Hi Du Hoa Tùng – Chương 879: Phản ứng dây chuyền – Botruyen

Hi Du Hoa Tùng - Chương 879: Phản ứng dây chuyền

Lưu Phong nghe trong lời Khuynh Thành thì có ý cũng hài lòng, rốt cuộc nói ra
như vậy thì trong lòng vẫn bênh vực cho hắn.

Nhưng câu nói kế tiếp của Khuynh Thành lại là có chút quá đáng. Cái gì mà xếp
thành hàng (nd: ~ nhiều @@)), té ra mình là ngựa giống (ngựa đực) sao?

“Khuynh Thành đừng ồn ào. Không có ai, thật sự là không có ai trong phòng
huynh cả” Lưu Phong giữ chặt Khuynh Thành, thản nhiên nói: “Đừng ở trong phòng
ta làm loạn nữa, đi chơi cùng Tiểu linh nhi đi.” Chiếu theo những hành vi gần
đây của Khuynh Thành, Lưu Phong không chút do dự đẩy nàng qua hàng ngũ như
Tiểu Linh Nhi.

“Không được, ta nhất định phải tìm ra con hồ ly tinh.” Khuynh Thành thở phì
phì hai tay chống nạnh, rất giống một con cọp mẹ, tư thế như muốn ăn thịt
người.

“Thật sự không có ai, không tin muội cứ đi tìm đi, hơn nữa phòng cũng lớn như
vậy…” Hồ ly tinh hiện giờ đang ở trên cổ ta, muội có đào sâu ba thước đất
cũng đừng mong tìm được một chút dấu vết.

Khuynh Thành thật đúng là buồn cười, tìm nửa ngày ngay cả bình hoa cũng lật
xem một lần: “Không có khả năng a, muội rõ ràng nghe được âm thanh nữ nhân,
hơn nữa lại nghe như nàng kêu cứu mạng. Như thế nào lại không có ai”

“Ta xem muội a, khẳng định là giả vờ điên rồi, làm như nghễnh ngãng” Lưu Phong
đuổi nàng đi: “Được rồi, đi tìm Linh Nhi đi chơi mau, ta hiện tại cần phải tu
luyện.” Bị Bạch Khiết trêu đùa một trận, Lưu Phong quyết định sau này bằng mọi
giá phải thật tập trung tu luyện. Tranh thủ sớm đến ngày đặt Bạch Khiết đặt ở
dưới thân để lấy lại mặt mũi.

Bạch Khiết nhập vào khỏa Tam Phân Quy Nguyên đan thì hơi mỉm cười tự lẩm bẩm:
“Tiểu tình nhân, hy vọng ngươi có thể mau chóng tu thành Thất Anh. Đến lúc đó
ta nghĩ ta sẽ nương tựa vào ngươi. Thu Sương tiên tử nói đúng, ta nên tìm một
người nam nhân. Có lẽ Thất Tình Lục Dục quyết thật sự có thể cho ta biến thành
linh thể hoàn toàn. Thật sự là chờ mong a…”

“Cái gì? Phong nhi ở thung lũng gặp phải phục kích, đối phương thậm chí đã
dùng Hồng Y Đại pháo?” Thái tử phi sau khi nhận được tin báo của Á Đương lập
tức liền nổi giận, vẻ mặt đầy lo lắng.

“Điện hạ, người không cần lo lắng sốt ruột. Tin tức mới nhất, Vương gia hắn
không có việc gì. Đã an toàn quay trở về Thiên Thượng Nhân Gian. Tuy nhiên
hiện tại có truyền ra tin tức, người mai phục là quốc cữu cùng vài vị Hoàng
tộc.”

Á Đương thong thả nói.

Thái tử phi nghe vậy thì lông mày giãn ra nhiều, nhưng vẫn không nói gì. Nhân
vật quan trọng không có việc gì thì khỏi lo lắng nữa.

