Mà Đại Mộng kiếm pháp có tên là Thiên Niên kiếm pháp.
Đại Mộng chân nhân có tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên, bởi vì chuyện này mà ba tuyệt kỹ tâm pháp Đại Mộng xuất hiện, kiếm pháp tên là Thiên Niên Kiếm Pháp, trường kiếm tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên.
Đại Mộng Thiên Niên Phương Giác hiểu.
Đại Mộng chân nhân có thể dùng tay của một kẻ thư sinh sáng tạo ra Võ Lăng tiên môn, tuy không thể so với ngũ đại tiên môn nhưng cũng coi như là nhất tuyệt rồi.
Mà tâm pháp cao nhất của Võ Lăng tiên môn cũng là mộng hệ tâm pháp, cổ quái tới cực điểm, mộng hệ tâm pháp này tuy cuiố cùng phân ra thuộc thủy hạ tâm pháp nhưng kỳ thực là tâm pháp gì mọi người vẫn không thể nào tinh tường hoàn toàn.
Giới thiệu Võ Lăng tiên môn cũng phải giới thiệu chuyện phát sinh gần đây của họ.
Sự tình rất đơn giản, gần đây Võ Lăng tiên môn có chưởng giáo ngộ nhập Nam Hải, Nam Hải khong biết sâu rộng thế nào, nhưng chưởng giáo tôn sư ở Nam Hải gặp tai nạn, bị thương nặng trở về, kể từ đó phải đem chức chưởng môn giao cho người khác.
Cho nên vị chưởng môn này liền có ý định giao chức chưởng môn của mình cho đệ đệ ruột của mình là Lăng Hải thượng nhân.
Đương nhiên Võ Lăng tiên môn là một trong thập đại tiên môn thay thế chưởng môn là đại sự.
Đối với tu tiên giới mà nói là một chuyện đại sự.
Hoa Sơn tiên môn gần đây có giao hảo với Võ Lăng tiên môn nên dĩ nhiên cũng phái người đi.
Mà các tiên môn khác cũng phái ra một đạo nhân mã, Hoa Sơn tiên môn phân thành tam tông nhiều năm, vô luận chuyện gì cũng phái ra một đạo nhân mã.
Lúc này dẫn đội chính là quân tử kiếm Phương Nho nổi tiếng ở trong Bắc Phong, cộng thêm mấy vị trưởng lão cửu đại và mấy vị đệ tử chân truyền, tứ đệ tử Phương Đạm ngũ đệ tử Tư Mã Bác, lục đệ tử Lục Nguyên, tổng cộng là sáu người.
Ở thế giới dưới lòng đất yêu ma và tiên giới đánh nhau nhưng vì có ngũ tiên minh, thế giới trên mặt đất vẫn thái bình thịnh thế.
Ở trên đường đi không gặp một đạo tặc nào.
Trên đường đi Phương Nho ngẫu nhiên cũng chỉ điểm các đệ tử chân truyền vài câu, Lục Nguyên cũng được chỉ điểm một chút tâm pháp.
Có sư phụ chỉ điểm cùng với không có sư phụ chỉ điểm, hiệu quả tu hành dĩ nhiên là khác nhau lớn.
Tu tiên giới ở Đại Tấn quốc nếu đã có sư phụ một ngày vi sư chung thân vi phụ đã có sư phụ dĩ nhiên không thể bái sư phụ thứ hai mà Lục Nguyên sư phụ đã tiên thăng, có thể gia nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, tuyệt đối là hợp tình hợp lý.
Lục Nguyên thiên tư quá mức kinh người, tuổi còn trẻ đã đạt tới trình độ quá lớn nếu như bái nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, ví dụ như Nguyên Nguyên thượng nhân chỉ sợ Nguyên Nguyên thượng nhân cười cũng không ngậm miệng lại được.
Tuy nhiên muốn thu đệ tử cũng cần bản thân đệ tử đồng ý.
Mà thật bất hạnh Lục Nguyên bản thân không muốn bái sư, đơn giản mà nói, Lục Nguyên cũng không muốn bái sư phụ thứ hai.
Điều này làm cho các chư vị kiếm tiên Bắc Phong thất vọng vô cùng, tuy nhiên cũng thầm thấy Lục Nguyên là một hảo hài tử có hiếu, đối với Lục Nguyên ngày càng coi trọng.
Rốt cuộc cũng đã tới Võ Lăng sơn.
Võ Lăng sơn ở phía nam Đại Tấn quốc, so với Hoa Sơn thì không nguy hiểm bằng, Võ Lăng Sơn nhiều chỗ bằng phẳng, địa thế cũng thấp hơn, nhan sắc tú lệ, có rất nhiều địa hình kỳ lạ, ví dụ như hạp cốc thạch phong.
Quân tử kiếm Phương Nho mang theo một đám trưởng lão hoa sơn, đệ tử tới Võ Lăng Sơn, trên báo danh thiếp.
– Tiểu Lục tử, lần này ta làm chủ nhà.
Một tràng cười vang lên sau đó một nam nhân trẻ tuổi mặc áo trắng xuất hiện.
