Mị Nhi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng có chút mất hứng:- Cái này còn phải hỏi
sao? Nếu không phải vì cậu thì tôi đã xử lý hắn từ hôm qua rồi.
Hạ Thiên cũng không tự mình ra tay với tên Cát sư đệ kia mà để cho Mị Nhi đi
giải quyết, hắn muốn hoàn toàn không nhúng tay vào sự kiện này để tránh cho
người ta hoài nghi. Hắn sở dĩ cho Mị Nhi đến tối nay mới ra tay cũng ra cũng
có nguyên nhân giống như vậy, nếu Tống Vệ Dân vừa chết đi mà Mị Nhi đã ngay
lập tức hạ sát tên Cát sư đệ, như vậy không phải nói cho Tống gia biết Mị Nhi
đã sớm biết tên kia ở chỗ nào sao?
Tất nhiên cũng không phải Hạ Thiên sợ Tống gia, chỉ là Hạ Thiên không muốn vì
sự kiện này mà làm cho Tống Ngọc Mị mất vui.
– Sáu tên rồi, cuối cùng cũng giải quyết được một nửa. Hạ Thiên thì thào nói,
ngoài Cơ Thanh Ảnh thì Phiêu Miểu tiên môn còn năm người cần giải quyết, một
trong số đó là Nam Cung Yến, trong thủ đô còn có một tên nữa.
Còn những tổ khác rốt cuộc ở nơi nào? Hạ Thiên cũng không biết được.
– Tôi đã thẩm vấn qua tên họ Cát kia, hắn cũng không biết những người khác ở
đâu, hắn nói cũng giống như những gì Hoa Hương Hương nói, căn bản là đến đây
rồi tách ra, trước đó hắn luôn theo cùng Quan Kiếm Hùng, nhưng hắn lại nói ra
cho tôi biết một sự kiện. Mị Nhi mở miệng nói:- Người tu tiên cuối cùng ở
trong thủ đô tên là Nhiếp Tử Hùng, tu vi không cao, chỉ là Kim Đan trung kỳ.
– Kim Đan trung kỳ? Hạ Thiên lại yên tâm hơn:- Người này cũng không có vấn
đề, bây giờ điều quan trọng nhất chính là giải quyết Nam Cung Yến.
– Cậu biết Nam Cung Yến ở đâu sao? Mị Nhi mở miệng hỏi.
Hạ Thiên lắc đầu: – Không biết, nhưng tôi cảm thấy người phụ nữ kia sẽ đến tìm
tôi, vì nàng ta bây giờ rất căm hận tôi.
…
Hạ Thiên suy đoán không sai, Nam Cung Yến thật sự rất căm hận hắn, thực tế bây
giờ nàng đã rời khỏi ngọn núi tối qua dùng để luyện hóa Nguyên Anh, bây giờ
đang bay vào thủ đô.
Nam Cung Yến biết Hạ Thiên thầm chơi mình, vì vậy mà trong lòng cực kỳ tức
giận, nàng hận không thể lập tức lột da rút gân đối phương. Lúc này nàng sở dĩ
lựa chọn phương án báo thù Hạ Thiên ngay lập tức, nàng cũng không phải mất đi
lý trí vì tức giận, thực tế là bây giờ nàng rất lý trí, mà lý trí nói cho nàng
biết, Hạ Thiên sở dĩ lén tính kế cũng vì biết không đánh lại mình, nếu là đối
phương thật sự nắm chắc phần thắng thì cần gì phải giở ra thủ đoạn hạ lưu như
vậy?
– Hạ Thiên, bà sẽ dùng Nguyên Anh của ngươi để bồi đắp cho Nguyên Anh của
Quan Kiếm Hùng. Nam Cung Yến thầm oán hận, nàng muốn đi tìm Hạ Thiên không
phải chỉ vì báo thù, quan trọng là nàng nhìn trúng Nguyên Anh của hắn.
Mục tiêu đang ở phía trước, Nam Cung Yến chợt đẩy mạnh tốc độ, vài phút sau
nàng sẽ đến nơi gọi là Y Nhân Các, nàng sẽ giết chết Hạ Thiên để lấy Nguyên
Anh của đối phương.
– Nam Cung sư tỷ. Đúng lúc này một âm thanh truyền vào trong tai Nam Cung
Yến.
Nam Cung Yến chợt ngây người, nàng quay đầu, trong mắt không tự giác được có
chút vui sướng, ánh mắt rơi lên sân thượng một tòa nhà lớn.
– Nhiếp sư đệ, sao lại là ngươi? Nam Cung Yến tỏ ra vui sướng, nàng thật sự
vui sướng, đây đúng là buồn ngủ có người gối đầu, muốn tăng lên công lực thì
có người tặng Kim Đan.
– Nam Cung sư tỷ, có tin tức gì của Nguyệt sư tỷ không? Trên mái nhà có một
người đàn ông mặc áo xanh, dung mạo bình thường, không có gì quá đặc biệt.
