Trong ngũ đại cổ văn minh và ba mươi văn minh bình thường mình kết thúc với khá nhiều người, có quan hệ tốt thì không bao nhiêu. Thường Nga, vị này là phó chủ văn minh đáng tiếc khi đó bỏ lỡ cơ hội không tìm nàng so đấu, trong phút chốc không thể tìm ra Thường Nga.
Hoặc là đi phong chi văn minh đi.
Quan hệ của mình với phong chi văn minh chắc tạm được, cùng Phong Tinh Tinh, Phong Minh Ý, Phong Minh Nguyệt không tệ lắm, chắc Phong Tinh Tinh sẽ nói giúp mình. Lục Nguyên quyết định xong bay hướng phong chi văn minh.
Khi Lục Nguyên đi phong chi văn minh thì trận chiến thiên lý văn minh đấu với nho chi văn minh lan truyền nhanh chóng. Thế đạo này đã rất lâu không xảy ra cuộc chiến văn minh rồi, bây giờ rốt cuộc nổi lên một lần cho nên lan truyền khắp nơi. Trận chiến này có tổng cộng ba điểm đáng chú ý.
Một là đã lâu chưa xảy ra văn minh chiến đấu cùng văn minh, mọi người xem mới mẻ và náo nhiệt.
Thứ hai là kết cuộc của nho chi văn minh và Thiên Lý phó chủ văn minh, cuối cùng không ngờ lại xuất hiện chủ chi lao. Nho Chi phó chủ văn minh muốn nhốt Thiên Lý phó chủ văn minh trong chủ chi lao ba mươi năm, có không ít người muốn xông văn minh cảnh nghe nói ba mươi năm sau có thể được chia một phần cấp văn minh. Không sai, có thể lấy một phần cấp văn minh đã là tăng lớn thực lực rồi, trong Năm Mươi Thiên Bảng có một số người được thân thể của cấp văn minh. Ví dụ như có được một cánh tay, một con mắt cấp văn minh, ba mươi năm sau sẽ được một ít khiến biến bao nhiêu người kích động, đều muốn chia một ly canh.
Thứ ba tức là cuộc chiến của Lý Thái Sử với Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân. Chu Thiên Nhân và Uông Huyết Trạch mặc dù so với phó chủ văn minh thì không là gì nhưng ử thế giới cảnh tuyệt đói là cao thủ, cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, tùy tiện báo tên ra có thể khiến người đánh rùng mình. Đừng nói đến hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng cùng ra tay, chỉ một người trong đó thôi có thể dễ dàng bóp chết người chưa xếp vào Năm Mươi Thiên Bảng. Đã vào và chưa vào Năm Mươi Thiên Bảng có khác biệt quá lớn.
Muốn bóp chết một Lý Thái Sử đánh bại Ma Chi Tử thì là chuyện đương nhiên.
Kết quả bây giờ là sao?
Trận chiến này kết quả rõ ràng là Lý Thái Sử giết chết Chu Thiên Nhân, uh, hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng!
Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng chết, còn là một hơi chết hai người!
Cái này bảo người làm sao tin tưởng đây?
Nhưng sự thực chính là sự thực, chấp nhận sự thật rồi mọi người bắt đầu phân tích, Lý Thái Sử xuất thân từ khinh chi văn minh rốt cuộc có lai lịch gì, không lẽ hắn là Ám Chi Tử trong truyền thuyết? Có quang liền có ám, có Hoang Chi Tử kỷ nguyên chi tử thì có ám tương đối.
Nhưng mọi người đều biết ám sẽ kém hơn quang một chút, danh tiếng nhỏ hơn rất nhiều.
Lúc trước Lý Thái Sử không hề nổi danh, không lẽ hắn chính là Ám Chi Tử đấy ư? Mọi người trông chờ Ám Chi Tử đã lâu rốt cuộc xuất hiện. Các góc trung ương thiên triều đều gọi Lý Thái Sử là Ám Chi Tử, khắp nơi gieo rắc tin đồn truyền thuyết Lý Thái Sử Ám Chi Tử.
