Nếu không có đại trận tường đồng vách sắt này, dùng phương pháp của tu tiên giả thì bọn hắn cũng có thể thoát khỏi.
Đáng chết! Vốn muốn dùng trận pháp để làm khó Lục Nguyên, nhưng nay nó lại làm khó ngược lại mình.
Lục Nguyên cười một tiếng:
– Các ngươi trước đó nói ta sẽ biến mất khỏi chỗ này. Nhưng hiện tại thì các ngươi sẽ biến mất khỏi chỗ này. Đương nhiên, ta sẽ không biến mất.
Lục Nguyên cũng nổi lên sát ý. Không phải ai cũng có thể tùy tiện đến tùy tiện đi như vậy.
Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch hai người mưu đoạt sản nghiệp của mình, lại còn muốn giết chết mình, đúng là tội đáng chết.
Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên lại thi triển trên không đủ loại kiếm chiêu. Bốn người Thượng Quan Thanh muốn phản kháng nhưng lại không thể phản kháng được. Đối mặt với Dưỡng Ngô kiếm bây giờ, bọn hắn chưa từng hiện nguyên hình mình như vậy. Pháp lực của Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đối với Lục Nguyên chẳng là cái gì.
– Ta muốn nói cho các ngươi biết, ba thế lực các người kết hợp lại cũng không phải là đối thủ của ta.
Dưỡng Ngô kiếm một kiếm đâm chết Nam Cung Bạch, vung tay một kiếm đâm chết Thượng Quan Thanh. Hai kiếm đâm chết hai tên phản đồ.
Hai kiếm đâm chết hai tên phản đồ, còn Âm Vô Cơ và Thành Khoan thì đem về thiên lao của Bắc Phong. Lục Nguyên cảm thấy Âm Vô Cơ và Thành Khoan hai người này còn có giá trị. Có lẽ sẽ từ Âm Vô Cơ biết được không ít tin tức của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Mà Thành Khoan là thủ hạ của Tư Mã Trường Bạch, có thể mượn cơ hội này văn ngã Tư Mã Trường Bạch hay không? Đương nhiên, nếu như vậy thì tương đương khó khăn. Dù sao Tư Mã Trường Bạch mới quen biết Thành Khoan không bao lâu, còn không biết Thành Khoan rắp tâm hại người. Oan ức gì thì cũng đem đổ hết trên đều Thành Khoan. Sự tình tuyệt đối sẽ không liên quan đến Tư Mã Trường Bạch ông ta.
Tư Mã Trường Bạch cũng là Cửu đại kiếm tiên, cũng không dễ dàng bị vặn ngã như vậy.
Mà người bên cạnh, bất luận là Tống thúc đang bị thương hay những thủ hạ của Nam Cung Bạch, Thượng Quan Thanh cũng đều đang khiếp sợ đến cực điểm. Miệng của bọn họ không ngừng mở lớn.
Lục Nguyên rốt cuộc là đang ở tu vi nào?
Hiện tại, ba người có tu vi Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng, một người là Luyện Thể Kỳ Bát Trọng liên thủ với nhau nhưng rõ ràng lại bị Lục Nguyên giải quyết gọn gang, sạch sẽ. Lúc mới bắt đầu, kiếm ý của đám người Thượng Quan Thanh nhưng sóng cuồn cuộn. Hiện tại xem ra, nhân vật đích thực mới chính là vị Thanh y trẻ tuổi lợi hại này.
Kỳ thật, nói trắng ra rất đơn giản. Lục Nguyên có tu vi Luyện Khí Thất Trọng, Lục Nguyên kiếm thuật nhảy lên hai tầng đối phó với Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng cũng không có gì khó khăn. Bởi vì bản thân hắn đã tu luyện thành Vũ chi kiếm ý. Có Vũ chi kiếm ý, muốn vây công cũng rất khó. Nhiều tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đối với Lục Nguyên ảnh hưởng cũng không lớn.
Nói cách khác, nếu như bây giờ có nhân vật Luyện Thể Kỳ Thập Trọng xuất hiện, Lục Nguyên vẫn có thể chiến đấu được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Hoa Sơn Bắc Phong, Bình Hòa Trai.
– Cái gì?
Nguyên Nguyên Thượng Nhân chấn động, vỗ bàn:
– Đệ nói cái gì?
Diệp Dương Dung cũng chỉ vừa mới đem sự việc nói qua một lần. Đương nhiên, Diệp Dương Dung khi nghe thấy cũng khiếp sợ như Nguyên Nguyên Thượng Nhân.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân sau khi nghe xong, thật lâu sau mới có phản ứng lại. Ông ta là người đã trải qua nhiều mưa to gió lớn, năng lực chịu đựng so với người khác cao hơn nhiều:
– Đệ nói thực lực của Lục Nguyên bây giờ còn hơn cả tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng. Âm Vô Cơ có thể giữ lại từ từ thẩm vấn. Còn Thành Khoan thì muốn dùng y để công kích Tư Mã Trường Bạch sư đệ thì không có khả năng. Tư Mã Trường Bạch tuyệt đối có thể giải quyết sạch sẽ. Tư Mã Trường Bạch không phải là một nhân vật có thể đối phó dễ dàng.
