Hi Du Hoa Tùng – Chương 867: Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động – Botruyen

Hi Du Hoa Tùng - Chương 867: Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động

Đám hộ vệ Chu Cao Phi lúc này nghe được chủ tử đã chết thì mặt xám như tro
trong lòng coi như đã chết. Dựa theo qui củ của Yến vương phủ, nếu chủ tử đã
chết thì hộ vệ cũng khó thoát khỏi cái chết. Đằng nào chả là chết, chẳng bằng
oanh oanh liệt liệt hợp nhau lại một phen, cuối cùng cũng có thể coi như chết
vì lòng trung thành.

Xuất phát từ ý nghĩ như vậy nên người của Chu Cao Phi không ngờ xoay chuyển
thế cục mà chiếm thế thượng phong.

“Mịa nó, cái lão vương bát đản Yến vương kia quả nhiên có chút thủ đoạn.” Ngay
lối vào hoa viên lại truyền ra âm thanh già nua kia: “Cung tiễn thủ chuẩn
bị—!”

Sau tiếng ra lệnh, trên vách tường bốn phía hoa viên đột nhiên liền hiện ra
một đội Hắc y nhân cầm cung tên trong tay, theo u quang trên đầu mũi tên thì
hiển nhiên là đều có tẩm chất kịch độc.

“Sát—!”

Khẩu lệnh vừa ban ra, mấy trăm mũi tên lập tức bắn tới thực là phô thiên cái
địa mà công kích không cần phân biệt. Cho dù là Hắc y nhân đồng bọn, hay là
thị vệ của Chu Cao Phi thì đều bị bắn chết như nhau.

Chỉ sau vài đợt tên, trên hiện trường ngoại trừ mấy tên tu chân bị thương ra
thì người còn lại cho dù thuộc bên nào cũng đều đã hoàn toàn chết hết.

Bên phía Yến vương phủ, ngoại trừ Sơn Quỷ thì mấy tu chân còn lại cũng hấp
hối, thực lực hai bên cao thấp vừa xem là hiểu ngay.

“Tự mình giải quyết chứ hay để ta đến động thủ?” Từ cửa đi vào một nam tử đeo
mặt nạ.

“Các ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao phải hạ sát Tam công tử nhà ta?” Sơn Quỷ oán
hận hỏi.

“Chờ khi ngươi chết thì khắc biết”

Sau đó người nọ hừ lạnh một tiếng, ý bảo tu chân xung quanh đi lên, đem Sơn
Quỷ và đồng bọn của hắn giết chết.

Sau nhiều lần chống cự thì đám tu chân đồng bọn cùng Sơn Quỷ đều chịu cảnh
chiến bại tử vong.

Tuy nhiên khí tức Sơn Quỷ dường như cũng không bị diệt sạch, tim vẫn đập không
bị ngừng lại.

“Đại nhân, đã dựa theo phân phó của ngài mà làm, Sơn Quỷ ít nhất còn có thể
giữ được ba ngày. Nếu cứu trị đúng lúc thì còn có thể giữ mạng sống.” Một gã
tu chân đi tới khe khẽ thì thầm vài câu với thủ lĩnh mang mặt nạ.

“Ân, tốt lắm. Nhìn kỹ xem. Ngoài Sơn Quỷ, không thể lưu lại một người sống.”

Chuyện Chu Cao Phi bị giết thì đến ngày hôm sau khi Thiên Chiếu phụng lệnh Yến
vương đến truyền lời mới có thể phát hiện. Nhìn thấy Chu Cao Phi bị chém thành
hai nửa, Thiên Chiếu lúc đó bị dọa vỡ mật. Thật không phải nói hắn sợ hãi
người chết, sợ hãi huyết tinh. Mấu chốt là hắn biết vị trí của Chu Cao Phi
trong mắt của Yến vương.

Cẩn thận tìm tòi trên dưới biệt viện một hồi thì hắn mới phát hiện được Sơn
Quỷ còn sống trong vũng máu liền vội vàng chữa tỉnh lại. Thiên Chiếu vội vàng
truy vấn: “Xảy ra chuyện gì, nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Là ai làm?”

Sơn Quỷ yếu ớt tỉnh lại suy yếu khác thường nói đứt quãng: “Bệ… Bệ… Bệ
hạ.” Nói xong câu đó. Hắn lại một lần nữa rơi vào trong hôn mê.

Thiên Chiếu lại kinh hãi, xem ra bệ hạ quả nhiên đã xuống tay.

Do dự một chút, Thiên Chiếu cẩn thận kiểm tra đám Hắc y nhân đã chết ở hiện
trường. Trên vài người cá biệt thu được lệnh bài của đại nội thị vệ.

