Hoa Sơn Tiên Môn – Chương 1013: Ngư quốc – Botruyen

Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 1013: Ngư quốc

Lục Nguyên không vội vã, chắp tay sau lưng đi dạo trên không trung, hắn có đi qua một số điểu thành nhưng không có tìm ra cách nào. Trong điểu thành đủ các loại điểu yêu, Lục Nguyên rảnh rỗi quá nên đi một chuyến ngư quốc.

Dưới nước thế giới côn bằng có nhiều ngư quốc.

Những ngư quốc do các loại ngư yêu tổ thành.

Ngư quốc có nhiều thứ thú vị, ví dụ ngư quốc có rất nhiều đường nước, những đường nước lợi dụng dòng chảy, pháp thuật làm thành từng con đường có thể khiến ngư yêu pháp thuật bình thường ở trong đường nước chốc lát đi đến nơi rất xa.

Rồi ví dụ phòng ốc ngư quốc thường dùng san hô thụ để xây dựng, khá là xinh đẹp.

Lục Nguyên chắp tay sau lưng quan sát chốc lát.

Lúc ở ngư quốc Lục Nguyên có nghe được tin tức dường như là cao tầng ngư quốc nhận được tin, người có văn minh chi thể bị bắt. Người có văn minh chi thể bị bắt? Người có văn minh chi thể tổng cộng hai người, một là hắn một là Hoang Chi Tử, bây giờ hắn hóa trang Lý Thái Sử lành lặn ở đây, vậy nghĩa là Hoang Chi Tử bị bắt rồi ư?

Ha ha ha ha!

Ha ha ha ha!

Hoang Chi Tử, thật là chuyện mừng vui khắp chón nha.

Nhưng tin tức này có chính xác hay không thì cần ra ngoài thăm dò, xem tình hình thực tế ra sao đã.

Lục Nguyên ra ngoài bay lung tung, xem coi may mắn đụng phải cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng không, chỉ có ử trong tay cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng mới có tin tức chính xác được.

Lục Nguyên một đường bay đi cảm ứng phái trước có nhiều khí thế mạnh mẽ, dường như có người tụ tập một chỗ.

Nơi này có tên là Vạn Vũ Đài, do lông chim bện thành, ở trên không trung. Vốn trong thế giới côn bằng chỉ có điểu yêu mới tới đây được nhưng bây giờ có vài cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng đang đứng. Lục Nguyên bay qua, đáp xuống.

Khi Lục Nguyên đáp uống thì thấy chỗ này có rất nhiều cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, ví dụ hạng mười chín Phi Vệ lú trước từng gặp, hạng mười bảy Tửu Tiên Nhân cũng trong số đó. Có một cô gái lưng cõng đàn cầm, khuôn mặt thon nhỏ xinh đẹp ngây thơ, xem khí thế còn hơn cả Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ, trừ điều đó ra còn có vài người nữa.

Tại sao lần này năm, sáu cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng tụ tập cùng một chỗ? Họ rảnh lắm sao? Lục Nguyên lấy làm lạ, sau đó ngẫm nghĩ thì họ rảnh thật đấy chứ, nếu Hoang Chi Tử thật sự bị bắt, hắn không xuất hiện thì đương nhiên họ không thể tìm cái khác, vậy nên rảnh vô cùng.

Vấn đề mấu chốt hiện nay là rốt cuộc Hoang Chi Tử có bị bắt hay chưa? Có bi gìđánh chết không?

Lục Nguyên định đáp xuống thì thiếu nữ áo trắng như tuyết, lưng cõng đàn cầm, bới hai búi tóc trừng mắt.

– Lý Thái Sử!

Tiếng quát uy lực vô cùng.

Khi thiếu nữ nói chuyện thì toát ra pháp thuật thật sâu, mạnh hơn Phi Vệ, Tửu Tiên Nhân.

Lục Nguyên thắc mắc cô gái này là ai? Mình lấy thân phận Lý Thái Sử xuất thế rất ít, từ khi nào đắc tội nàng ta chứ? Chắc là không có đâu. Mà khoan, thiếu nữ cõng cầm thì là cầm chi văn minh ư? Lục Nguyên lục tìm ký ức, đó là lúc mới vào nho chi văn minh không lâu.

