì tính ngươi thắng, thế nào hả?
Câu nói thốt ra lập tức khiến tu tiên giả Đại Tần quốc hét to. Người Tấn không biết sống chết mà, lại dám nói như vậy.
Ai nấy kêu gào Triệu đại sư huynh lập tức đánh bại Lục Nguyên kiêu ngọa đi, không biết tại sao đại sư huynh cứ đứng đó không ra tay.
Người đại sư huynh có giọt nước, là ai dùng thủy hệ pháp thuật tập kích đại sư huynh ư?
Sao đại sư huynh còn đứng ngây ra đó, không ra tay đi?
Chẳng lẽ là đang súc thế?
Nghe nói đế vương tâm pháp quan trọng nhất là súc thế. Súc thế tốt khí thế đế vương thì sẽ tấn công như sấm sét.
Họ cứ chờ, chờ thật lâu mà không đợi đến một kích sấm chớp. Thời gian lâu quá rồi đi? Rất nhiều tu tiên giả Đại Tần quốc đều nhìn hướng Triệu Thiên Ngôn. Chỉ thấy Triệu Thiên Ngôn Triệu đại sư huynh không ngừng đổ mồ hôi, sắc mặt biến đổi, đây là luyện thần công gì vậy? Còn phải chờ sắc mặt biến đổi ư.
Không khí rốt cuộc bị đánh vỡ.
Triệu Thiên Ngôn đại sư huynh lên tiếng. Đây nhất định là lời tuyen chiến vĩ đại, cái gì mà trong vòng mười chiêu đánh bại ngươi chẳng hạn. Tu tiên giả Đại Tần quốc đang chờ, chờ câu nói.
Triệu Thiên Ngôn nói:
– Ta nhận thua.
Có nhầm không vậy? Xích Long tiên môn đệ nhất đệ tử chân truyền không có cả lá gan đánh đã nhận thua, xạo quá đi. Tu tiên giả Đại Tần quốc không thể tưởng tượng tại sao Triệu Thiên Ngôn chịu thua, ngay cả tu tiên giả Tấn quốc cũng không hiểu nổi. Sao bỗng dưng Triệu Thiên Ngôn nhận thua làm gì?
Triệu Thiên Ngôn cười khổ, thấy Lục Nguyên bộ dáng khó hiểu thì nói:
– Lục sư đệ, ta có đi Thủy Hỏa Kiếm Lâu.
Một câu giải thích rõ. Không sai, từng thấy Lục Nguyên một người thắng ba tu tiên giả luyện thể kỳ cửu tầng, Triệu Thiên Ngôn luyện thể kỳ tam tầng bình thường nào dám đấu với hắn chứ? Tuy biết sẽ mất mặt nhưng Triệu Thiên Ngôn biết mình không khả năng đón mười chiêu của Lục Nguyên, cho nên chỉ đành nhận thua.
Đám người khác không hiểu tình hình bên trong, Triệu Thiên Ngôn giải thích họ nghe không hiểu, kết quả dấy lên xì xầm.
Lần đấu kiếm này dừng tại đây.
Đến đột nhiên, đi càng đột ngột.
Nếu nói có dư âm thì cho đến nay Triệu Thiên Ngôn cảm giác như năm mơ. Người Tấn xuất hiện tại Thủy Hỏa Kiếm Lâu lại chính là đệ tử chân truyền, còn là đệ tử chân truyền Hoa Sơn. Triệu Thiên Ngôn lập tức viết phong thư, mười vạn dặm nhanh chóng thẳng hướng Xích Long tiên môn Đại Tần quốc.
Đúng rồi, đến đây thì trên Hoa Sơn còn xuất hiện tin đồn. Xích Long tiên môn đệ nhất đệ tử chân truyền Triệu Thiên Ngôn nhà ngươi ghê gớm lắm a, đụng phải Lục Nguyên Hoa Sơn chúng ta còn chẳng phải ngoan ngoãn không dám đánh chịu thua rồi? Đây là vấn đề mặt mũi rất lớn. Một là Hoa Sơn tiên môn là thượng đẳng tiên môn, còn Xích Long tiên môn là đại hình tiên môn. Đệ tử thượng đẳng tiên môn không chiến mà thắng đệ tử đại hình tiên môn thì tất nhiên là việc nở mày nở mặt.
Thứ hai, Xích Long tiên môn đại biểu là Đại Tần quốc, Hoa Sơn tiên môn đại biểu là Đại Tấn quốc. Đệ tử Tấn quốc không cần ra tay mà đệ tử chân truyền xuất sắc Đại Tần quốc đã nhận thua, đây làm sao không phải chuyện nở mặt được.
Dù sao sự việc cứ thế qua đi.
Ngày tiếp theo trên Hoa Sơn rất náo nhiệt.
Nhưng chuyện không liên quan đến Lục Nguyên, bây giờ hắn rất rảnh. Nhưng tại sao? Lục Nguyên bây giờ thực lực cách đệ thập đại quá xa, đi đấu kiếm không ai có thể so tài được, cái này gọi là tách rời quần chúng. Đệ cửu đại thì sao? Không sai, bây giờ thực lực của Lục Nguyên đặt trong đệ cửu đại xem như trung lưu, nhưng người ta đệ cửu đại đấu gì với hậu bối nhà ngươi.