Người đàn ông này chính là tên đệ tử cuối cùng của Phiêu Miểu tiên môn ở thủ
đô, Nhiếp Tử Hùng.
– Có chút tin tức, nhưng, Nhiếp sư đệ, ngươi không cần phải đi tìm nàng ta.
Nam Cung Yến khẽ cười nói.
Nhiếp Tử Hùng chợt giật mình: – Nam Cung sư tỷ, ta không hiểu rõ ý của tỷ, vì
sao ta không cần đi tìm Nguyệt sư tỷ?
– Vì… Nam Cung Yến chợt nở nụ cười quỷ dị:- Ngươi sẽ lập tức phải chết.
Nam Cung Yến còn chưa nói dứt lời thì một luồng hào quang ngân sắc đã bắn về
phía Nhiếp Tử Hùng.
Nam Cung Yến nở nụ cười tàn nhẫn, nàng tất nhiên biết rõ thực lực của Nhiếp Tử
Hùng, đối phương là một Kim Đan trung kỳ, mà tu vi Kim Đan Kỳ trước mặt nàng
thì căn bản không có lực chống đỡ. Tuy lần trước nàng thôn phệ Nguyên Anh thất
bại nhưng lúc này thôn phệ một Kim Đan cũng không có vấn đề gì, đáng tiếc đối
phương chỉ là Kim Đan trung kỳ, căn bản không làm cho công lực của nàng tăng
lên quá nhiều.
Một giây sau thì nụ cười trên mặt Nam Cung Yến chợt cô đọng, vì nàng phát hiện
phi kiếm của mình đã thất thủ.
Không phải chỉ nụ cười cô đọng lại, thậm chí tính mạng của nàng cũng cô đọng,
vì khi phi kiếm của nàng thất bại thì một cánh tay nhìn có vẻ bình thường chợt
thò ra bất bình thường, nó chụp lấy cổ họng nàng, dễ dàng bóp chặt.
Trong mắt Nam Cung Yến tràn đầy vẻ khó tin, dù thế nào thì nàng cũng không ngờ
một Nhiếp Tử Hùng Kim Đan trung kỳ sao có thể hùng mạnh như vậy?
Một bóng người từ trên đỉnh đầu Nam Cung Yến bay ra, nàng cố gắng thoát đi,
nhưng lại một cánh tay bình thường thò ra cực kỳ quỷ dị, lại dễ dàng chụp được
Nguyên Anh của Nam Cung Yến, sau đó khẽ bóp lại, Nguyên Anh biến mất, hình
thần câu diệt.
– Không biết sống chết. Nhiếp Tử Hùng cũng không thèm liếc mắt nhìn qua thi
thể của Nam Cung Yến, hắn chỉ nhàn nhạt nói một câu, sau đó chợt biến mất.
Nửa giờ sau, một đôi uyên ương làm nhân viên văn phòng hẹn nhau lên sân
thượng, sau đó cả hai cùng gào lên kinh thiên động địa.
…
Thành phố Giang Hải.
Kiều gia.
– Đinh lão tiên sinh, nghe nói ngài có một hạng mục kinh doanh muốn trao đổi
với Kiều gia chúng tôi, không biết là hạng mục kinh doanh gì?
Kiều Đông Hải nhìn ông lão đối điện, dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Ông lão này không phải là ai khác, chính là nhà giàu nhất thành phố Nhạc Nam,
là Đinh Hương.
– Kiều đại thiếu gia, ta chỉ muốn cùng Kiều tiểu thư nói về một hạng mục kinh
doanh. Đinh Hương khẽ nhíu mày, rõ ràng cũng không hài lòng với sự xuất hiện
của Kiều Đông Hải.
– Đinh lão tiên sinh, Tiểu Kiều bây giờ dang bận rộn nhiều việc, có gì ngài
cứ nói với tôi là được. Kiều Đông Hải lười biếng nói, dù Đinh Hương là nhà
giàu nhất thành phố Nhạc Nam nhưng đối với hắn thì thật sự không tính là gì,
tiền của Kiều gia còn nhiều hơn của Đinh Hương, mà thế lực của Kiều gia cũng
mạnh hơn nhiều. Quan trọng là nơi đây chính là thành phố Giang Hải, không phải
là thành phố Nhạc Nam, hắn đến gặp đã là nể mặt Đinh Hương, còn Kiều Tiểu
Kiều, bây giờ cũng không phải ai cũng có thể gặp được.
– Kiều đại thiếu gia, tôi có chuyện rất quan trọng, chỉ sợ cậu không thể làm
chủ được. Đinh Hương trầm ngâm một chút rồi nói.
– Đinh lão tiên sinh, chuyện của Kiều gia tôi có thể làm chủ, nếu là không
thể thì tôi sẽ ngay lập tức thương lượng với Tiểu Kiều. Kiều Đông Hải có chút
mất vui, hắn bây giờ coi như làm chủ Kiều gia, chỉ ngoài Tiểu Kiều là hắn
không làm chủ được, căn bản tất cả những thứ khác không còn là vấn đề.