Khi đó có đại sư huynh Khổng Ni, nhị sư huynh Mạnh Vi, tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên và lục sư đệ, tức là chính mình.

Nhị sư huynh Mạnh Vi bữa đó rảnh rỗi tán dóc:

– Lục sư đệ, ngươi diện mạo tuấn tú ní không chừng hấp dẫn không ít nữ tu.

Mới đầu hóa trang thành Lý Thái Sử dùng diện mạo mỹ nam tử phong độ, mặt trắng môi hồng, Lục Nguyên thấy chẳng sao cả, Mạnh Vi thì quá nhàm chán.

Tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên cười trêu Lục Nguyên rằng:

– Nói không chừng là nữ tu cầm chi văn minh ấy, người ta đàn rất hay nhé, lấy thư ứng với cầm.

Đại sư huynh Khổng Ni quát:

– Quân tử không nói bậy, hơn nữa đó là chuyện cũ của sư tôn!

Còn về chuyện năm đó của sư tôn là gì thì Khổng Ni người bảo thủ không chịu nói ra, nhưng Lục Nguyên tò mò thế là sau này hỏi thăm Túc Nguyệt Miên, cuối cùng cũng biết đầu đuôi.

Thì ra Nho Chi phó chủ văn minh từng có quan hệ tình lữ với phó chủ cầm chi văn minh, đương nhiên thực lực của hai người khi ấy không giỏi lắm, chưa đến cảnh giới phó chủ văn minh. Phó chủ cầm chi văn minh có một thân đệ đệ quan hệ rất tốt, người này phạm pháp làm hại tu sĩ khác bị Nho Chi phó chủ văn minh bắt được. Nho Chi phó chủ văn minh thân là chính khí đương nhiên phải bắt tiểu cửu tử tra hỏi, đệ đệ của phó chủ cầm chi văn minh cho rằng mình là tiểu cửu tử nên xin tha, muốn nhờ quan hệ qua sông. Gã không tin tỷ phu sẽ giết mình, Nho Chi phó chủ văn minh hỏi ra tội ác của tiểu cửu tử xong dứt khoát chém chết luôn.

Phó chủ cầm chi văn minh chỉ có một đệ đệ, lập tức kết thù với Nho Chi phó chủ văn minh, sau này vì một số tình huống mà hai người thù hận chồng chất.

Vậy nên sau đó một người khai sáng ra nho chi văn minh, một sáng tạo cầm chi văn minh. Mặc dù hai văn minh đều ở trong phạm vi thế lực pháp Cổ, Võ cổ nhưng quan hệ rất kém. Cầm chi văn minh đụng phải nho chi văn minh thường có một thói quen là trước tấn công ba chiêu, không đỡ được liền sẽ bị thương. Tất nhiên cầm chi văn minh không giết người, chỉ tấn công ba chiêu mà thôi.

Bên nho chi văn minh có biết chuyện năm đó với cầm chi văn minh nên thường có nhường nhịn người cầm chi văn minh.

Lục Nguyên lục lại ký ức chuyện sư tỷ Túc Nguyệt Miên kể cho nghe, lại nhìn thiếu nữ áo trắng như tuyết, lưng cõng đàn cầm, bới hai búi tóc, bỗng nhớ ra chuyện này. Chắc là bạch y thiếu nữ cũng muốn thực hiện ước hẹn ba chiêu ước đi.

Vì đối phương là người cầm chi văn minh nên Lục Nguyên dễ dàng đoán ra thân phận, người này chính là trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng tám, Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ.

Mộ Dung Hồng Lệ, thật là cái tên dễ nghe.

Nhưng công kích không đơn giản, Mộ Dung Hồng Lệ tay quơ xoay lưng một luồng cầm huyền bắn ra. Lục Nguyên đánh ra Truyền Chính Tiên Thư. Cầm huyền và Truyền Chính Tiên Thư ở không trung va chạm, Mộ Dung Hồng Lệ lập tức pháp lực của mình không thắng được đối phương thế là ngẩn ngơ.

