Hoa Sơn Tiên Môn – Chương 154: Trở về Hoa Sơn (1) – Botruyen

Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 154: Trở về Hoa Sơn (1)

Hoa Sơn tiên môn kỳ thật cũng không lâu đời gì lắm. Lâu đời nhất chính là Võ Đang tiên môn và Côn Lôn tiên môn. Côn Lôn tiên môn có lịch sử rất cổ xưa. Còn Võ Đang tiên môn năm đó cũng là một trong tứ đại tiên môn của Tần quốc. Chỉ là sau này suy yếu mà thôi. Công pháp của Hoa Sơn tiên môn so với Võ Đang tiên môn và Côn Lôn tiên môn thì chênh lệch. Nhưng Hoa Sơn đa nhân tài đúng là phải công nhận.

– Đúng rồi, Lục Nguyên mới hơn hai mươi tuổi lại lợi hại như vậy, có phải ba đầu sáu tay gì không?

– Ta đã gặp qua một lần, chỉ là bình thường thôi. Hơn nữa thường xuyên cầm hồ lô rượu, rất có bộ dạng của một tửu quỷ.

– Đúng rồi, Lục Nguyên này vẫn chưa có danh. Ta nghĩ Túy kiếm khách cũng không tệ, Về sau đạt đến Trường Sinh kỳ thì sẽ gọi là Túy kiếm tiên.

– Ta nghĩ bây giờ gọi là Lại kiếm khách, sau này gọi là Lại kiếm tiên thì thích hợp hơn. Ta nghe nói Lục Nguyên này rất lười nhác.

Đủ loại thảo luận, thậm chí có người còn có người thảo luận về danh tiếng của Lục Nguyên.

Bắc Phong nhân mã, toàn bộ đều đang tập hợp thảo luận với nhau.

Ngồi ở phía trên tất nhiên là Phương Nho, Sở Phi hai vị Cửu đại kiếm tiên, cùng với một số trưởng lão, và mười đại đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường. Lục Nguyên lúc này đang ngồi ngáp. Ở Vô Sinh Di Cung được hai tháng, nếu không luyện công thì cũng là chiến đấu. Cơ bản chẳng có giờ phút nào nghỉ ngơi. Điều này khiến cho Lục Nguyên mệt đến chết. Cho nên sau khi rời khỏi Vô Sinh Di Cung, liền trực tiếp đến đại thụy ngủ một ngày hai đêm, đến bây giờ mới tỉnh lại.

Lục Nguyên lại hớp một ngụm rượu. Rất có tư vị.

Thật đúng là rất có tư vị. Kỳ thật cuộc sống trong Vô Sinh Di Cung không có rượu để uống.

Phương Nho hỏi:

– Lúc này đây, Bắc Phong chúng ta chỉ có một mình ngươi tiến nhập vào tầng thứ sáu của Vô Sinh Di Cung. Ngươi hãy đem tình hình nói đại khái qua một phen.

Nghe như vậy, Lục Nguyên vội vàng tự mình giải thích hết mọi thứ. Trong lúc nói cũng mơ hồ nói thoáng qua mình được bao nhiêu chiến lợi phẩm.

Nghe được Sở Phi liền vỗ tay, cười to:

– Làm tốt lắm. Ngươi lúc này đây thu được nhiều chiến lợi phẩm như vậy. Nói cách khác, Bắc Phong chúng ta sẽ không bị những Phong khác chèn ép nữa.

Vốn trong lúc Lục Nguyên đang ngủ, Nam Phong Kiếm Tông cho người đến. Khí Tông Tây Phong cũng vậy. Những người này đến mục đích rất đơn giản, Kiếm khí Tam tông cạnh tranh, bọn họ lúc này đây chiến tích đều coi như không tệ. Đến thăm mục đích tự nhiên rõ ràng.

Lục Nguyên thu được nhiều chiến lợi phẩm, như vậy chiến lợi phẩm của Bắc Phong không còn thua kém những Phong khác.

Lục Nguyên thật đã lập được công lớn.

Nghe như vậy, những trưởng lão còn lại rất khiếp sợ. Bọn họ không nghĩ, Lục Nguyên biểu hiện lúc này đây lại tốt như vậy. Hai vị trưởng lão Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đều không có tiến vào tầng thứ sáu Vô Sinh Di Cung, nhưng Lục Nguyên lại làm được. Tống Sĩ Quân liếc nhìn Lục Nguyên. Hai người coi như đã có giao tình. Tống Sĩ Quân cảm thấy nên cùng với Lục Nguyên làm tốt quan hệ. Lục Nguyên về sau nếu không làm Bắc Phong Chi Chủ thì địa vị tại Bắc Phong, thậm chí tại Hoa Sơn đều rất quan trọng. Quan hệ tốt với người như vậy, đối với mình rất có lợi.

Mà Vân Dật và Vân Bình hai đệ tử chân truyền cũng thất kinh. Lục Nguyên lấy được nhiều chiến lợi phẩm như vậy, dựa vào số chiến lợi phẩm đó, Lục Nguyên đã vượt xa bọn họ. Đương nhiên, đây là Lục Nguyên bằng bản lãnh của mình mà có được. Nên không ai có thể đố kỵ.