– Đương nhiên, kỳ thật đây chỉ là tiểu tiết. Không lâu sau, sẽ đạt đến Trường Sinh Kỳ thôi.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói:
– Đây mới là chuyện lớn.
– Trường Sinh Kỳ!
Diệp Dương Dung lúc này thần sắc có chút hoài niệm.
– Đúng vậy, Trường Sinh Kỳ. Bình thường, Lục Nguyên có bao nhiêu thực lực cũng không cần giấu diếm. Nhưng tương lai sau này sẽ có thể tranh đoạt Trường Sinh Kỳ. Đệ tạm thời hãy giấu kín thực lực của Lục Nguyên, khiến cho người khác cứ tưởng rằng biểu hiện của nó là nhờ Vô Sinh Di Cung. Thuận tiện bảo nó tu luyện lên Trường Sinh Kỳ.
– Về phần Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch, Âm Vô Cơ, Thành Khoan bốn người, đệ hãy phóng một chút gió ra ngoài, nói rằng ta đã phái một vị Cửu đại trưởng lão đi làm.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói.
Diệp Dương Dung liên tục gật đầu đồng ý.
Trường Sinh Kỳ.
Rượu ngon! Lục Nguyên lại uống một ngụm rượu.
Rượu Dương Cao quả thật là rượu ngon, là đặc sản bản địa của Cổ Đào phủ.
Vừa rồi trên bàn tiệc, Lục Nguyên một chút hứng thú cũng không có, chỉ nhẹ nhàng uống vài ngụm. Khi đó cảm hứng lại chẳng có vì bạn ngồi cùng là Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch hai người đáng ghét như vậy.
Lục Nguyên uống rượu có ba cái không.
Cái không thứ nhất chính là không uống với người không vừa mắt mình. Người uống cũng chẳng cần tiêu chuẩn cưỡng chế gì, nhưng chỉ cần xem không vừa mắt mình thì rượu cũng không uống. Thứ hai là không uống với tiểu nhân. Lục Nguyên vốn là người đỉnh thiên lập địa, không có thói quen ngồi chung với những người này. Thứ ba là không uống rượu với ngụy quân tử. Ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa cũng chẳng có gì hay nên cũng chẳng có hứng thú uống rượu.
Ba không này là của Lục Nguyên khi uống rượu.
Lục Nguyên có ba tiêu chuẩn uống rượu.
Rượu tốt, ví dụ như rượu Dương Cao này. Rượu ngon như vậy nhất định phải uống.
Thứ hai là uống trong phong cảnh tốt. Phong cảnh tốt mà không uống rượu thì làm sao hay?
Còn cái thứ ba? Cái này cũng đơn giản. Nếu là người thuận mắt, hoặc là bằng hữu thì tự nhiên muốn uống mà thôi.
Và đây chính là ba không ba uống của Lục Nguyên.
Hiện tại, đám người không vừa mắt Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch đã bị giết dưới kiếm của mình. Có rượu ngon ở đây vì sao lại không uống chứ? Lục Nguyên lại cảm thấy thống khoái vô cùng.
Đúng rồi, sau trận chiến này còn giải quyết rất nhiều sự tình. Với tính tình của Lục Nguyên làm sao có thể kiên nhẫn đi khắc phục xử lý chứ. Tống thúc bị trọng thương, Lục Nguyên dứt khoát sẽ kéo Tư Đồ Hồng qua, để cho Tư Đồ Hồng xử lý những phiền toái này. Tư Đồ Hồng vốn rất trung thành và tận tâm, tất nhiên là sẽ không phản đối. Nhận được mệnh lệnh là bắt tay vào ngay. Nàng xử lý bây giờ chính là ổn định thế cục, đem vây cánh của Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch gạt bỏ hết. Rồi xếp một số người của mình vào, cam đoan toàn bộ sản nghiệp lớn như vậy có thể vận hành như trước. Ám Kiếm sơn trang đã thay đổi triều đại. Ám Kiếm sơn trang đã thay máu.
Sau khi Tư Đồ Hồng đến, Lục Nguyên chỉ còn một việc cần làm, đó chính là xét nhà.
Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch nhiều năm như vậy, của tham ô nhiều không biết bao nhiêu mà đếm. Nhưng đáng tiếc, những gì mà bọn chúng tham ô được toàn bộ chuyển qua địa phương khác, một chút cũng không để lại cho Lục Nguyên, khiến cho hắn không khỏi khó chịu.