Một góc di thất địa.
Đây là một nơi khá yên tĩnh, tại đây mọc đầy cỏ xanh, dường như là chốn yên bình. Chốn yên bình mọc đầy cỏ xanh xinh đẹp thế này rất thường thấy tại trung ương thiên triều, nhưng ở di thất địa thì rất hiếm thấy. Tại đây đang tiến hành một trận đánh nhau. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Một cô gái cực kỳ quyến rũ, nàng có tên là Hồ Vân Nghiên, xếp hạng năm mươi trong Năm Mươi Thiên Bảng. Đối thủ của nàng là một người đàn ông trung niên áo trắng như thuyết.
Cuộc chiến vừa mới bắt đầu mà Hồ Vân Nghiên đã nhận ra nàng hoàn toàn không phải đối thủ của người đàn ông trung niên áo trắng như thuyết. Hồ Vân Nghiên cực kỳ kinh ngạc, tại sao bỗng lộ ra một nhân vật cường đại như vậy? Lại còn dùng kiếm, thiên kiếm Yến Thương Thiên! Người này lúc trước Hồ Vân Nghiên có nghe nói qua, nhưng không ngờ rằng Yến Thương Thiên sẽ mạnh như vậy.
Mới đầu Hồ Vân Nghiên hoàn toàn yếu thế, nhưng nàng dù gì cũng là cao thủ trong Năm Mươi Thiên Bảng, thế là lập tức sử dụng hồ chi tâm kinh. Nàng luyện hồ chi tâm kinh đến cực đồ, mới vừa vận hồ chi tâm kinh thì trên bầu trời như bay đến mùi hương nhè nhẹ, thân hình Hồ Vân Nghiên biến mềm mại lạ lùng.
– Cút!
Người đàn ông trung niên áo trắng như tuyết, khuôn mặt điển trai hoàn mỹ hét chói tai:
– Tâm pháp dụ dỗ như vậy mà ngươi cũng dám dùng trước mặt ta?
Hồ Vân Nghiên mặt biến tái nhợt, hiển nhiên là bị phá công.
Yến Thương Thiên lạnh nhạt nói:
– Kiếm của ta không thích chém đàn bà, ta cho ngươi trong vòng ba giây cút đi.
Hồ Vân Nghiên nghe nói vậy thì mừng rỡ, một giây liền cút, nàng còn chưa muốn chết tại đây. Nàng biết rõ nếu còn ở đây thì chắc chắn sẽ bị người đàn ông trung niên điển trai giết chết. Thực lực của người đàn ông trung niên điển trai này thật quá khủng bố, nàng xếp thứ năm mươi trong Năm Mươi Thiên Bảng vậy mà ở trước mặt người đàn ông trung niên điển trai không có chút sức phản kháng. Thực lực của người đàn ông trung niên điển trai e rằng có thể ở trong mười hàng đầu Năm Mươi Thiên Bảng, thậm chí càng cao hơn.
Thiên Kiếm Yến Thương Thiên, thật là cái tên đáng sợ.
Trận chiến này một là ở bên ngoài di thất địa, hai là Hồ Vân Nghiên không thật sự thua mà chỉ rơi vào thế yêu cộng thêm bị phá hỏng một môn công pháp, cho nên Thiên Bảng Ngọc Bia không có dò được cuộc chiến, vị trí thứ năm mươi vẫn là Hồ Vân Nghiên chứ không phải Yến Thương Thiên.
Yến Thương Thiên ngồi bệch xuống, cầm bình rượu ực một ngụm. Y không ghiền rượu nhưng có khi sẽ uống một ngụm.
Bỗng nhiên Yến Thương Thiên nghe có tiếng nhị hồ du dương.
Yến Thương Thiên nói:
– A, là Chu sư đệ hả? Ra mặt đi.
Một người đàn ông trung niên thư sinh sầu khổ kéo nhị hồ xuất hiện ở không xa, chính là Chu Thanh Huyền.
