Hộ Hoa Đạo Quán – Chương 1356: Chương 1357: Vân Thọ lớn rồi – Botruyen

Hộ Hoa Đạo Quán - Chương 1356: Chương 1357: Vân Thọ lớn rồi

Vân Thọ ấp a ấp úng, mặt đỏ bừng không biết nói từ đâu, Tiểu Miêu che miệng cười trộm, thấy Vân Thọ không nói ra được, liền nói giúp:

– Phu quân, chuyện thì có, chủ yếu là nương thân của Yên Dung ép nó về Đông cung, Yên Dung không muốn, ép Thọ Nhi cưới nó, quy củ nhà ta nam nhân chưa tới mười tám chưa được thành thân, cho nên Thọ Nhi không đồng ý, Yên Dung khóc bảo Thọ Nhi không giúp mình.

– Còn về Hạ Lan, luôn nói mình đã mười tám, vẫn còn để tóc nha đầu, cho rằng Thọ Nhi không muốn cưới mình, thời gian qua đang giận dỗi. Chàng kệ chúng, toàn chiều quá mà ra, vài ngày nữa là ổn.

Vân Diệp lắc đầu, vỗ vai nhi tử, đó là phiền não nhỏ của hắn, không cần mình giải quyết, vừa định đứng lên thì nghe Vân Thọ dứt khoát nói:

– Cha, con đã mười sáu, phải vào quân rèn luyện, xin cha cho phép.

– Không phải con làm việc trong hoàng cung à, Thiên Ngưu vệ bệ hạ mới thành lập rất uy phong, sao còn muốn vào quân, con vốn là người quân ngũ, tiền lương lĩnh mỗi tháng không thể chỉ lĩnh không.

– Cha mười bốn tuổi đã theo Trình gia gia chinh chiến Tây Khương, Trình bá bá mười ba tuổi đã vào trong quân rèn luyện, con cũng phải đi va chạm rồi.

Vân Thọ như không nghe thấy lời cha nói, lại yêu cầu lần nữa.

Thái độ Vân Thọ hết sức nghiêm túc, Vân Diệp cũng phải nghiêm túc, nhìn con mình một lượt, đột nhiên phát hiện tên tiểu tử này đã lớn rồi, bộ dạng mập mạp thủa nhỏ đã biến thành tráng kiện, tay chân vạm vỡ, thêm vào cái đầu tròn, đúng là có vị tướng môn hổ tử, đột nhiên Vân Diệp không biết phải ứng đối thế nào.

– Cha không có ý kiến, chỉ cần con thuyết phục được mẹ con, không để lão tổ tông thương tâm thì con muốn đi đâu, cha đưa con tới đó. Nói trước, trừ thủy quân, đại ca con đã vào thủy sư Lĩnh Nam, An Lan a di của con đã không ít lần trách mắng cha, nên nếu con muốn chạy, làm công tác tốt cho mẹ con và lão tổ tông đã.

Vân Diệp trầm ngâm một hồi mới quyết định:

Vân Thọ thấy cha không cự tuyệt thì lập tức lên tinh thần, chạy vèo ra ruộng trồng tỏi, chỉ muốn làm nhanh về thương lượng với mẹ.– Nếu con thấy ở Thiên Ngưu vệ buồn chán thì tới Thập lục vệ, Tần Kiếm làm giáo úy ở Tả vệ, nghe đâu trú trong Ly sơn cũng không tệ. Mẹ nghe Tần phu nhân nói rồi, một tháng được về nhà một lần, là cha con nhét vào, năm xưa cha con đồng ý nhận một đứa trẻ Tần gia làm đệ tử, nhưng Tần gia không có nhân tài, không học được bản lĩnh của cha con, đành chiếu cố cho hắn một chút ở sĩ đồ.

– Sao? Con muốn làm môn hạ của ai? Nếu con không thích Thiên Ngưu vệ gì tới Tả vũ vệ nhé, mẹ cũng không thích cái tên này, người đàng hoàng không gọi lại gọi là ngưu. Cha con ở Tả vũ vệ ra, con tới đó cũng không tệ, có thích không? Nếu thích mẹ tìm Trình bá bá, nói một câu là được thôi.

Vân Thọ không nói câu nào rời phòng, căn bản không thể nói chuyện với mẹ được, nếu để hắn chọn, vẫn thích Thiên Ngưu vệ nhất, đại tướng thống lĩnh Đoàn Hổ nổi tiếng nghiêm khắc. Hệ thống huấn luyện của Huyền Giáp quân làm Vân Thọ thấy mới mẻ, nếu tới Tả vũ vệ, mình sẽ bị Trình bá bá ngược đãi, lại bị người dưới coi là bảo bối, căn bản không ở đó được, chuyện này cứ đi hỏi cha là hơn.

Na Nhật Mộ nấp trong phòng cho con bú thò đầu ra nói:

– Tỷ tỷ thật lợi hại, nói một hơi khiến Thọ Nhi bỏ ý định ra ngoài, tỷ nói có lạ không? Sao nam nhân cứ thích chạy ra ngoài. Muội theo phu quân lang thang ở sa mạc ba năm quá đủ rồi, chỉ muốn ở nhà, không đâu tốt bằng nhà mình.

Tân Nguyệt nhìn cây lựu ngoài cửa sổ thở dài:

– Thọ Nhi lớn rồi, có suy nghĩ của mình, nam nhân lớn lên là không nghe lời mẹ nữa, ta chỉ đành đành càn quấy, hi vọng nó ở bên người thêm ít lâu, nhưng chớp mắt chẳng giữ được nữa.

– Muội nghĩ xem, Yên Dung là mỹ nhân, Hạ Lan càng chẳng phải nói, trong nhà có hai đại mỹ nhân, Thọ Nhi lại có quan hệ không rõ ràng với một ca cơ, nếu chẳng phải nhà ta không có thói giết người, ta muốn băm xác ca cơ đó nuôi chó. Dám dụ dỗ con ta, chán sống rồi.

Tân Nguyệt xưa nay hay giận lây người khác, vừa rồi còn bộ dạng từ mẫu, thoáng cái đã thành ác bà nương.

– Tỷ tỷ, bỏ qua đi, chuyện này không trách người ta được, có trách cũng chỉ trách Lý Tượng, đó căn bản là tên phế nhân rồi, suốt ngày ra vào lầu hoa quán liễu, làm hư Thọ Nhi nhà ta, nếu không nó làm sao quen nữ nhân tên Yên Chi đó.

– Yên Dung và Hạ Lan biết chuyện này mới ép Thọ Nhi thành thân, vì bị bức ép, Thọ Nhi mới có ý nghĩ chạy ra ngoài, hay là chúng ta nghĩ cách xử lý nữ nhân đó.

Tân Nguyệt khẽ hừ một tiếng:

– Bớt bày ra chủ ý thối đi, phu quân mà biết sẽ tức chết, chàng ghét nhất làm chuyện này, lần trước ta nói với phu quân, phu quân nói phải tin con mình, Thọ Nhi vốn là đứa mềm lòng, nhưng sự quyết đoán cần có không thiếu. Để thuận theo tự nhiên, đó là lời dặn của phu quân, chúng ta đừng làm phức tạp thêm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.