Hóa Đơn tiền truyện – Phần 3 – Botruyen

Hóa Đơn tiền truyện - Phần 3

Đúng là đàn bà. Hôm sau lên công ty thấy không khí trang trọng vl, cả vợ chồng nhà sếp, mấy đứa kế toán mặt tươi như hoa. Tao vừa lên cái thấy mụ vợ sếp chào hỏi nay lên sớm thế em. Đ’ biết hỏi thật hay hỏi đểu vì đúng là lên sớm hơn các hôm khác nhưng vẫn là muộn so với giờ quy định. Đành cười trừ lại bảo tắc đường ạ. Thấy mụ cười tươi lắm chứ đ’ dày mặt như mọi lần, tao có chút gì đó nói thật là chưa quen với cái thái độ này nên đ’ nói gì nữa vào chỗ ngồi.
Sếp sai mấy đứa kế toán pha chè rồi gọi ới tao qua làm chén chè đã. Sáng ra đã chè chè củ cặc, nhưng thôi đã gọi thì ra, làm chén chè điếu thuốc cho tỉnh táo vậy. Cũng nói qua về sếp tao tí cho bọn mày nắm được dễ hiểu chuyện hơn, hắn sn 79, đi lên từ tổ đội, cty thành lập cũng được 7-8 năm rồi, chuyên làm B vài phẩy. Cũng đi vừa học vừa mua cái bằng đh tại chức. Chí hướng có vẻ lớn nhưng đ’ biết xoay sở thế nào thành ra cứ lặt nhặt mấy hạng mục nhỏ nhỏ. Doanh thu 1 năm cỡ trên dưới 10 tỷ. Đ’ biết lời lãi bao nhiêu nhưng thấy cũng mua nhà, xe đủ cả. Vợ chỉ ăn với làm đẹp, chăm con. Tính cách ông này theo kiểu việc đ’ gì cũng làm, lãi ít cũng làm, năng nhặt chặt bị. Tao thấy thế cũng rất đáng nể rồi, đi lên từ 1 người công nhân đ’ mấy ai được như vậy.

Tao rót mỗi thằng chén chè, quay sang hỏi vợ sếp chị có uống không, làm chén cho ấm bụng. Mụ chỉ cười, đm hôm nay mới đúng là nhìn cận cảnh và trực diện, thấy mụ cũng xinh ra phết, da trắng, mi dài. Nhìn thẳng mặt mụ làm mình đứng hình mất mẹ nửa giây. Phải quay sang sếp luôn:
– Anh định triển khai thế nào vì bên kia yêu cầu gấp đấy
– Anh làm với bọn này nhiều lần rồi, lần nào nó chẳng bảo gấp. Thôi hôm nay cứ check choác hợp đồng xong lên ký, ký xong tối cty mình đi ăn mừng đã. Lâu lắm mới có cái hợp đồng lớn, đợt vừa rồi mọi người cũng áp lực.

Mình nghĩ trong đầu, vãi cả lâu lắm, tôi xem hồ sơ năng lực của cty có bao giờ thấy công trình nào quá 1 tỷ đâu. Hơn nữa làm đ’ gì mà mừng sớm thế, công trình càng to càng nhiều thứ phải lo, sắp xếp vật tư máy móc nhân công thế nào, liệu thanh toán có dóc ko… Nhưng thôi kệ mẹ, tao là nhân viên ăn lương, sếp bảo đi ăn thì cứ đi thôi, bận tâm nhiều làm đ’ gì.
Cả ngày hôm đấy 2 thằng làm mấy ấm chè, chém gió tào lao chán chê đủ thứ trên đời. Hợp đồng thì mấy đứa kế toán làm theo form hết rồi, ký xong thì nó lên nộp rồi lại cầm bản ký về thôi. nói chuyện nhiều mới thấy lão sếp này cũng am hiểu nhiều thứ lằng nhằng phết, từ Thủy hử đến anh hùng xạ điêu, truyện đ’ nào cũng biết, lão kể là cả 2 vợ chồng đều thích mấy truyện đó nên có thời gian thì đọc, hoặc lúc đi ngủ thì nghe. Cũng nhã ra phết.
Tối hôm đấy đi ăn, tao vẫn nhớ ăn ở cái quán gì khu Trung Hòa, quán chuyên hàn quốc. nói chung ăn uống đ’ ra gì, rượu mang vào thì nó tính tiền nên đ’ mang, học đòi bọn hàn xẻng gọi rượu sơ chu pha với bia ken uống, rượu nhạt uống mãi cũng say. Ăn uống xong đi hát, mụ vợ sếp rủ tao hát song ca chim trắng mồ côi, sếp thì có lẽ vui quá cứ lăng xăng vác cốc beer mời từng người. Bọn tao hát, vợ sếp khoác tay tao, nghĩ đơn giản thôi nhé bọn mày, kiểu chị em thôi, mụ hơn tao 3-4 tuổi tao cũng ko hỏi chính xác. Nhưng khi phê vào rồi có vẻ người ta bạo dạn và dễ thông cảm chia sẻ hơn, tao cũng ngại bòi gì mà ko khoác eo bà, rồi rờ rờ xuống mông, đ’ thấy phản ứng gì. Chỉ thấy cứ ông ổng ơi lý chàng ơi em thương mà em đợi.
Hát xong lại về chỗ uống beer tiếp. qua khoác vai khoác em mấy em kế toán. hôm đấy sếp gọi cả đội công trường về nên đông, hơn chục người, nhảy nhót tưng bừng. Cũng là vui. Vui quá tao say, chỉ nhớ mang máng là lên xe sếp lão chở về nhà lão ngủ
Gay cấn là vì đây…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.