Ngừng một hồi, Thái tử phi nhíu mày hỏi: “Tin tức là từ nơi nào truyền ra,
quốc cữu làm sao có Hồng Y Đại pháo?” Thái tử phi tuy rằng không đoái hoài đến
quân sự, nhưng đúng là vẫn biết rõ uy lực của Hồng Y Đại pháo. Hơn nữa Hồng Y
Đại pháo là vũ khí công kích của đế quốc có lực sát thương lớn nhất nên bị
liệt vào hàng cơ mật cao nhất. Trước mắt ngoài quân đoàn trực tiếp lệ thuộc bệ
hạ, cũng chỉ có Tứ Đại Quân Đoàn có khả năng nắm giữ. Làm sao thứ này lại rơi
vào tay quốc cữu. Quốc cữu tuy rằng là kẻ dễ nghe lời nhưng trên thực tế cũng
lại không có gì thực quyền, hắn tuyệt đối sẽ không có Hồng Y Đại pháo.

“Khởi bẩm Điện hạ, tin tức hẳn là không có vấn đề gì. Là Nữ Nhân Hoa đưa tới”
Á Đương trầm giọng nói: “Nghe nói Vương gia chặt được một ít đầu thích khách.
Sau khi điều tra đối chiếu phát hiện trong những người này có mấy người đúng
thật là hộ vệ phủ quốc cữu…”

“Làm sao mà ta lại cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy?” Thái tử phi hoài
nghi nói: “Sự việc phát sinh ở thung lũng rất gần nơi Tứ Đại Quân Đoàn trú
quân. Nếu không có bọn họ ngầm đồng ý thì ai có thể đem Hồng Y Đại pháo tới
mai phục tại nơi đó.”

Nói nơi đây, Thái tử phi cười khẩy mà nói: “Ta xem ra, việc này Tứ Đại Quân
Đoàn không tránh được có liên quan. Nói không chừng a, lại chính là Tĩnh Vương
gia làm trò quỷ.”

“Đúng rồi, ngươi có nhìn thấy Phong nhi không?” Thái tử phi hỏi: “Hắn nói như
thế nào?”

“Điện hạ, thuộc hạ không thấy Vương gia, nghe Lý Hương Quân nói Vương gia có
chút mệt mỏi đang nghỉ ngơi cho nên ta cũng không quấy rầy. Tuy nhiên nghe Lý
Hương Quân nói, Vương gia dường như cũng không muốn truy cứu việc này quá
đáng, sự tình có thể liên quan đến quốc cữu” Á Đương đề nghị tiếp: “Thuộc hạ
xem ra chúng ta tạm thời trước hết không nhúng tay vào chuyện này. Không biết
điện hạ nghĩ như thế nào?”

“Ân, liền như ý ngươi đi. Tuy nhiên chỗ Tĩnh Vương gia thì ngươi cũng phải mau
an bài cho Bất Tử Chiến sĩ trà trộn nhanh một chút… Hừ, muốn tính kế hại nam
nhân của ta…” Thái tử phi căm giận bất bình nói.

Tin tức Lưu Phong gặp chuyện truyền đến nơi lão Hoàng đế. Lão tức giận tự tay
đem nghiên mực trên ngọc án (cái bàn á: P) ném ra ngoài, thiếu chút trúng mấy
tên tiểu thái giám hầu hạ.

“Đồ khốn, đáng ghét, quá đáng ghét. Rốt cuộc là ai mà dám xuống tay với Tôn
nhi của ta.” Lão Hoàng đế tức sùi bọt mép giận dữ quát lớn: “Tra, tra ra cho
ta. Nhất định phải đem tên đứng sau màn độc thủ này điều tra ra. Trẫm muốn tru
di cửu tộc hắn, trẫm phải diệt sạch cả nhà của hắn…” Lão Hoàng đế cũng cũng
không phải quá đau lòng vì Lưu Phong. Chủ yếu Lưu Phong ở tại thời điểm đặc
thù này đang đảm nhiệm vai trò trọng đại. Có thể nói mạng sống lúc này của Lưu
Phong trực tiếp liên quan đến đại kế trường sinh của lão. Lưu Phong không qua
được, thì chẳng phải là chính mình cũng không qua được. Nghĩ muốn đưa Lưu
Phong vào chỗ chết, trên thực tế chính là đưa lão vào chỗ chết. Ngươi nói lão
Hoàng đế có thể không tức giận được sao?