Yến Thương Thiên mỉm cười nói:
– Nghe nói trước đó không lâu ngươi bị Hoang Chi Tử truy sát, đánh không lại hắn?
Chu Thanh Huyền gật đầu nói:
– Hoang Chi Tử đúng là kỷ nguyên chi tử, thực lực hiện nay của gã ở trong Thiên Bảng chắc có thể xếp ở hàng mười mấy và đang không ngừng tiến bộ.
– Ồ, vậy sao, thế thì ta rất trông chờ.
Mắt Yến Thương Thiên lóe tia sáng, hiển nhiên chờ mong có thể đấu cùng Hoang Chi Tử, tất nhiên y càng mong chờ là chặt cái đầu chó của Hoang Chi Tử xuống. Trong mắt Yến Thương Thiên thì y lập tức sẽ thăng lên văn minh cảnh, một Hoang Chi Tử bình thường nào đáng lo.
Chu Thanh Huyền nói:
– Ngoài ra gần đây dường như xuất hiện một Ám Chi Tử Lý Thái Sử. Ám Chi Tử Lý Thái Sử này đánh chết Uông Huyết Trạch và Chu Thiên Nhân, hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.
Yến Thương Thiên vẻ mặt biến rất quái lạ, nói:
– Ám Chi Tử Lý Thái Sử?
Môi Chu Thanh Huyền cong lên, dường như có chút thú vị.
Yến Thương Thiên nghi hoặc nói:
– Hình như Ám Chi Tử nên là…ta chứ?
Yến Thương Thiên vẻ mặt quái dị nói:
– Hình như Ám Chi Tử là ta mới đúng?
Yến Thương Thiên, Ám Chi Tử!
Không sai, Yến Thương Thiên chính là Ám Chi Tử.
Trong truyền thuyết Ám Chi Tử mọi người tìm nửa ngày hóa ra là ở đây.
Danh tiếng không lớn, tương đương phù hợp nguyên tắc của Ám Chi Tử.
Nhưng vấn đề bây giờ là Yến Thương Thiên nếu đã là Ám Chi Tử, vậy phía trước gần ngàn năm không bùng phát, tốc độ tu hành mặc dù ở Tấn quốc coi như nhanh nhưng tại trung ương thiên triều thì xem như bình thường, không xứng với danh hiệu Ám Chi Tử.
Chu Thanh Huyền có biết việc này. Nếu nói trên đời này ai hiểu rõ Yến Thương Thiên nhất thì đó chắc chắn là Chu Thanh Huyền.
Yến Thương Thiên đúng là thật là Ám Chi Tử, thường thì Ám Chi Tử và Khí Vận Thất Tử khác sẽ cùng xuất thế. Nhưng lần này ra ngoài ý muốn, Ám Chi Tử xuất thế sớm hơn gần ngàn năm.
Hơn nữa lúc trước Yến Thương Thiên ở trung ương thiên triều bị đè ép, khí vận không lộ mãi đến trăm năm sau, Khí Vận Thất Tử lần lượt xuất thế khí vận cộng hưởng mới hiện ra khí vận của Yến Thương Thiên. Tiếp theo Yến Thương Thiên một đường thẳng tiến, gom góp tích lũy khí vận ngàn năm ở trong trăm năm bùng phát, khoảng thời gian này tốc độ tu hành nhanh đến khó thể tưởng tượng, đã vượt qua Hoang Chi Tử rồi.
Đây mới là sự thật của Yến Thương Thiên.
Tất nhiên bản thân Yến Thương Thiên có thiên phú cực kỳ kinh người, thiên kiếm vô song! Bốn chữ này không phải giả dối.
Bởi vì Ám Chi Tử Yến Thương Thiên sớm xuất thế nhất lại là dùng kiếm, kết quả tranh đoạt khí vận thì Kiếm Chi Tử không bằng Ám Chi Tử sinh sớm, vô hình trung bị Ám Chi Tử Yến Thương Thiên cướp mất không ít khí vận làm Kiếm Chi Tử khá yếu trong Khí Vận Thất Tử. Cùng lúc đó, đây là lý do tại sao Yến Thương Thiên và Kiếm Chi Tử về mặt khí chất hơi giống nhau.