Thiên Chiếu thu hồi chỗ lệnh bài này rồi mang theo Sơn Quỷ gần chết vội vàng
bí mật quay về chỗ Yến vương ở.

Để Yến vương có chuẩn bị tâm lý, Thiên Chiếu cũng không lập tức nói về tình
hình ở biệt viện mà chỉ trầm giọng nói: “Vương gia, đại sự không ổn. Ta có một
tin rất xấu muốn nói cho người, hy vọng người có thể bình tĩnh”

“Thiên Chiếu, không phải ta cho ngươi cùng Cao Phi bàn bạc công chuyện sao?
Thế nào mà ngươi lại trở về nhanh như vậy. Chẳng lẽ Cao Phi không có đó?” Yến
vương nhíu mày hỏi.

Giờ phút này Vương vẫn không để ý câu nói kia của Thiên Chiếu.

“Vương gia. Người đừng vội. Xin hãy nghe ta nói.” Thoáng do dự một chút rồi
Thiên Chiếu trầm giọng nói: “Ở biệt viện của Tam công tử đã xảy ra chuyện.”

Lời này vừa nói ra. Yến vương lập tức liền nóng nảy: “Chỗ Cao Phi rốt cuộc xảy
ra chuyện gì? Đúng rồi, tối hôm qua hắn cũng không sai người đưa tin tới,
chẳng lẽ…”

Yến vương đột nhiên có một cảm giác không tốt nên không dám suy nghĩ tiếp.

“Thiên Chiếu, nói mau a, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Yến vương sa sầm
hơn, thân mình cũng có chút run rẩy.

“Vương gia, chờ một chút, cứ để Sơn Quỷ nói” Thiên Chiếu do dự một chút rồi
quyết định cứu tỉnh Sơn Quỷ để cho hắn nói. Dù sao đây cũn là tin dữ quá lớn
a.

Rất nhanh, Thiên Chiếu đi ra đại sảnh bế Sơn Quỷ vào rồi cậy miệng của hắn ra
mà nhét một viên đan dược màu đen xong rồi vỗ lên ngực hắn.

“Phốc—!”

Sơn Quỷ phun mạnh ra một ngụm máu đen tức thì yếu ớt tỉnh lại. Khi hắn thấy rõ
ràng người trước mắt là Yến vương thì lập tức liền bổ nhào vào dưới chân Yến
vương gào khóc: “Vương gia, Tam công tử, Tam công tử… Bị người… Bị người
giết chết, là bệ hạ làm”

Vương gia đột nhiên nghe được nhi tử bị giết liền cảm thấy trước mắt tối sầm,
thiếu chút nữa đã ngã lăn trên mặt đất.

Thiên Chiếu thấy tình thế bất thường vội bước lên phía trước đỡ Yến vương:
“Vương gia, nén bi thương để ứng phó, tránh làm tổn thương thân mình, chúng ta
còn có đại sự phải làm.”

“Cút ngay—!”

Yến vương một tay đẩy Thiên Chiếu ra, sau đó nắm lấy cổ áo Sơn Quỷ để nhấc hắn
lên âm thanh thét gào gần như động đất mà hỏi: “Ngươi lặp lại lần nữa, Cao Phi
làm sao vậy, rốt cuộc làm sao vậy?”

“Đã chết, đã chết. Vương gia, Tam công tử đã bị người giết chết, là bệ hạ phái
người làm…” Cảm xúc của Sơn Quỷ hiển nhiên cũng có chút kích động, khản cả
giọng mà nói.

“Không có khả năng, không có khả năng, phụ hoàng sẽ không làm như vậy. Năm đó
sau khi đã giết chết Trịnh vương, phụ hoàng liền thề sẽ không hề ra tay với
con cháu mình. Ta không tin. Mau kể lại sự việc cho ta nghe?” Yến vương để Sơn
Quỉ ngã lăn trên đất ra sức tự ổn định suy nghĩ của mình. Đây là thời điểm
Vương cần đầu óc tinh táo để phân tích phán đoán chuyện này. Trực giác nói cho
Vương, cái chết của nhi tử tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản.

Mắt thấy Sơn Quỷ đã hoàn toàn hết sức, Thiên Chiếu vội vàng đi lên trước đặt
hai tay trên lưng hắn đưa vào một đạo lực lượng thuần khiết để duy trì sinh
mệnh hắn.

Được Thiên Chiếu hỗ trợ, sắc mặt Sơn Quỷ lập tức hồng lên không ít vội vàng
đem chuyện đã xảy ra ngày hôm qua ở biệt viện chuyện kể từ đầu tới đuôi một
lần.

Yến vương sau khi nghe xong, sắc mặt càng sa sầm.