Xích Long khuyên giải: “Bệ hạ, người đừng tức giận, bực quá lại hại đến long
thể. Vương gia tuy rằng bị mưu hại, nhưng mà may mắn không tổn hao gì. Ngược
lại toàn bộ thích khách đều bị giết chết.”

“Hừ—!”

Lão Hoàng đế cười ha ha: “Tôn nhi của Trẫm đâu phải bị giết dễ dàng như vậy,
đáng đời.”

“Đúng rồi, bên Trịnh vương có ý kiến gì không?” Biết Lưu Phong bình an vô sự
thì tâm tình lão Hoàng đế bình tĩnh rất nhiều. Lão muốn biết Lưu Phong định xử
lý chuyện này thế nào. Hiện giờ Lưu Phong với lão mà nói là nhân vật vô cùng
quan trọng. Chỉ cần nghe lệnh của lão thì Lưu Phong yêu cầu cái gì là lão đáp
ứng toàn bộ không có ngoại lệ.

“Khởi bẩm bệ hạ, bên Vương gia dường như đang ở tích cực điều tra kẻ ở phía
sau màn độc thủ. Thần nghe nói, bọn họ cơ bản đã phong tỏa mấy nhà?” Nói đến
đây, Xích Long không dám tiếp tục nói.

“Không cần e ngại điều gì. Nói, rốt cuộc là chuyện gì?” Lão Hoàng đế trầm
giọng quát hỏi: “Ai đều biết quan hệ Trịnh vương cùng trẫm. Trịnh vương gặp
trở ngại, thì trẫm cũng không qua được. Trẫm mặc kệ hắn là ai, chỉ cần điều
tra ra ắt nghiêm trị không tha”

Nghe lão Hoàng đế nói như vậy Xích Long mới dám đem tin tức nghe được nói ra:
“Bệ hạ, nghe người phụ trách Nữ Nhân Hoa nói, chuyện này hơn phân nửa là quốc
cữu cùng vài vị Hoàng tộc làm”

“Quốc cữu?” Lão Hoàng đế có chút không ngờ: “Hắn cùng Lưu Phong có thâm cừu
đại hận gì đâu. Có thể thế sao? Hơn nữa. Hắn làm sao có Hồng Y Đại pháo?”

“Bệ hạ, là như thế này.”

Xích Long giải thích: “Quốc cữu cùng vài vị hoàng tộc sợ Trịnh vương truy cứu
chuyện tình năm đó, cho nên quyết định tiên hạ thủ vi cường.”

Lão Hoàng đế khẽ nhíu mày, cẩn thận suy tư rôi thản nhiên nói: “Ân, đích xác
cái này có thể. Quốc cữu là lo lắng Trịnh vương lôi chuyện cũ. Tuy nhiên, ta
còn không quá tin tưởng, quốc cữu làm sao có Hồng Y Đại pháo. Xích Long. Phân
phó tiếp cho Cẩm Y vệ, Chân Long vệ liên hợp điều tra. Tuyệt không nhân
nhượng…” Lão Hoàng đế không ngốc, đối phương nếu có thể đưa tới một loại vũ
khí chiến lược như Hồng Y Đại pháo thì thế lực tự nhiên là không phải là nhỏ.
Ngàn vạn lần không thể phớt lờ.