Lục Nguyên nói:

– Tại Vô Sinh Di Cung, Vô Sinh lão nhân đã nói Đại Vô Tướng công pháp có thể mô phỏng được vạn tâm pháp trong tiên hạ.

Phương Nho rất nghiêm túc nói:

– Việc này chúng ta cũng đã báo lên rồi. Yến sư bá nghe xong cũng chỉ cười nói, Vô Sinh lão nhân mô phỏng nhiều loại công pháp như vậy, vậy thì công pháp của ông ta đâu? Cho nên, Vô Sinh lão nhân cũng chỉ là một đỉnh cấp của quốc gia chứ không đảm đương nổi một vô địch của quốc gia.

Lời này của Yến tổ sư rất nhiều đạo lý, ý vị sâu sa.

Lục Nguyên nghe những lời này, chỉ cảm thấy đạo lý rất nhiều.

Sau khi nói chuyện xong với Phương Nho sư thúc, Sở Phi sư thúc, Lục Nguyên tìm một phòng yên tĩnh, thu dọn chiến lợi phẩm của mình.

Hắn tại Vô Sinh Di Cung đã tìm được một số chiến lợi phẩm.

Cái thứ nhất chính là linh thạch. Linh thạch lấy được đến tầng thứ tư chỉ sợ là có một ngàn miếng. Số lượng này so với những tu tiên giả khác đã là khá nhiều. Nhưng đối với Lục Nguyên mà nói thì chẳng có gì đáng bàn.

Thứ hai, đó chính là chiến linh thú. Chiến linh thú này cũng khá nhiều.

Thứ ba chính là Huyết vân linh thú. Đây là hắn giết chết Song Khô đạo nhân của Huyết Kiếm môn lấy được. Song Khô đạo nhân của Huyết Kiếm môn thanh danh thật lớn nên Huyết vân linh thú tất nhiên cũng không ít.

Thứ tư chính là Vân Long tâm pháp. Hắn đã luyện thành ba biến trong Vân Long thập biến. Nguyên Nguyên Thượng Nhân cũng chỉ luyện đến biến thứ sáu mà thôi. Thuận tiện nói luôn, bởi vì hắn đã luyện thành Vân Long lưỡng biến cho nên pháp lực tự động từ Luyện Thể Kỳ Lục Trọng sơ kỳ trực tiếp nhảy lên Luyện Thể Kỳ Lục Trọng cấp đỉnh phong. Lúc này toàn thân làn da co giãn kinh người, mà xương cốt cũng có độ cứng không thua kém gì.

Đúng rồi, hắn cũng đã luyện thành Khoái chi kiếm ý. Đương nhiên, có luyện thành cái này thì cũng không có quan hệ quá lớn với Vô Sinh Di Cung.

Trọn vẹn có năm chiến lợi phẩm.

Năm chiến lợi phẩm này quả nhiên kinh người.

Cái tốt như vậy, nếu như không có tiến vào Vô Sinh Di Cung thì cũng không biết như thế nào mới có thể đạt được. Tu hành mười năm, hai mươi năm chưa chắc gì hắn đã có được.

Thật đúng là lợi nhuận cực lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Có lẽ rất nhiều tu tiên giả còn đang suy nghĩ về tầng thứ bảy không có của Vô Sinh Di Cung mà sinh ra bất mãn. Nhưng Lục Nguyên lại không nghĩ như vậy. Vô Sinh lão nhân có thể đem năm vật đó lưu lại cho những người như mình, thì cũng là công đức tương đối lớn rồi.

Vô Sinh lão nhân chẳng thiếu nợ mình cái gì. Từ chỗ của ông ta có được nhiều cái tốt như vậy thì phải cảm ơn ông ta chứ.

Như thế nào còn vì không có tầng thứ bảy mà trách tội ông ta.

Người là phải nên biết đủ.

Phải biết lấy đủ làm niềm vui.

Đúng rồi, sao không đem chiến linh thú đổi thành vân thú, cùng với việc đem huyết vân linh thú dùng thiên tịch chi thủy lọc thành vân hệ linh thú. Bình thường, nếu như nhiều chiến linh thú xuất hiện như vậy, đoán chừng chưởng quầy cửa hàng linh thú sẽ mắt tròn mắt dẹt mất. Cửa hàng linh thú lớn nhất nằm trong ngôi chợ phiên của tu tiên giả Đại Tấn quốc. Những tu tiên giả sẽ bởi vì số lượng linh thú quá nhiều mà kinh ngạc, rất hiếm có. Quả thực không thể tưởng tượng được.

Nhưng lúc này, mọi người đều biết trong Vô Sinh Di Cung tìm được không ít chiến linh thú nên cũng không đến mức kinh ngạc. Điều kinh ngạc chính là Lục Nguyên tại sao lại có được nhiều linh thú như vậy. Lúc ấy có rất nhiều người tiến vào, nhưng cũng chỉ có hai mươi mấy người được như là Lục Nguyên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.