Tất cả bí ẩn đến đây giải quyết.
Nhưng bây giờ Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền có điều ngoài ý muốn.
Ám Chi Tử Lý Thái Sử mới toát ra này là ai vậy? Có thể giết hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thì đương nhiên không phải người bình thường rồi.
Yến Thương Thiên biểu tình hơi đổi, nói:
– Có lẽ là một người giống như Lục Nguyên.
Chu Thanh Huyền do dự nói:
– Ý ngươi là…
Yến Thương Thiên nói:
– Đúng vậy, cao thủ thế gian này không phải tất cả đều là văn minh chuyển thế hoặc loại khí vận chi tử mới lợi hại, ví dụ có thể ra chút ngoài ý muốn, ví dụ như Lục Nguyên, có lẽ Lý Thái Sử cũng là ngoài ý muốn như thế.
Đúng vậy, trong cõi trời đất có rất nhiều ngoài ý muốn. Chính vì tràn ngập bất ngờ cho nên thiên địa mới thú vị như vậy.
Thế giới đơn điệu thất chán, thế giới nhiều màu sắc mới là lẽ phải.
– Cũng rất có thể.
Chu Thanh Huyền gật gù nói:
– Yến sư huynh, ngươi định khi nào thì đi thái cổ văn minh cướp hoang chi ấn vậy?
Yến Thương Thiên hời hợt nói:
– Chờ một thời gian đi.
Lục Nguyên bay thẳng hướng phong chi văn minh để tiếp tục luyện 'Bách Bại Chân Kinh' của mình.
Phong chi văn minh ở góc tây nam trung ương thiên triều.
Chỗ này cách pháp cổ văn minh không tính quá xa, nói không xa ý là lấy tốc độ của Lục Nguyên tính toán chứ khoảng cách thật sự là hàng ức ức ức ức vạn dặm. Lấy tốc độ của Lục Nguyên chừng mấy chujc ngày là từ nho chi văn minh đến phong chi văn minh. Cửa lớn của phong chi văn minh không trang trọng bằng của nho chi văn minh.
Đây là một cánh cửa khá tự do!
Dường như có gió bất tận đang thổi.
Lục Nguyên đứng ngoài phong chi tiểu thiên thế giới môn, nói:
– Kiếm Môn Lục Nguyên tiến đến xin gặp!
Vốn những thủ vệ chẳng thèm để ý nhưng nghe bón chữ Kiếm Môn Lục Nguyên lập tức ồn ào lên. Kiếm Môn Lục Nguyên chính là nhân vật khá nổi tiêngs hiện nay, qua chốc lát liền có người đi ra gặp hắn, dẫn đầu chính là Phong Tinh Tinh và thê tử của gã, Nguyệt Mị Đế Cơ.
Nguyệt Mị Đế Cơ nói:
– Muội phu, không ngờ ngươi đến phong chi văn minh nha, hiếm có hiếm có.
Nguyệt Mị Đế Cơ có ấn tượng không tệ với Lục Nguyên. Phong Tinh Tinh thì ở văn minh thánh địa có cùng Lục Nguyên sánh vai kháng địch nên quan hệ cũng không tồi.
Phong Tinh Tinh khuôn mặt trẻ măng thấy Lục Nguyên thì nở nụ cười, nói:
– Hiếm thật đấy, khách quý khách quý.
Cùng đi còn có Phong Minh Ý, Phong Minh Nguyệt.
Phong Minh Ý mỉm cười nói:
– Khách quý tới cửa, thật là vinh hạnh.
Phong Minh Ý ở văn minh thánh địa cũng có cùng Lục Nguyên tác chiến, khi ấy đụng phải Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ nếu không nhờ Lục Nguyên cứu giúp thì e rằng gã sớm chết rồi. Phong Minh Ý thì ở lần huấn luyện tại pháp cổ văn minh có chút gia tình với hắn.