“Bệ hạ, người yên tâm, hiện giờ mấy thế lực lớn đều đang được nghiêm túc điều
tra. Thần nghĩ sự tình sớm hay muộn cũng tra ra manh mối. Tuy nhiên qua các
chứng cớ cho thấy Quốc cữu đích xác tham dự. Bởi vì trong đám thích khách
chết, có mấy người là người hầu trong phủ quốc cữu.” Xích Long cung kính nói.

“Úc. Ra là vậy.”

Lão Hoàng đế trầm tư một chút, nói: “Tạm thời tăng cường để ý quốc cữu phủ.
Các ngươi trước gia tăng điều tra, về phần nên xử lý quốc cữu như thế nào, ta
xem ra vẫn cứ đợi cho Tôn nhi ra mặt rồi hẵng định đoạt”

Xích Long đi rồi. Lão Hoàng đế lâm vào trầm tư. Lão suy nghĩ chuyện này rốt
cuộc với Tứ Đại Quân Đoàn có quan hệ gì không. Nghe nói thung lũng chỗ Lưu
Phong gặp chuyện cùng nơi đóng quân của Tứ Đại Quân Đoàn rất gần nhau. Người
bình thường hẳn là không có khả năng đem Hồng Y Đại pháo bố trí ở nơi đó.
Nhưng không có khả năng a. Lão Hoàng đế cảm thấy được toàn bộ đế quốc, ngoại
trừ Chân Long vệ thì trung thành với mình nhất chính là Tĩnh Vương gia. Nếu
lão thật sự có bụng gây rối căn bản là không cần phải chờ tới bây giờ. Mấy
chục năm trước lão có rất nhiều cơ hội a.

“Chẳng lẽ là lão Tứ?” Muốn nói đế quốc ai có thể nghĩ ra dạng mai phục như vậy
thật sự là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vừa khéo giống như thế lực của
Yến vương gia.

“Không có khả năng a—!”

Lão Hoàng đế lại phủ định dự đoán của mình. Từ sau khi Chu Cao Phi chết, Yến
vương dường như vẫn đắm chìm trong đau thương, thậm chí không liên hệ qua với
thuộc hạ của mình. Vương không có khả năng an bài sự tình như vậy. Hơn nữa nơi
này là kinh đô chứ không phải Yến kinh. Cho dù lấy thế lực của Vương thì Hồng
Y Đại pháo cũng không phải muốn là được.

“Quên đi, vẫn là điều tra trước rồi nói sau.” Lão Hoàng đế lắc đầu có chút
buồn khổ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không ra điều gì rõ ràng.

Yến vương đau lòng vì đám tang nhi tử nên trong khoảng thời gian này ru rú ở
nhà khiến tin tức không thông. Đến khi Trần Hoàng hậu tới tìm thì Vương mới
biết tin tức Lưu Phong gặp chuyện.

“Hắn không ngờ bị mưu sát?”

“Không ngờ hắn không chết? Hồng Y Đại pháo đều không giết được hắn?” Yến vương
nghiến răng nghiến lợi liên tiếp đưa ra hai điều nghi vấn.

Mày ngài của Trần Hoàng hậu cau lại khinh thường nhìn Yến vương, lạnh giọng
nói: “Vương gia, xin người chú ý của lời nói của mình. Bệ hạ hiện giờ đang rất
nóng, nói là phải nghiêm tra hung thủ. Người nói như vậy nếu lọt vào tai bệ hạ
thì sợ là có chút phiền toái.”

Yến vương cười lạnh hai tiếng: “Hừ, nơi này là địa bàn của ta, chung quanh đều
là người của ta. Chỉ cần người không nói thì bệ hạ làm sao biết được lời ta
nói”

“Đúng rồi, lần trước không phải người nói sẽ không quay lại đây sao?” Đôi mắt
Yến vương hiện lên một vẻ miễn cưỡng.

Trần Hoàng hậu thản nhiên nhìn Yến vương, sau một lúc lâu mới nói: “Bản cung
muốn làm gì ngay cả bệ hạ cũng không quản được. Ngươi tính gì vậy, ta cao hứng
thì đến, mất hứng sẽ không đến.”