– Kiều đại thiếu gia, không gạt anh, trước khi đến đây thì tôi đã điều tra rõ
về Kiều gia, tôi cũng biết bây giờ anh là người làm chủ ở Kiều gia, tất cả
chuyện to nhỏ đều do anh làm chủ. Đinh Hương nâng ly lên làm một ngụm trà, sau
đó lão buông ly xuống:- Nhưng tôi vừa nói rồi, tôi muốn bàn chuyện làm ăn với
Kiều tiểu thư, mà cuộc trao đổi này cũng không phải liên quan đến chuyện kinh
doanh của Kiều gia, chuyện này anh không thể làm chủ, vì nó có liên quan đến
Hạ Thiên.
– Hạ Thiên sao? Kiều Đông Hải khẽ nhíu mày, hắn cuối cùng cũng ý thức được sự
việc có chút phức tạp, cũng không phải như những gì hắn tưởng.
– Đúng vậy, tôi muốn làm ăn với Hạ Thiên, nhưng tôi không biết Hạ Thiên ở chỗ
nào, cũng không thể liên lạc được, vì vậy tôi muốn nói chuyện với Kiều tiểu
thư. Theo tôi được biết thì Kiều tiểu thư có mối quan hệ mật thiết với Hạ
Thiên, thậm chí có thể làm chủ thay cho Hạ Thiên.Đinh Hương chậm rãi nói, cũng
giống như những gì lão đã nói, thật sự trước khi đến đã điều tra khá rõ.
– Đinh lão tiên sinh, vẫn là câu nói cũ của tôi, bây giờ Tiểu Kiều đang rất
bận, dù ông muốn bàn điều gì thì cũng phải nói với tôi, mà tôi sẽ chuyển lời
cho cô ấy. Nếu Tiểu Kiều muốn, tôi sẽ liên lạc với ông. Kiều Đông Hải vẫn
không thay đổi ý kiến, nói đùa sao, người muốn tìm Hạ Thiên mà sẽ được gặp
Tiểu Kiều, như vậy Tiểu Kiều còn làm gì nữa?
– Kiều đại thiếu gia, tôi hy vọng cậu có thể nể mặt cho tôi trao đổi với Kiều
tiểu thư. Đinh Hương trầm ngâm rồi nói.
– Nếu đã như vậy thì xin mời Đinh lão tiên sinh quay về. Kiều Đông Hải thật
sự mất kiên nhẫn, đây không phải là nhà giàu nhất thành phố Nhạc Nam sao? Em
gái thiên tài của hắn cũng không phải ai muốn là được gặp, nàng nếu không muốn
gặp thì đừng nói là nhà giàu nhất thành phố Nhạc Nam, dù là giàu nhất thế giới
cũng bó tay.
– Điều này… Đinh Hương ngây người, lão cũng không ngờ Kiều Đông Hải trực
tiếp đuổi người như vậy, vì thế mà có chút chần chừ và thỏa hiệp:- Kiều đại
thiếu gia, nếu đã như vậy thì kính xin nói một câu với Kiều tiểu thư.
– Nói đi. Kiều Đông Hải thản nhiên nói, trước đó hắn khá khách khí với ông
lão này, nhưng bây giờ thì khá lãnh đạm.
– Kính xin Kiều đại thiếu gia nói với Kiều tiểu thư, tôi muốn nói với Hạ
Thiên một câu, Đinh Hương tôi sẽ dốc hết gia sản để đối lấy thuật trường sinh
bất tử. Vẻ mặt Đinh Hương có chút nghiêm túc, rõ ràng rất chăm chú đối với vấn
đề này.
– Cái gì? Thuật trường sinh bất tử? Kiều Đông Hải chợt sững sờ, náo loạn nửa
ngày thì ra đầu óc của ông lão này có vấn đề, muốn trường sinh bất tử sao?
– Đúng vậy, kính xin Kiều đại thiếu gia chuyển cáo những lời này dùm. Đinh
Hương nói xong thì đứng lên:- Tôi cáo từ trước.
Đinh Hương nhanh chóng bỏ đi, mà Kiều Đông Hải sững sốt một lúc lâu, cuối cùng
mới bấm số điện thoại của Kiều Tiểu Kiều.
…
Y Nhân Các.
Hạ Thiên đang đợi Nam Cung Yến đến tìm chết thì nhận được một tin tức cực kỳ
kinh ngạc.
– Nam Cung Yến chết rồi sao? Hạ Thiên rất khó hiểu, dù hắn động tay động chân
với Nguyên Anh của Quan Kiếm Hùng nhưng khá vội vàng, căn bản không chuẩn bị
đầy đủ, vì thế chỉ làm thực lực đối phương bị hao tổn mà thôi, không thể giết
chết nàng được. Nhưng bây giờ nàng ta đã chết, điều này cũng quá quỷ dị rồi
chứ?