Phong Tinh Tinh, Phong Minh Ý ở phong chi văn minh có địa vị khá cao, họ nhiệt tình với Lục Nguyên như vậy, lần này đến phong chi văn minh cơ bản xem như thực hiện được mục tiêu.
Lục Nguyên tiến vào phong chi văn minh, phát hiện phong cách kiến trúc khác biệt với nơi khác rất nhiều. Chỗ này rất nhiều phong ở cung điện là trôi nổi trên trời, không nhìn thấy mây, có từng luồng gió thổi nhà bềnh bồng, trông khá là quái dị.
Lục Nguyên ngắm nghía trong chốc lát, trò chuyện với đám Phong Tinh Tinh, Phong Minh Ý rồi mới nói ý định lần này tới đây.
Lúc thốt lời thì Lục Nguyên có chút lúng túng.
Dù sao mỗi một văn minh cảnh đều là đại nhân vật kinh thiên động địa, người như vậy không tùy tiện ra tay, không phải muốn kêu người ta đánh là người ta sẽ nghe theo.
Phong Tinh Tinh buồn cười nói:
– Cái này thì không thành vấn đề, lúc trước chủ pháp cổ văn minh có gửi một phong thư cho sư phụ ta, phó chủ phong chi văn minh, khiến phó chủ phong chi văn minh đấu với ngươi. Mặc dù không hiểu lý do bên trong nhưng chủ pháp cổ văn minh đích thân viết thư thì chúng ta tất nhiên là vô điều kiện đồng ý rồi.
Phong chi văn minh luôn đi theo pháp cổ văn minh, trong phân chia thế lực thuộc về pháp cổ văn minh. Chủ pháp cổ văn minh tự mình viết thư thì mọi chuyện không thành vấn đề.
Tiếp theo là cùng ba vị phó chủ văn minh của phong chi văn minh ra tay.
Người thứ nhất ra tay là Phong Ảnh phó chủ văn minh thuộc phong chi văn minh. Phong Ảnh phó chủ văn minh không hiện thân, gã như là cái bóng sẽ không lộ trước mặt người ta. Vị này là hai pháp lực kỷ nguyên, lúc công kích thì Lục Nguyên có thể nhẹ nhàng chóng mười chỉ mà không thua. Tuy nhiên, khi Phong Ảnh phó chủ văn minh ra chiêu thật sự thì Lục Nguyên vẫn là thất bại, đây là lần bại thứ mười bảy.
Vị thứ hai là Phong Thương phó chủ văn minh, một người đàn ông trung niên râu ria xồm xoàm. Lục Nguyên phát hiện tính cách người này hơi giống với Chu Thanh Huyền nhưng không hoàn toàn. Hiển nhiên Phong Thương phó chủ văn minh cũng là người đàn ông có chuyện riêng, gã dùng là đa, một cây đao rất mỏng rất nhỏ, nhưng gã đối phó Lục Nguyên không dùng đao mà là hơn mười chỉ đánh bại hắn.
Vị thứ ba ra tay là phó chủ phong chi văn minh, vị cao thủ có thể sánh vai cùng Nho Chi phó chủ văn minh lúc ở đỉnh cao, đã là tám pháp lực kỷ nguyên. phó chủ phong chi văn minh có chút kinh ngạc là Lục Nguyên đỡ đến chỉ thứ ba mới thua, đây là thực lực tuyệt đối xếp vào trong Năm Mươi Thiên Bảng. Lúc chủ pháp cổ văn minh viết thư chỉ nói qua loa một câu, có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên pháp lực không thua, khi ấy gã cảm thấy Lục Nguyên tiến bộ quá nhanh, đúng là biến thái, có thể đến mức sóng vai cùng người như Hoa pháp Thánh. Kết qua mới quay lại thì thực lực của Lục Nguyên lại tiến bộ, có thể đỡ ba chỉ của gã mà không thua, quá yêu nghiệt rồi.