Yến vương hừ một tiếng, không nói nữa.

Trần Hoàng hậu khẽ cười một tiếng rồi nói: “Vương gia ngươi cũng đừng nhìn
nhầm lòng tốt của người khác ah. Ta là tới cảnh tỉnh ngươi. Lưu Phong gặp
chuyện, tuy rằng tạm thời mọi chứng cớ hướng về phía quốc cữu nhưng mà ai cũng
biết đám quốc cữu căn bản là không có khả năng có Hồng Y Đại pháo. Trên dưới
Đế quốc, người có năng lực như vậy dường như không nhiều lắm?”

“Ngươi có ý tứ gì?” Yến vương trầm giọng hỏi.

“Có ý tứ gì? Chẳng lẽ chính ngươi còn chưa hiểu?” Trần Hoàng hậu cười nói:
“Hiện giờ, trên dưới đế quốc ngươi cùng Tĩnh Vương gia là hiềm nghi lớn nhất.
Trong mắt bệ hạ thì sự trung thành của nhi tử như ngươi hiển nhiên là không
hơn so với Tĩnh Vương gia.”

Nghe Trần Hoàng hậu nói như vậy, Yến vương tức giận nói: “Hừ, phụ hoàng nếu
thật sự hoài nghi, cứ hoài nghi. Ta không có gì để nói cả.”

Trần Hoàng hậu nhắc nhở: “Vương gia, hiện tại cũng không phải là thời điểm
hành động theo cảm tình nên ta nhắc nhở ngươi. Bệ hạ hiện giờ coi chuyện tình
Tế Thiên tháp là trọng yếu nhất. Ngươi đừng tưởng rằng hắn sẽ không giết
ngươi. Nếu quá nóng nảy, hắn không có chuyện gì là không làm được.”

“Ngươi đến tột cùng muốn nói cái gì?” Trong mắt Yến vương hiện lên một tia
ghen ghét, hiện lên một tia phẫn nộ: “Yến vương ta cũng không phải dễ chọc,
vạn nhất làm ta nóng nảy…”

“Ngươi nghĩ muốn khởi binh tạo phản phải không?” Trần Hoàng hậu hừ một tiếng,
nói: “Không sai, ngươi cai trị ở Yến kinh nhiều như vậy năm, đích xác tàng trữ
được thế lực nhất định. Ngươi đừng quên, Lưu Phong cùng Đông cung còn ở một
bên như hổ rình mồi. Hơn nữa, ta xem Tĩnh Vương gia kia cũng không phải loại
tốt đẹp gì. Có thể nói như vậy, bốn người các ngươi hiện tại thế lực là cân
bằng. Ai động thủ trước, chắc chắn chịu thiệt.”

“Vương gia, Chu Cao Phi chết dường như làm cho ngươi thiển cận đi?” Trần Hoàng
hậu lạnh lùng nói: “Ngươi muốn vì đứa con báo thù thì ngươi tất phải bình
tĩnh. Biết không?”

“Ngươi hôm nay đến rốt cuộc định nói gì với ta?” Yến vương nhíu mày nói tiếp:
“Vì sao bệ hạ hoàn toàn thả lỏng ngươi?” Trong khoảng thời gian này, Yến vương
ở trong cung đã chính mắt chứng kiến Trần Hoàng hậu độc đoán và dâm đãng,
Vương thật sự là không rõ, đối với một nữ nhân như vậy làm sao bệ hạ lại nhẫn
nhịn.

“Chuyện của ta ngươi không cần xen vào. Ta lại đây chính là muốn nhắc nhở
ngươi một chút, chú ý tên cáo già Tĩnh Vương gia. Ta cảm thấy được tất cả
chuyện tình đều có thể là tên cáo già kia làm ra” Trần Hoàng hậu thản nhiên
nói: “Bao gồm cả cái chết của Chu Cao Phi”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.