Hoa Sơn Tiên Môn – Chương 136: Đánh cược với Triệu Càn Khôn (2) – Botruyen

Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 136: Đánh cược với Triệu Càn Khôn (2)

Chiến lợi phẩm vô luận về mặt số lượng hay chất lượng Lục Nguyên đều vượt xa Triệu Càn Khôn, đúng lúc này Lục Nguyên lại móc ra một vật sau khi lấy ra toàn trường kinh hô:

– Đây là chuyết châu của Huyết Mẫu ma vô cùng thưa thớt, Huyết Mẫu ma ngưng tụ thành huyết châu vô cùng khó không ngờ ngươi lại có huyết châu.

Nếu nói lúc trước mấy chiến lợi phẩm còn thông thường thì huyết châu này đã vô cùng đặc biệt và hiếm có rồi. Chưởng quỹ săn ma không ngờ rằng Lục Nguyên lại có huyết châu.

Lục Nguyên xuất ra huyết châu, Triệu Càn Khôn bọn họ nhìn thấy đều khiếp sợ ai cũng biết nó không phải vật tầm thường.

Chưởng quỹ săn ma lúc này cẩn thận dò xét, lúc này mới phát hiện ra một Tu La giác đặc biệt:

– Đây là Tu La giác cấp đà chủ.

Cấp đà chủ?

Chẳng lẽ người trẻ tuổi này đã từng săn giết yêu ma cấp đà chủ sao?

Tuy nhiên không thích hợp người trẻ tuổi này mới bao nhiêu tuổi làm sao có thể giết được yêu ma cấp đà chủ nếu như là thật thì hắn quá yêu nghiệt rồi.

Lục Nguyên danh khí tương đối lớn nhưng nếu như có thể săn giết yêu ma cấp đà chủ thì rất nhiều người không tin.

Chưởng quỹ săn ma đã tiếp không biết bao nhiêu khách nhân nhưng chưa bao giờ gặp phải một người trẻ tuổi mà có được nhiều chiến lợi phẩm yêu ma như vậy. Xem ra người trẻ tuổi kia chính là đệ tử của một đại lão ở tu tiên giới, nếu như vậy thì đại lão kia cũng quá phóng khoáng rồi cho người trẻ tuổi này thật nhiều chiến lợi phẩm yêu ma.

– Còn hay không?

Chưởng quỹ săn ma hỏi.

Lục Nguyên lắc đầu.

– Không còn có như vậy thôi.

Chưởng quỹ săn ma thầm than nếu như có nhiều hơn nữa thật không biết phải nói thế nào.

Mà Triệu Càn Khôn ở bên cạnh thì âm trầm, kỳ thật trong lòng của hắn lúc này vô cùng thất vọng, vốn hắn cho rằng có thể đánh bại Lục Nguyên không ngờ số lượng chiến lợi phẩm của Lục Nguyên còn hơn mình ba bốn lần.

Mà mấy người vỗ mông ngựa sau lưng của Triệu Càn Khôn lúc này cũng không nói ra lời, bọn họ không ngờ sư huynh của mình lại thua thê thảm như vậy.

Về phần bản thân Lục Nguyên vẫn vân đạm phong thanh. Nguồn: https://truyenfull.net

Triệu Càn Khôn hùng hổ tới Lục Nguyên không hề để ý, đơn giản mà nói, Triệu Càn Khôn muốn tự mất mặt mà thôi.

Hiện tại điều Lục Nguyên hiếu kỳ chính là chiến lợi phẩm của mình có thể đổi lấy bao nhiêu linh thú vân hệ mà thôi.

Có nhiều linh thú vân hệ pháp lực tu hành của mình có thể tăng cao rất nhiều.

Chênh lệch là chênh lệch.

Cho dù Triệu Càn Khôn trù tính tỉ mỉ.

Cho dù Lục Nguyên không đếm xỉa tới.

Nhưng mà chênh lệch vẫn to lớn như một cái hào trời rộng không cách nào nhảy qua.

Sắc mặt của Triệu Càn Khôn trở nên âm trầm vô cùng hắn là thiên kiêu chi tử làm sao có thể gặp áp chế như thế hiện tại thua một trận mất đi mặt của Côn Luân tiên môn, lần này một chuyến trở về chỉ sợ mình mất mặt thật lớn.

Lục Nguyên cơ hồ không đếm xỉa tới.

Chưởng quỹ săn ma bắt đầu hỏi phần thưởng, Triệu Càn Không muốn linh thạch và một bộ phân linh thú, Côn Luân tiên môn có rất nhiều công pháp, cho nên hắn cũng không cần.

Linh thú mà Triệu Càn Khôn muốn dĩ nhiên là linh thú hỏa hệ.

Tính toán một hồi chưởng quỹ nói:

– Tổng cộng là tám trăm linh thạch, Hỏa hệ linh thú sáu con loại lớn mười tám con loại nhỏ.

Kỳ thật cái giá này hơi thấp, dù sao số linh thú thổ hệ và sa hệ mà Triệu Càn Khôn mang tới không ít.