Nhi tử chết rất thảm, không ngờ bị người ta chém thành hai nửa.

“Phụ hoàng, chẳng lẽ thật là do người làm, người không muốn thả ta rời khỏi
kinh đô?” Yến vương nói khàn giọng, trong lời tràn đầy sát ý và phẫn nộ.

“Vương gia, ta xem vị tất đã là bệ hạ làm.” Đối với việc Chu Cao Phi chết,
Thiên Chiếu không có nửa điểm bực tức và đau buồn. Vốn Chu Cao Phi là người
chẳng có liên can gì tới hắn. Cho nên đầu óc của hắn dù sao vẫn bình tĩnh để
xem xét đầu mối vụ việc xảy ra.

“Vì sao nói vậy?” Yến vương trầm giọng hỏi.

“Ta ở hiện trường tìm thấy một ít lệnh bài Đại nội thị vệ” Thiên Chiếu đem
lệnh bài này lấy ra nói với Yến vương: “Vương gia, nếu như quả thật là bệ hạ
làm thì ta nghĩ lão sẽ không ngốc đến để lộ ra sơ hở như vậy. Hơn nữa nghe Sơn
Quỷ nói, trong khi đấu đã vài lần đều có người cố ý kêu gọi đầu hàng. Chẳng lẽ
người không thấy là kỳ quái sao?”

Yến vương truy hỏi: “Ý của ngươi là có người cố ý bố trí? Định làm cho ta
tưởng nhầm do phụ hoàng làm. Sau đó để ta đi tìm phụ hoàng gây chuyện, cuối
cùng khiến phụ tử chúng ta bất hòa”

“Không loại trừ có thể như vậy” Thiên Chiếu phân tích: “Do không có chứng cớ
xác thực, ta cũng không hi vọng có kết luận. Cho nên chúng ta nhất định phải
bình tĩnh, nếu không có lẽ sẽ trúng phải gian kế của người khác”

“Ngươi nói có đạo lý, được, bây giờ điều chúng ta cần là bình tĩnh.” Yến vương
rút kinh nghiệm xương máu. Trầm giọng dặn: “Dẫn người đi phong tỏa ngăn kẻ
khác vào, đêm nay ta tự mình đến hiện trường.”

“Vương gia, nếu nói có người cố ý bố trí vậy người đó là ai?” Thiên Chiếu phân
tích: “Có thể là Lưu Phong hoặc là Thái tử phi?”

Yến vương quả quyết phủ định: “Tuy rằng ta còn chưa biết rốt cuộc là ai? Nhưng
có một điều ta có thể khẳng định. Phía sau màn độc thủ tuyệt đối không phải là
hai người mà ngươi nói. Lưu Phong tuy rằng hận ta tận xương tủy, nhưng là ta
nghĩ hắn không dùng đến thủ đoạn như vậy. Hơn nữa, hắn cũng không muốn thế cục
ở kinh đô trong thời khắc mấu chốt như vậy càng trở nên hỗn loạn. Về phần Thái
tử phi. Nàng hiện giờ theo Lưu Phong như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nàng sẽ
không làm như vậy”

“Tóm lại chuyện này ta tuyệt đối sẽ không chịu để yên” Yến vương nghiến răng
nghiến lợi nói: “Vì Cao Phi không dễ dàng có triển vọng, nay được như vậy
khiến trong lòng bản vương cao hứng. Hơn nữa tự bỏ khí lực lớn bồi dưỡng hắn,
thậm chí không tiếc đại giá phải trả. Để cho hắn trở thành tu chân nên đã
truyền thụ cho hắn Tử…” Thấy mình lỡ lời nên Vương vội vàng ngậm miệng lại.

Một lúc lâu sau mới nói đầy căm hận: “Cho dù là ai làm. Ta đều bắt hắn phải
trả giá lớn”

Tin tức Chu Cao Phi bị giết thì sau khi Yến vương biết đã nhanh chóng lan
truyền trong kinh đô. Phản ứng khắp nơi đều vô cùng mãnh liệt. Do có người
kích động nên đại bộ phận quan viên phái Yến vương đều nghĩ việc này là bệ hạ
làm. Tuy rằng không dám nói rõ ra, nhưng trong lòng cũng đã oán hận với bệ hạ.

Lão Hoàng đế sau khi biết được việc này cũng phái người đến chỗ ở của Chu Cao
Phi để kiểm tra.

Xích Long tự mình mang theo Chân Long vệ đi một chuyến, sau khi trở về đầy lo
lắng tâu trình: “Bệ hạ, sự tình dường như không ổn. Thần đi một chuyến đến
hiện trường, căn bản là không được đi vào. Tuy nhiên quả thật là Chu Cao Phi
đã chết, lại còn bị người ta chém thành hai nửa.”