Mộ Dung Hồng Lệ là con gái cầm chi văn minh, con gái cầm chi văn minh xưa nay hiếu thắng.

Nàng thấy một chiêu không làm gì được Lục Nguyên thì đánh ra chiêu thứ hai.

Chiêu thứ hai là toàn bộ cầm huyền đánh ra, ở trên không trung đàn ra tiếng. Chiêu thứ ba cũng hiện ra, vô số huyết lệ chảy từ khóe mắt nàng đánh hướng Lục Nguyên. Tên của nàng là hồng lệ, tuyệt chiêu cũng là hồng lệ, những hồng lệ như ẩn chứa vô tận ý thất tình, đúng là quỷ thần khó lường.

Có thể đỡ thất sát diệt trụ cầm của Cầm Tiên Tử, nhưng không thể đỡ được hồng lệ.

Đồn rằng trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng mười một Tiêu Quan Tài đấu với Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ, mới đầu chỉ hơi yếu thế thôi nhưng khi hồng lệ ra thì Tiêu Quan Tài xếp hạng mười một cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thua ngay lập tức và chạy trối chết, từ đó sợ Mộ Dung Hồng Lệ, không dám xuất hiện trước mặt nàng. Bây giờ trong thế giới côn bằng gã vẫn đang trốn tránh Mộ Dung Hồng Lệ.

Không phải Mộ Dung Hồng Lệ muốn giết Lục Nguyên, chẳng qua đây là quy tắc giữa nho chi văn minh và cầm chi văn minh, trước đánh ba chiêu rồi nói, ai kêu năm đó Nho Chi phó chủ văn minh ân oán phụ phó chủ cầm chi văn minh làm gì? Cho nên là người Nho Chi phó chủ văn minh phải chịu thiệt chút.

Khi Mộ Dung Hồng Lệ ra tay thì Phi Vệ và Tửu Tiên Nhân không lên tiếng, họ đều quan sát cuộc chiến. Mới rồi họ nói Lý Thái Sử đánh bại Tửu Tiên Nhân thì không ai tin, Tửu Tiên Nhân tự nhận mình thua nhưng người khác cho rằng đó là không thể, một tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng bình thường có thể so với Tửu Tiên Nhân xếp hạng mười mấy sao? Không tin nổi.

Bây giờ Tửu Tiên Nhân, Phi Vệ thầm nghĩ Lý Thái Sử chắ chắn không phải đối thủ của Mộ Dung Hồng Lệ, nhưng khiến người khác thấy ra thực lực của hắn để tránh nghi ngờ hai người nói dối.

Thế giới côn bằng.

Thiên Bảng hạng tám Cầm Tiên Tử Mộ Dung Hồng Lệ vừa ra tay đã là tuyệt chiêu cực mạnh rồi.

Chiêu thứ hai thất sát diệt trụ cầm mạnh mẽ, đến chiêu thứ ba hồng lệ càng siêu mạnh khó thể hình dung.

Đối mặt chiêu thức như vậy thì Lục Nguyên cũng không khách sáo, giơ tay đánh ra một quyển sách, sách to vô cùng, chính là trời đất bao la đạo lý lớn nhất. Thất sát diệt trụ cầm đụng pahir trời đất bao la đạo lý lớn nhất thì dùng có mạnh hơn cũng không bằng đạo lý, chớp mắt công kích biến mất trong quyển sách, suýt chút ngay cả cầm cũng bị hút đi.

Lục Nguyên xinh đẹp phá chiêu thứ hai làm Mộ Dung Hồng Lệ giật mình. Hậu bối nho chi văn minh này thật giỏi, lại tinh thông tuyệt học tói cao của nho chi văn minh là trời đất bao la đạo lý lớn nhất.

Nhưng đối với chiêu hồng lệ của mình thì nàng rất là tự tin.

Cầm tay nhìn nhau mắt lệ, nức nở không nói nên lời.

Mắt lệ hỏi hoa hoa không nói, loạn hồng bay qua trời thu đi.