– Tiểu Mạnh tử, đây là ngươi nói đó, ta có thể thả cửa mà ăn.
Nói xong một trắng một xanh hai đệ tử trẻ tuổi liền khoan thai đi tới qua rượu sau khi đi tới Lục Nguyên liền nói:
– Đúng rồi nghe nói ở bên cạnh Võ Lăng Sơn có một khu chợ tu tiên giả khá lớn đúng không?
– Đúng vậy.
Mạnh Bạch gật đầu:
– Ở đó có một phiên chợ Võ Lăng, có tu tiên giả tụ tập quy mô ngươi tới đó làm gì? Muốn mua đan dược sao?
Lục Nguyên tới Võ Lăng tiên môn dĩ nhiên sẽ gặp hảo hữu Mạnh Bạch của mình hai người quan hệ không tệ, lần trước Mạnh Bạch tới Hoa Sơn tiên môn, Lục Nguyên làm chủ nhà, bây giờ tới phiên Mạnh Bạch làm chủ nhà, hai người tương kiến cực hoan.
Về phần Lục Nguyên hỏi chỗ tu tiên giả tụ tập dĩ nhiên là có nguyên nhân.
Trong tay của hắn có một số lớn chiến lợi phẩm vẫn chưa bán đi.
Đương nhiên Mạnh Bạch khi nghe nói tới chiến lợi phẩm thì cũng lơ đễnh, hắn cũng không biết đó là một chiến lợi phẩm khổng lồ.
Phiên chợ của tu tiên giả, cùng với chợ của nhân gian cũng tương đối giống nhau.
Đi trên đường, hai bên vô cùng náo nhiệt ngựa xe như nước…
Hai bên là các cửa hàng tràn đầy kiểu dáng, ở đây có mua bán linh kiếm linh thú thậm chí còn có cả linh thú cỡ lớn.
Lục Nguyên nhìn bốn phía cuối cùng quyết định mang bán Tu La giác đầu tiên.
Trên cơ bản những phiên chợ tốt thường ở phía sau, những cửa hàng này có hậu trường là Đại Tấn vương triều hoặc ngũ đại tiên môn.
Những cửa hàng này đều thống nhất là những cửa hàng săn Ma. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
Lục Nguyên Mạnh Bạch tới một cửa hàng săn ma, cửa hàng này cờ xí phấp phới, hai chữ Săn Ma toát ra khí thế hào hùng.
Nghe nói chữ viết này là do minh chủ ngũ tiên môn Liệp Thiên Thú viết nên.
Liệp Thiên Thu cũng là một nhân vật rất cao minh của Đại Tấn quốc, người này từng đấu với Yến Thương Thiên nghìn chiêu mới bại, có thể bại trong nghìn chiêu với Yến Thương Thiên tuyệt đối là cao thủ đỉnh cấp của Đại Tấn quốc.
Trừ Yến Thương Thiên hắn chính là người mạnh nhất của Đại Tấn quốc.
Gian phòng săn ma khá lớn, ở bên trong đã có sẵn mấy vị tu tiên giả.
Nhìn thấy Lục Nguyên và Mạnh Bạch đi vào, mấy vị tu tiên giả đều không để ý, bởi vì Lục Nguyên và Mạnh Bạch còn rất trẻ.
Những người trẻ tuổi như vậy cho dù săn giết được yêu ma cũng không có bao nhiêu yêu ma đẳng cấp.
Hoặc có thể nói còn trẻ như vậy thì không có chiến lợi phẩm gì tốt.
Tự nhiên bọn họ không có bao nhiêu tinh thần nghênh đón.
Lục Nguyên lơ đễnh chuẩn bị xuất ra chiến lợi phẩm thì lúc này truyền tới một tràng cười:
– A, đây không phải là Lục sư đệ Lục Nguyên sao.
Chỉ thấy một người đi tới, chính là chân truyền đệ tử Triệu Càn Khôn của Côn Luân tiên môn ngoài ra còn có mấy người đi đằng sau hắn.
Thật sự là nhân sinh, nơi này lại chạm phải Triệu Càn Khôn.
Tuy nhiên tuyệt đối không ngờ Triệu Càn Khôn lại chủ động chào hỏi hắn.
Triệu Càn Khôn tiến vào cửa hàng săn ma mà cười ha hả;
– Lục sư đệ cũng mang bán chiến lợi phẩm săn ma sao, cũng không biết chiến lợi phẩm của sư đệ so với ta thì ai nhiều hơn.
Triệu Càn Khôn cũng đã lịch lãm rèn luyện trong lòng đất, vận khí của hắn vô cùng tốt cũng chạm phải kỳ ngộ gặt hái được rất nhiều chiến lợi phẩm, hắn đang định vào cửa hàng săn ma đổi lấy linh thạch thì gặp phải Lục Nguyên.
Vừa chạm phải Lục Nguyên hắn liền hứng thú.
Dĩ nhiên hắn không muốn giao thủ với Lục Nguyên, hắn sớm biết mình đã không còn là đối thủ của Lục Nguyên nữa.