Tu tiên giả tuy tu tập thổ hệ tâm pháp tương đối nhiều nhưng mà linh thú thổ hệ cũng rất nhiều cho nên cung lớn hơn cầu, giá của linh thú thổ hệ không bằng giá của linh thú hỏa hệ.

Ở dưới mặt đất linh thú thổ hệ có giá rất đắc đỏ mà ở thế giới trên mặt đất, linh thú thổ hệ và sa hệ lại có giá không lớn.

Nếu như hai bên trao đổi với nhau thì nhất định giá của linh thú thổ hệ và sa hệ có thể cao hơn, tuy nhiên nếu như buôn bán như vậy chẳng phải là tư thông với địch sao.

Nếu như làm như vậy một khi bị phát hiện sẽ bị ngũ đại tiên môn đuổi giết.

Ngũ đại tiên môn tuyệt đối không cho làm chuyện tư thông với địch như vậy.

Sau đó đến lượt Lục Nguyên chưởng quỹ tính toán xong liền hỏi;

– Ngươi muốn đổi lấy toàn bộ linh thú vân hệ?

– Đúng thế.

Tu tiên bình thường cũng cần linh thạch tuy nhiên Lục Nguyên hiện tại có hơn ba nghìn linh thạch rồi trong nhất thời cũng không cần mà linh thú vân hệ có thể tăng nhanh pháp lực của hắn.

Chưởng quỹ săn ma gật đầu hồi lâu sau mới cất tiếng:

– Những chiến lợi phẩm này có thể đối lấy hai con vân hổ cỡ lớn mười sáu con vân hồ cùng với mười lăm con linh thú Vân Thỏ loại nhỏ.

Nghe thấy số lượng này Lục Nguyên cũng hoảng sợ những tu tiên giả bên cạnh cũng kinh hãi, không ngờ lại nhiều linh thú vân hệ như vậy, nhưng cũng hợp lý Lục Nguyên có nhiều chiến lợi phẩm như vậy dĩ nhiên phải đổi được phần thưởng tương ứng.

…………………….

Lục Nguyên sau khi trở về từ phiên chợ liền cảm thấy pháp lực bản thân biến đổi tựa hồ như muốn đột phá vậy hắn lập tức tìm một khách sạn, Mạnh Bạch nghe nói Lục Nguyên muốn tu hành thì dĩ nhiên là hỗ trợ hắn làm hộ pháp, Lục Nguyên xếp bằng trong tĩnh thất, năm ngón tay chĩa lên trời ôm quyền ngồi một chỗ.

Lúc này nguyên khí tràn ngập, tựa hồ mỗi lần hô hấp đều có một lượng lớn nguyên khí tràn vào, nhanh chóng đem huyết dịch lục phủ ngũ tạng trong cơ thể của hắn dịch chuyển.

Chỉ là lục phủ ngũ tạng cơ hồ không bao hàm được nguyên khí vân hệ khổng lồ như vậy, mỗi thời mỗi khác, vân hệ nguyên khí đều trùng kích thân thể, cũng không biết trùng kích bao lâu, Lục Nguyên cảm thấy máu của mình lưu chuyển càng lúc càng nhanh.

Không biết bao lâu thân thể của hắn như muốn nổ tung, mà nguyên khí vân hệ dũng mãnh kia lúc này cũng phát sinh xung đột, không ngừng cải tạo làn da xương cốt khiến cho làn da của hắn trở nên cứng hơn, độ co dãn càng lúc càng mạnh.

Rốt cuộc cũng đạt tới Luyện thể kỳ tầng thứ sáu.

Bước tiếp theo chính là rèn luyện đại não không để cho tâm trí loạn lạc.

Một khi luyện thành đại não Luyện Thể kỳ tầng thứ bảy, mình có thể tiến hành ngự kiếm phi hành tầng thứ tám.

Cuối cùng cũng luyện thành.

Lục Nguyên thở dài một hơi.

Sau khi hắn tu luyện thành công Mạnh Bạch liền đi nghỉ ngơi, lúc này trời đã tối, ngày mai bọn họ lại đi chơi, đã tới gần Võ Lăng Sơn Mạnh Bạch dĩ nhiên là tận tình địa chủ dẫn Lục Nguyên đi chơi thật tốt.

Mà Lục Nguyên lúc này tay cầm một bình rượu dựa lên trên giường cảm giác được xung quanh có không ít tu tiên giả, xem ra đại điển tiếp nhận chưởng môn Võ Lăng tiên môn hấp dẫn được không ít người.

Đúng rồi mình có rượu vẫn nên kiếm một số đồ nhắm.

Lục Nguyên xoay người vừa vặn mở cửa ra.

Biến hóa sát sinh.

Chỉ trong nháy mắt một thiếu nữ vọt tới, thiếu nữ này mặc xiêm y màu đỏ đôi mắt long lanh, bờ môi đỏ mọt làn da trắng toát, thiếu nữ này lộ vẻ bối rối, vừa vặn Lục Nguyên mở cửa ra nàng liền ngã vào ngực hắn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.