Nhìn nhau không nói chỉ có lệ rơi.

Lại nhìn không phải dương hoa điểm điểm mà là lệ ly biệt.

Xuân như trước người không gầy, lệ ngân hồng dật giao tiêu thấu.

Không thấy người năm trước, lệ ướt vạt áo.

Chớp mắt hơn mười giọt lệ đỏ cực kỳ xinh đẹp rầm rộ ập đến.

Dù là Lục Nguyên thì đối mặt chiêu thức này cũng thấy khủng bố, bên trong như có vô tận tình cảm đau thương, dường như thiên địa tức thương. Chiêu hồng lệ gần như có một phần uy lực của chiêu thức cấp văn minh! Tuyệt đối đừng xem thường một phần uy lực, đó đã là uy lực kinh thiên động địa rồi.

Lục Nguyên cảm thấy trời đất bao la đạo lý lớn nhất của mình như bị ăn mòn, thế này mới là bình thường. Truy tung và phản truy tung là chiêu thức của Nho Chi phó chủ văn minh, mà phó chủ cầm chi văn minh vì đối phó nho chi văn minh luyện thành một chiêu tuyệt kỹ, tên của nó gọi là lệ.

Ý đưn giản chính là: ta cứ khóc đây, khóc vì ngươi cái đồ phụ lòng.

Tuyệt chiêu của Nho Chi phó chủ văn minh có mạnh hơn đụng tới lệ thì mấy lần yếu thế.

Lục Nguyên nắm giữ chiêu này kém xa Nho Chi phó chủ văn minh, gặp phải hồng lệ chuyên khắc chiêu này tất nhiên là bị xâm thực rồi.

Nhưng Lục Nguyên phất tay đánh ra thức khác, một thức trong Truyền Chính Tiên Thư.

Thức này vốn tên là kiếm.

Kiếm cửu, thất tình chi kiếm!

Lấy thư thay kiếm, trong một chiêu đem khí ai oán hồng lệ thu sạch.

Ba chiêu đã qua.

Lục Nguyên tiêu sái đứng trước mặt Mộ Dung Hồng Lệ, nói:

– Mộ Dung sư tỷ, hữu lễ.

Bởi vì năm đó Nho Chi phó chủ văn minh nợ phó chủ cầm chi văn minh cộng thêm đối phương chỉ đánh ra ba chiêu chứ không có sát ý gì, vậy nên Lục Nguyên vui vẻ giữ phong độ quân tử.

– Mộ Dung sư tỷ ra ba chiêu, quả nhiên không phải là nhỏ.

Mộ Dung Hồng Lệ thầm rung động, nàng ở trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hạng tám, luôn rất tự hào nho chi văn minh trừ Tam Thư phó chủ văn minh ra không ai có thể đỡ một chiêu của nàng. Bây giờ ra tân cao thủ Lý Thái Sử chẳng qua như thế thôi, không thể đỡ ba chiêu của mình, dù sao Lý Thái Sử xếp hạng bốn mươi sáu còn nàng là thứ tám.

Sự thật thì sao? Thất sát diệt trụ cầm của nàng bị Lý Thái Sử nhẹ nhàngp há đi, không chỉ thế thôi, đại tuyệt chiêu cuối cùng hồng lệ cũng bị phá mất. Đó là hồng lệ cực kỳ xinh đẹp, mtorng chiêu thức ẩn chứa nhiều tương tư và thất vọng vậy mà bị phá.

Xem Lý Thái Sử dáng vẻ nhẹ nhàng, xem ra còn chưa thấy đáy.

Tuy nhiên, Mộ Dung Hồng Lệ xếp hạng tám cũng không lộ bản lĩnh thật sự ra.

Nhưng Mộ Dung Hồng Lệ bản năng cảm thấy đối phương mạnh hơn mình, thấy thanh niên áo trăng điển trai nho nhã đứng trước mặt, lòng nàng hơi khó chịu.