“Cái gì? Lá gan bọn họ thật lớn, không ngờ không để các ngươi đi vào?” Lão
Hoàng đế cau mày quát.

“Bệ hạ, hiện tại người bên phía Yến vương phủ dường như nghĩ việc đó là bệ hạ
phái người làm. Bọn họ đã coi chúng thần là kẻ thù, chúng thần thiếu chút nữa
liền đã xung đột.” Xích Long nói: “Trên người hung thủ chết tại Yến vương phủ
tìm thấy một ít lệnh bài Đại nội thị vệ. Hơn nữa thần còn nghe được, trong khi
giết người từng có người nhiều lần kêu gọi đầu hàng, trong đó có nhắc tới bệ
hạ…”

“Đồ vô liêm sỉ, làm sao mà trẫm lại giết tôn tử của mình” Lão Hoàng đế cả giận
nói: “Bên phía Yến vương có phản ứng gì không?”

“Bệ hạ, Yến vương điện hạ dường như rất bình tĩnh.”

“Bình tĩnh?” Lão Hoàng đế nhíu mày nói: “Xem ra lão Tứ thật sự là hận ta lắm.
Nó càng bình tĩnh thì trong lòng càng tức giận…”

“Bệ hạ, chúng ta dù muốn hay không cũng phải tự mình điều tra. Thần xem ra
chuyện này hơn phân nửa là có người cố ý gây ra định làm cho mâu thuẫn giữa bệ
hạ và Yến vương trở nên gay gắt a?” Xích Long nói.

“Tra, nhất định phải tra ra nguyên cớ hành động nham hiểm này, ta thật muốn
biết là ai ở sau lưng phá rối?” Lão Hoàng đế phẫn nộ nói: “Sai Cẩm Y Vệ, Chân
Long vệ, Đại nội thị vệ cùng nhau tra rõ việc này.”

“Bệ hạ, ngài xem việc này có thể là do Lưu Phong và Đông cung làm?” Dựa theo
thói quen suy nghĩ thì hai người này là tình nghi lớn nhất. Ý tưởng của Xích
Long và Thiên Chiếu có chút không hẹn mà gặp.

Lão Hoàng đế lắc đầu, nói: “Không có khả năng. Tuy rằng bọn họ có lý do làm
như vậy, nhưng ta có thể khẳng định lúc này không là bọn hắn làm. Chúng ta đều
mong muốn trước mắt ổn định thế cục đế quốc”

“Ý của bệ hạ là có người hy vọng thế cục đế quốc càng thêm hỗn loạn?” Xích
Long hỏi.

“Không sai, có người muốn ***c nước béo cò.” Lão Hoàng đế cười lạnh một tiếng,
nói: “Ta thật muốn nhìn, rốt cuộc là ai làm. Tham vọng thật lớn lao, không ngờ
lại muốn nhất tiễn hạ song điêu.”

Mộ Dung phu nhân vừa vào đến cửa liền bị Lưu Phong ôm vào trong lòng. Cùng lúc
đó, bàn tay hắn bắt đầu xoa nắn trên ngực nữ nhân.

Mộ Dung phu nhân nhắm mắt lại, thả lỏng thể xác và tinh thần để hưởng thụ kích
thích nam nhân đang mang tới cho nàng. Một lúc lâu sau, nàng mới lưu luyến
không nỡ mà đẩy hắn ra vẻ mặt đỏ hồng rồi nói: “Phong nhi, chuyện Chu Cao Phi
ngươi thấy thế nào? Hiện tại kinh đô lưu truyền rất nhiều lời đồn. Có người
nói là bệ hạ làm, bởi vì bệ hạ không muốn cho Yến vương rời khỏi kinh đô. Có
người nói là ngươi làm, bởi vì ngươi mâu thuẫn gay gắt với phụ tử bọn họ, sau
đó chính ngươi là ngư ông…”

“Ha hả, chỗ này của phu nhân dường như càng lớn hơn. Thật sự là đẹp a.” Lưu
Phong cũng không tiếp lời Mộ Dung phu nhân, mà là tiếp tục thưởng thức bộ ngực
của nữ nhân.

Nghe thấy Lưu Phong nói như vậy, mặt Mộ Dung phu nhân càng đỏ. Tay nắm vạt áo
nói hơi gấp rút: “Ngươi nha, không hề nghiêm chỉnh. Người ta đang nói chuyện
đứng đắn với ngươi. Hiện tại kinh đô như mạch nước ngầm bắt đầu khởi động a.
Không ngờ Chu Cao Phi cũng thảm a, thế nào lại bị người ta chém thành hai nửa”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.