Mộ Dung Hồng Lệ khẽ hừ nói:

– Ngươi mạnh hơn ta, điều này ta công nhận, không cần làm bộ làm tịch. Lần này xem như nho chi văn minh các ngươi hơi chiếm ưu thế. Bạn đang đọc truyện tại – https://truyenfull.net

Nàng hừ một tiếng lùi ra xa, bộ dạng không muốn để Lục Nguyên Lục Nguyên.

Lục Nguyên sờ mũi, thật ra lần này ra tay là muốn thử nghiệm thực lực, liên tiếp không ngừng tăng sức mạnh từ hạng hai mươi mấy thăng lên đến bây giờ. Bởi vì thực lực tăng quá nhanh nên không dám xác định rốt cuộc mình tăng cao bao nhiêu, qua cuộc chiến với Mộ Dung Hồng Lệ cơ bản đã xác định bây giờ mình cữ hạng năm Thiên Bảng. Luyện thành chữ lười cuối thì chắc chắn đủ đối đầu với Côn Bằng Vương hạng hai.

Bên kia mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác đều câm nín.

Tửu Tiên Nhân và Phi Vệ trước đó không lâu đấu với Lý Thái Sử, Tửu Tiên Nhân cảm giác mặt dù gã thua nhưng kém Lý Thái Sử một đường thôi, nhưng bây giờ thì sao? Lý Thái Sử mạnh mẽ như vậy, đối mặt ba chiêu của Mộ Dung Hồng Lệ mà không hề yếu thế còn chiếm ưu thế nữa chứ, làm nàng phải thừa nhận kém cạnh. Tửu Tiên Nhân đụng phải Mộ Dung Hồng Lệ chỉ có nước thua, không lẽ trận chiến không lâu trước đó Lý Thái Sử chẳng hề dùng hết sức ư? Gã đã hiểu lầm Lục Nguyên, lúc ấy hắn thật tình chỉ cao hơn Tửu Tiên Nhân một đường thôi, nhưng chữ rượu tỏa sáng, chính tự tỏa sáng thế là thực lực liên tục bước nhanh nên mới có biểu hiện như thế.

Mấy cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng khác con mắt trợn trừng, đây chính là tân cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Lý Thái Sử đấy ư. Lúc trước còn xếp hạng bốn mươi sáu tại sao bây giờ thực lực đã trên Mộ Dung Hồng Lệ hạng tám rồi? Nên biết rằng Năm Mươi Thiên Bảng càng ở hàng đầu thì càng khó lên, khoảng cách một trời một vực. Lý Thái Sử quá khoa trương, giờ đã có thực lực mấy hàng đầu Thiên Bảng rồi, không uổng là Ám Chi Tử. Không chút nghi ngờ, đám người đều xem Lý Thái Sử là Ám Chi Tử. Thân phận của Yến Thương Thiên thành che giấu tốt nhất cho Lý Thái Sử, có thể hợp lý giải thích rất nhiều thứ, Yến Thương Thiên cũng sẽ không rảnh rỗi nhảy ra đính chính.

Bây giờ đám cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chỉ có suy nghĩ là mới đầu họ tuyệt đói không tin Lý Thái Sử đánh thắng Tửu Tiên Nhân được, nhưng bây giờ thì cảm thấy Tửu Tiên Nhân thổi phồng. Mới đầu Tửu Tiên Nhân nói là chỉ kém hơn Lý Thái Sử một chút, bây giờ xem ra không phải một chút mà là rất nhiều.

Lục Nguyên hỏi:

– Phải rồi, ta đến hỏi Hoang Chi Tử sao rồi? Nghe nói là bị bắt?

Thì ra là hỏi chuyện này, xem ra Lý Thái Sử cũng có dã tâm với văn minh chi thể của Hoang Chi Tử. Phi Vệ cười thầm trong bụng, tự nhủ phải kết giao với Lý Thái Sử tiềm lực vô hạn, hơn nữa có nho chi văn minh làm chỗ dựa.

– Hoang Chi Tử bị bắt giữ, là Côn Bằng Vương ra tay nhưng Hoang Chi Tử không có giết văn minh chi thể Quán Quán.

Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:

– Văn minh chi thể tên là gì?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.